Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 100


"Mau lên xe đi!" Tình Trường không bước xuống, cậu ta hé cửa sau, gọi nhỏ. Dung Dung nhíu mày, bình thường người này luôn tìm cách lấy lòng cô cơ mà, hôm nay lại lười cả mở cửa đón cô là thế nào?
Chẳng lẽ cậu ta bệnh? Hay.. đã tìm được đối tượng yêu thích khác rồi?
Có thể lắm, sau vụ đâm xe đó Tình Trường bị bố cấm túc một thời gian, cũng bị cấm luôn việc dùng điện thoại. Mãi đến hôm nay hai người mới liên lạc và hẹn được nhau ra ngoài gặp mặt. Lẽ nào chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy cậu ta đã có người khác rồi?
"Đừng đứng ngoài nữa!"

"Trời! Cậu bị làm sao thế này?" Ôm thắc mắc ngồi lên ghế sau, ngay khi đèn trong xe mở lớn, Dung Dung mới buông bỏ được toàn bộ ấm ức trong lòng.
Cậu trai đẹp và phong độ mấy ngày trước dường như đã biến mất, thay vào đó là một kẻ ốm yếu, bệnh tật đầy mình. Tình Trường băng trắng cả hai tay, khuôn mặt trắng nõn đầy kiêu ngạo nay trở nên tiều tụy và thiếu kiên nhẫn. Đôi mắt cũng uể oải hơn rất nhiều, quầng thâm thật sẫm phía dưới như đang tố cáo dạo này cậu ta ngủ không yên giấc.
Bố Tình Trường phạt cậu ta đấy à? Ra tay tàn nhẫn quá đi mất!
"Có đau lắm không? Sao không tâm sự gì với mình?"

"Đóng cửa kéo rèm xuống được không?" Tình Trường cười mệt mỏi, yêu cầu Dung Dung kéo kín rèm mấy phía, che lấp khung cảnh bên ngoài. Cậu ta cũng vươn tay ra lệnh với tài xế, để lái xe đẩy kính mờ lên, chắn ngang hai hàng ghế sau và trước. Nhất thời ghế sau của hai người lúc này kín như bưng, ngoài ánh sáng từ đèn ô tô ra tuyệt không còn gì khác nữa "Cũng không phải cái gì quá đáng, là do không cẩn thận đi cầu thang ngã thôi!"

"Bị thế này khoảng bao lâu sẽ ổn?" Dung Dung hư tình giả ý, cố gắng tỏ ra lo lắng "Nếu cậu mệt cứ về nhà nghỉ ngơi đi, khi nào ổn chúng ta ra ngoài chơi sau được không?"

"Ở nhà bao lâu rồi chán lắm!" Tình Trường cười gượng, không hiểu sao vẫn là nụ cười ấy nhưng lúc này lại khiến Dung Dung nổi lên bất an mơ hồ "Muốn đi chơi một lần cho thỏa rồi tính tiếp!"

"Giờ chúng ta đi đâu?" Dung Dung vô thức nắm lấy túi xách, cô muốn lấy điện thoại để nếu như có nguy hiểm sẽ lập tức gọi về cho gia đình.
Gì thì gì, người nhà vẫn là nhất!
Nếu như cô gặp nguy hiểm, Văn Hóa sẽ lao đến giải cứu cô ngay!

Ơ, nhưng sao tự nhiên mình lại có suy nghĩ này nhỉ? Tình Trường thích cô, cậu ta muốn hại cô để làm gì? Còn nữa, bây giờ hai tay cậu ta đều đã gãy, sợ rằng muốn tự đi tè còn khó chứ đừng nói gì tới chuyện hãm hại người khác!
Dung Dung ơi là Dung Dung, mày lại cẩn trọng quá mức rồi!
"Cậu thích đến bar X không? Nghe nói mấy hôm nay có dịch vụ mới hot lắm!"

"Thật à? Nghe nói bên Y cũng đang có.."

Ô tô lăn bánh thật nhanh, cuộc nói chuyện của hai người dần dần được kết nối, những chủ đề chung được thiết lập khiến mối dây liên kết vốn đứt lìa được ghép trở lại. Ngay khi Dung Dung cảm thấy yên tâm nhất, chiếc xe vốn đang đi êm ru đỗ xịch lại, người tài xế phía trên kéo kính lên, lạnh giọng: "Đến nơi rồi!"

