Tổng giám đốc lãnh khốc cưng chiều vợ yêu

Chương 3: Không được động vào tôi.....Hàn....Hàn


Thoáng cái Thẩm Hàn và Mạc Thiên đã ở với nhau được 1 tháng,hai người trở nên thân thiết hơn,và ai đó chưa phát hiện ra tình cảm của mình với ai đó....
Một ngày nọ,Thẩm Hàn không có ở nhà,cô nhóc nào đó chốn nhà đi chơi.
Mạc Thiên tung tăng đi trên phố rất vui vẻ.Cảm giác có ai đó đi theo mình,cô vừa quay đầu lại thì bị chụp khăn tẩm thuốc mê,không lâu sau liền ngất lịm đi.
.
.
.
Ở một nơi khác
-Phu nhân đâu?-Thẩm Hàn vừa về tới nơi nhà không thấy Mạc Thiên đâu liền cảm thấy có chút bất an
-Dạ phu nhân ra ngoài từ sáng nói đi dạo-Một người cung kính nói
-Đi từ mấy giờ-Thẩm Hàn có chút thấy lạ
-Dạ cũng được gần 12 tiếng rồi ạ-Người đó tiếp tục.Hắn rút điện thoại ra gọi cho Mạc Thiên
"Ngoài vùng phủ sóng"
Đôi mắt hắn lạnh đi.Ngay lập tức chạy lên phòng làm việc mở máy tính lên định vị,vừa làm vừa gọi cho 4 con người kia đến
"Rầm" tiếng cửa ra vào bị đập mạnh
-Hàn,Thiên Thiên,cậu ấy đâu??-Lâm Hy sốt sắng
-Nhà kho XX đường YY vùng ngoại ô-Hắn lạnh giọng,khuôn mặt vô cùng đáng sợ,từ trước đến giờ hắn chưa từng như vậy.Nói xong liền chạy ra ngoài lấy xe,anh láy chiếc xe do Lâm hy chế ra cách đây không lâu,chiếc xe lao như bay trên đường cho thấy sự vội vã của chủ nhân nó,đằng sau chiếc xe đó là 4 chiếc xe khác cùng kiểu dáng nhưng màu sắc có khác biệt
.
.
.
"Ào"Một chậu nước lạnh dội lên người Mạc Thiên khiến cô tỉnh lại
-Ưm...-Mạc Thiên rên khẽ
-Cô tỉnh rồi?-Một giọng nam vang lên
-Anh là ai?-Nó nheo mày nhìn tên đang đứng trước mặt mình
-Tôi là đối thủ của chồng cô-Hắn ta rất thản nhiên mà nói
-Sao anh bắt tôi
-Vì tôi muốn làm Thẩm Hàn sụp đổ
-Anh làm vậy chỉ khiến thế giới này địa ngục hết thôi-Mạc Thiên lầm bẩm
-Cô nói gì?
-Không có gì
-Bọn mày vào đây hết cho tao-Hắn ta hét.Mấy tên từ trong chạy ra
-Cho bọn mày nhỏ đó,một đứa đặt máy quay-Hắn ta nhang hạ ngồi xem TV
-Cảm ơn đại ca-Cả mấy thằng đồng thanh,mặt trông dâm méo chịu nổi.Liếc nhìn sang Mạc Thiên,hai mắt sáng rực
-Trông ngon như vậy,không ăn là phí-Cả mấy tên đó bắt đầu đu về phía Mạc Thiên
-Không....không....tránh xa tôi ra-Mạc Thiên bắt đầu sợ hãi
"Xoạc"Chiếc váy trên người Mạc Thiên vị xé một cách thô bạo,bây giờ trên người cô chỉ còn duy nhất bộ nội y màu tím,làn da trắng,ngọn núi cao vút,eo con kiến,vô cùng hoàn mĩ.Mấy tên kia thấy vạy mắt sáng hơn sao,lao vào sờ mó
-Không được động vào tôi.....Hàn....Hàn-Mạc Thiên nói trong nước mắt,miệng cứ lẩm bẩm tên Thẩm Hàn.Mấy tên kia đang định cởi nốt đò trên người Mạc Thiên ra thì....
"Rầm"cánh cửa nhà kho bật cả bản lề.Thẩm Hàn vừa vào thấy cảnh vừa rồi ngay lập tức xông vào,biếu mỗi tên một nắm đấm,mạnh đén mức nghe thấy tiếng gẫy xương
-Không được động vào tôi....Hàn ......Hàn-Mạc Thiên vẫn lẩm bẩm.Thẩm Hàn dừng lại,cởi áo của mình ra rồi cuốn vào người Mạc Thiên
-Hàn....Hàn-Mạc Thiên vẫn lẩm bẩm tiếp
-Bảo bối,có anh đây rồi,không cần sợ-Thẩm Hàn đau lòng ôm chặt cô gái trong lòng mình hơn,nếu hôm nay anh không để cô ở nhà một mình thì đã không có chuyện này
-Hàn....Ôôô!!!-Mạc Thiên oà khóc.Thẩm Hàn ôm cô vào xe rồi đưa về nhà,nhẹ nhàng đặt cô cào bồn tắm
-Bảo Bối,anh xin lỗi-Thẩm Hàn nhìn cô mà đau lòng
-Hức...Hàn,bọn chúng,bọn chúng....-Mạc Thiên vẫn con chưa ngưng hẳn
-Từ nay anh sẽ không để em một mình nữa-Thẩm Hàn ôm cô gái này vào lòng.Sau khi tắm cho Mạc Thiên xong,Thẩm Hàn lấy một chiếc khăn quấn vào người cô rồi bế cô ra giường,anh cũng nhanh chóng nằm xuống ôm cô ngủ.
