Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 146


"Chuyện gì thế?" Văn Hóa thấy cô bí mật như vậy cũng hơi tò mò, tắt điện thoại xoay người ghé tai "Nói đi, anh có giấu em cái gì bao giờ đâu?"

"Chuyện nội bộ gia đình anh nên em hơi ngại.." Hồng Ngọc ậm ừ, cắn môi "..Là liên quan đến bố anh đó.."

"Em là người của anh, là con cháu họ Trịnh, chuyện gì em cũng được biết hết!" Văn Hóa xua xua tay, lắc đầu dỗ dành "Bố anh? Lúc này ông ta còn bận ở với vợ bé không về được đâu! Em cứ yên tâm, sau này anh nhất định chung thủy với em, tuyệt đối không như lão già thối tha đó.."

"Không, không phải!" Hồng Ngọc cười thầm trong lòng, nhóc, cậu chẳng cần nói tôi đây cũng biết cậu nhất định không có gan bỏ tôi đâu! "Chuyện trước đây ý, nghe nói bố anh phong lưu tài tử lắm hả?"

"Phải rồi!" Văn Hóa bĩu môi, không hề ngần ngại đem câu chuyện ra làm quà cho cô "Văn Minh kia còn chẳng phải đồ ông ta phong lưu có được hay sao?"

"Mọi người bảo anh và cậu ta là sinh đôi?.."

"Sinh đôi cái gì? Là con người khác!" Văn Hóa như nhớ ra điều gì, liền đem phần bộ sưu tập mở ra "Nè, chính là người phụ nữ này, đó, cô ta là bạn thân hồi trẻ của mẹ anh! Con đàn bà khốn kiếp sinh ra thứ con hạ lưu.. Cô ta đã biết mẹ anh và bố anh yêu thương nhau còn dám chen vào giữa, lấy bệnh tim ra làm bình phong yêu cầu bố anh chịu trách nhiệm gì gì đó.."

"Đâu? Em xem!" Hồng Ngọc cúi mặt chụm đầu, một gương mặt quen thuộc đập vào mắt cô.
Vậy ra.. Tấm hình người phụ nữ trong ví của Văn Minh chính là mẹ quá cố của cậu ấy! Nhưng Ngọc Thái kia nói đó là chị gái của anh ta, chẳng lẽ.. "Người này quen quá.. Là họ Ngô sao?"

"Phải rồi!" Văn Hóa thấy cô đọc đúng họ tình địch của mẹ mình thì có hơi ngạc nhiên song cũng không vặn hỏi "Họ Ngô! Trước đây là đại tiểu thư Ngô gia - Ngô Mai Lan đó! Nhưng mà nhà họ Ngô ấy đã tàn lụi rồi còn gì, giờ chỉ có mỗi Ngọc Thái kia thôi.."

"Ủa, bác sĩ Thái là người họ Ngô?" Hồng Ngọc làm bộ không biết, chỉ cảm thấy trong chuyện này còn rất nhiều điểm kì lạ "Vậy chẳng phải Văn Minh và anh ta có họ hàng với nhau à?"

"Cậu cháu!" Văn Hóa nháy mắt trả lời. Phía bên kia đám stylist đã rục rịch quay trở lại khiến hắn vừa vui lên được chút đã phải trùng xuống ngay "Nhưng chuyện này Ngọc Thái kia đảm bảo không hay biết gì đâu, vì bố mẹ anh từ trước đã tung tin Văn Minh là sinh đôi với anh mà!"

"..."

"Giờ em nói anh mới để ý đấy.." Văn Hóa nghiền ngẫm, đột nhiên tiếp lời "Có khi nào Ngô Ngọc Thái ngu ngốc đó vì con tiện nhân Mai Lan kia mà ghi thù mẹ anh, thù Trịnh gia không nhỉ? Hẳn là như thế..."

"Vậy sao gia đình anh không cho Văn Minh nhận ngoại.." Nếu để cậu ta nhận Ngọc Thái kia chẳng phải mọi thù hận đều được giải quyết xong à? Chẳng lẽ là sợ cậu ta lợi dụng đằng ngoại để vươn lên? Nhưng Văn Hóa chả nói họ Ngô tàn rồi còn gì.. Hồng Ngọc muốn hỏi thêm vài chuyện nhưng căn phòng nhỏ vốn yên ắng đã ngập đầy những người. Cô ngậm miệng, đành tiếc nuối bỏ qua chuyện này. Dù sao sau cũng còn đầy cơ hội hỏi cho rõ ràng, bây giờ chuẩn bị đi dạ tiệc trước đã! "..Ồ, sửa váy xong rồi?"

"Xong cả rồi thưa tiểu thư!" Stylist lịch sự và chuyên nghiệp đỡ Hồng Ngọc đến nơi thử đồ, hớn hở đẩy cô vào trong "Nốt bước này là hoàn hảo!"

Hai người lục cục chuẩn bị theo chỉ thị của stylist thêm một thời gian ngắn nữa thì mọi thứ đều tươm tất. Văn Hóa hài lòng nhìn Hồng Ngọc một lượt, sau đó cúi mặt ra xe, chậm rãi mở cửa cho cô ngồi vào.
Hắn đã và đang chấp nhận "bán" cô cho một kẻ khác, và sự chấp nhận đớn hèn này dằn vặt Văn Hóa vô cùng nhiều. Hồng Ngọc, hãy tha thứ cho hắn một lần duy nhất này thôi, chỉ một lần..

"Chút nữa khi đến nơi.." Văn Hóa khởi động xe, khó khăn mãi mới bật được ra tiếng "..Em đừng tỏ ra ngạc nhiên hay gì cả, cứ cố gắng hòa nhã nhất có thể là được!"

"Cái gì?"

"Đừng hỏi! Rồi em sẽ hiểu ngay thôi.."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status