"Xuống đi!" Tình Trường dùng chân đẩy cửa nhanh chóng bước ra, Dung Dung nhìn qua hướng đó, chỉ thấy hàng loạt nhưng khối kiến trúc xa lạ rời rạc..
Gạch đá đổ nát, đèn đuốc mờ mịt, cây cối ngổn ngang.. Đây chẳng phải là khu bỏ hoang cách thành phố không xa ư? Nơi này đâu có tụ điểm chơi bời nào? Tình Trường dẫn cô đến đây để thử thách lòng dũng cảm chắc?
"Nhanh lên!"

"Lạnh lắm, mình không thích chỗ này!" Vẻ mặt Tình Trường đã có mấy nét thiếu kiên nhẫn, tức giận nhíu mày. Dường như con người vừa hòa nhã nói chuyện với cô một phút trước không phải là cậu ta mà là một kẻ khác vậy!
Này.. Người này không phải bị đa nhân cách đấy chứ?
"Chúng ta đi nơi khác chơi được không?"

"Ai nói tao muốn chơi với mày?" Tình Trường lạnh giọng cười nhạo, đúng lúc này bên cạnh đường cũng có thêm vài người đi tới, vẻ mặt ai nấy băm trợn, hung dữ "Xuống ngay con đ*!"

"Cậu.. Cậu làm sao vậy?" Dung Dung hốt hoảng mở túi xách lấy điện thoại, vừa gào lên với tài xế "Mau chạy xe! Chạy xe đi được không? Tôi cho ông tiền!"

"Xuống ngay!" Không đợi cô nói tròn câu, mấy kẻ phía sau Tình Trường đã lao đến, lôi Dung Dung ra khỏi xe, ném xuống đất.
Điện thoại, túi xách gì đó đều bị tịch thu, đem ra một phía riêng biệt.
"Hàng ngon gớm nhỉ cậu em!"

"Vì sao lại đối xử với mình thế này?" Dung Dung gấp sắp chết rồi! Cô biết ngay có điều khác thường mà! Biết vậy khi nãy gọi luôn cho Văn Hóa cho rồi! "Các người mau thả tôi ra! Muốn tiền chứ gì? Tôi cho các người tiền là được!"

"Vì sao à?" Tình Trường mặc kệ cô bạn yêu bị một đám thanh niên giữ chặt, thậm chí có vài kẻ thô bỉ còn bắt đầu đụng tay sờ mó lung tung trên ngực cô ta. Trước đây cậu thích Dung Dung, nhưng bây giờ thì không, thậm chí lúc này cô ta còn khiến cậu cảm thấy chướng mắt, chỉ muốn băm thành trăm mảnh ngay lập tức!
Hừ, tìm vài thằng to cao đến rap• mày, đó là niềm sung sướng của mày đó con nhãi!
"Ai bảo mày ngứa mồm đòi đi vào đường ngược chiều? Khiến ông đây đụng phải người ta, hại bố ông mấy chức mất quyền, thậm chí còn phải ngồi tù! Tội của mày nặng lắm, nên cố gắng mà chuộc đi!"

"Cái gì?" Dung Dung khó chịu đưa đẩy người muốn hất mấy bàn tay đang làm loạn trên người cô. Cảm giác ghét bỏ xen lẫn với sự kích thích xa lạ làm Dung Dung không còn sức chống đỡ, cũng mất dần khả năng suy nghĩ tỉnh táo.
Không được! Cô không thể bị làm nhục ở chỗ này!
"Bố cậu bị cách chức? Mình không biết chuyện này! Nhưng Tình Trường, cậu nghĩ lại đi, hôm đó chính cậu cũng đồng ý.."

"Câm miệng! Còn không đè nó xuống, nói chuyện để sau!"

"Em gái này vẫn còn sạch chúng mày ơi!"

"Lần đầu đã được làm tập thể, sướng nhất em đó!"

"Ha ha ha!"

"Đừng mà! Đừng!"

"..."

Ngay trên con đường lộ trơ trọi sỏi đá, Dung Dung tuyệt vọng gào thét, cảm nhận từng bàn tay chu du trên thân thể của mình, xé rách từng chút quần áo mỏng manh của cô. Tình Trường lạnh lùng đứng nhìn, trên tay còn cố cầm điện thoại quay lại tư thế khổ nhục của cô..
Ngay lúc Dung Dung nhận ra đời mình nhất định xong rồi, phía xa đột nhiên vang đến giọng nói đầy chính khí. Giống như thiên sứ hạ phạm, người vừa tới lao đến, hùng dũng chất vấn: "Ở chỗ này cũng dám hại người? Chúng mày nhất định chán sống rồi đúng không?"

*Dung Dung làm nữ chính ngôn tình cũng hợp ra phết đấy nhỉ?? 😂😂😂
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status