Đêm hôm đó,Mạc Thiên tỉnh dậy,thấy bên cạnh mình trống trơn,cô giật mình ngồi dậy,cảm giác bất an dâng trào,ngay lập tức mặc áo ngủ mở cửa ra khỏi phòng
Thẩm Hàn đang ở trong phòng làm việc thì nghe thấy tiếng bước chán cùng tiếng gọi khẽ
-Hàn.....Hàn...-Mạc Thiên vừa đi vừa gọi
Thẩm Hàn khẽ cong khoé môi.Đứng dậy ra khỏi thư phòng đi nhanh về phía Mạc Thiên
Mạc Thiên quay đầu lại trùng hợp nhìn thấy Thẩm Hàn,liền không chần chừ mà lai thẳng đến chỗ anh,Thẩm Hàn nhìn chỉ sợ cô chạy nhanh quá nhỡ bị thương thì anh rất đau lòng a~
-Từ từ bảo bối-Anh dang tay ôm cô vào lòng.Mạc Thiên hít một hơi mùi hương đặc biệt trên người anh mà gần đây cô đã quen ngửi thấy
-Sao lại đi ra ngoài-Thẩm Hàn nhẹ nhàng vuốt tóc cô
-Đi tìm zai a~_Mạc Thiên cọ cọ đầu
-Còn dám không đi dép-Bây giờ Thẩm Hàn mới để ý,cô đi chân đất,lỡ ốm thì sao.Thẩm Hàn không chút do dự bế cô lên,ngay lúc này có thể nhìn thấy hết cảnh xuân bên trong
-Em không mặc đồ ở trong?-Thẩm Hàn đen mặt,giọng nói hơi khàn khàn
-Ơ....-Mạc Thiên đỏ mặt
-Là do em quyến rũ tôi trước-Thẩm Hàn nói xong liền bế cô về thẳng phòng.Đặt cô lên giường thì anh cũng theo đó mà nằm đè lên người cô.Mạc Thiên chưa kịp phản ứng thì đã bị môi ai đó ép chặt lại,cô hơi hé miệng ra thì anh liền đưa lưỡi của mình vào quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của Mạc Thiên.Môi lưỡi dây dưa mãi,đến khi cô không còn không khí nữa anh mới buông cô ra,nhưng lại chuyển lên vành tai khiến người cô có chút nóng
-Ưm....
Cắn nhẹ lên vành tai cô,anh lại chuẩn xuống cổ,càng ngày càng mạnh bạo khiến trên cổ cô đã xuất hiện vết tím tím.Tay Thẩm Hàn rút dây áo của cô ra,toàn bộ cơ thể của cô lộ ra trước mắt.Thấy cơ thể cô bắt đầu có phản ứng anh như biến thành mộ con mãnh thú,anh ngậm lấy viên chân châu ,cắn nhẹ,day day,một tay xia nắn bên còn lại một tay lần xuống dưới,qua lớp vãi mỏng cảm nhận nơi nào đó đã tràn ra xuân dịch.
-Bảo bối,em có phản ứng-Thẩm Hàn trêu đùa nhưng giờ phút này cô không còn nghe được điều gì.Anh luồn tay vào thăm dò khu vườn bí mật của cô,tay anh vừa chạm vào nơi đó người cô run lên
-Hàn....Hàn-Cô nỉ non bên tai anh khiến anh không nhìn được mà cởi hết đồ trên người mình,nộ long to lớn đã chuẩn bị sẵn sàng.Anh nâng chân cô để lên eo anh,từ từ đưa vật to lớn của mình vào.
-Aaaaa....Hàn....đau quá-Cô hét chói tai
-Bào bối,thả lỏng,một chút nữa sẽ không đau nữa-Anh nhẹ nhàng dỗ dành.Bắt đầy luật động trong cơ thể cô.Càng ngày tốc độ càng nhanh khiến tiếng động khiến người ta đỏ mặt vang lê n không ngừng.Mạc Thiên lúc đầu con đau nhưng bây giờ chỉ hoàn toàn còn lại sự khoái cảm
-Ưm....Hàn....cho em....ưm.....a-Mạc Thiên cố lắm mới nói được
-Như em muốn-Thẩm Hàn nói xong liền tăng tốc độ lên
-Ưm.....Hàn.....chậm một chút.....ưm.....quá sâu a~-Cô sắp không chọi nổi rồi.
-A-Mạc Thiên hét lên,cong người,cảm thấy có thứ gì ấm ấm chảy vào người
Mạc Thiên thở hồng hộc,Thẩm Hàn cũng chưa ra khỏi người cô
-Hàn.....đi ra-Mạc Thiên đỏ mặt lí nha lí nhí.Chưa kịp nói gì thêm thì cảm thấy vậy gì đó cương lên.Không lẽ......
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 81 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status