Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 153


"Em sao thế này?" Văn Hóa lặp lại như một cái máy, sự kiên cường trong lòng hắn dường như sắp bị đánh nát vì nhìn thấy những vết thương chằng chịt trên ngực em gái mình. Vết dao cắt, vết đánh đập thâm tím, vết bỏng do đầu thuốc lá.. tất cả cùng nhau hòa quyện, tạo thành bức tranh kinh dị tuyệt mỹ trên lồng ngực trắng nõn của cô gái đôi tám thanh xuân "Dung Dung đừng sợ! Anh đưa em đi bệnh viện!"

"Em đau.." Dung Dung gật gật đầu, nước mắt hãm sâu trong hốc mắt chảy tràn ra ngoài. Cô im lặng để Văn Hóa bế thốc mình lên ghế sau xe, yên tâm chờ đợi anh trai đưa tới bệnh viện, giữ lại mạng nhỏ.

"Không sao!" Văn Hóa gấp đến mức quên sạch mục đích ban đầu, hắn lập tức quay người, lái xe đến địa chỉ bệnh viện TL quen thuộc gần đó "Có anh ở đây, có anh ở đây rồi.."

*

Dung Dung có chết cũng không dám mở miệng nói nguyên nhân bản thân bị hành hạ sau đó ném ra bãi trống đó là gì. Nếu cô bảo rằng mình ham vui, thấy có số tiền lớn trong tay liền ngựa quen đường cũ, đi tới mấy nơi thác loạn sau đó bị người ta hành cho.. không bị Văn Hóa mắng cho thối đầu mới là lạ!
Cô cắn môi đợi y tá và bác sĩ băng bó vết thương cho mình xong xuôi, sau đó mặc kệ đám người kia rời đi, cứ như vậy ngồi phỗng ra suy nghĩ cách thức lừa gạt anh trai.

Mẹ kiếp!
Nghĩ lại thấy căm!
Không ngờ Quốc kia vào tù rồi còn dám ra tay thâm độc như vậy với cô. Thằng khốn đó dám nhờ bọn đàn em phía sau lừa gạt cô đến "ổ" của bọn chúng, dùng thuốc đểu khiến cô say không biết trời đất gì sau đó làm đủ trò bại hoại. Vốn dĩ Dung Dung cũng đã quen với cái này nên cô cũng chẳng quan tâm lắm. Thế nhưng bọn khốn còn quá đáng đến mức quay phim, đem bán hình ảnh của cô cho một web sếch nổi danh. Nếu không phải cô nhanh chân dùng tiền chặn lại đầu mối đó, không khéo còn bị chúng phát tán đi khắp nơi, sau này muốn cứu vãn cũng khó hơn lên trời mất!
Trước đây cũng đã từng bị bắt gặp thác loạn tập thể, nhưng đám người bắt gặp cô cũng chỉ dừng ở giới thượng lưu và mức độ "xem sơ sơ" mà thôi. Đằng này nếu như lên mạng, có nghĩa là cả thế giời đều biết chuyện, hơn nữa còn có bằng chứng cụ thể.. Nghĩ thôi cũng đủ khiến tâm trí non nớt của cô run lẩy bẩy rồi!
Bị lừa một lần không có nghĩa là không bị lừa lần thứ hai. Dung Dung tự trách bản thân ngây thơ, nhưng nói thật, lúc đói thuốc, con người ta bất chấp lắm. Cô bị dắt mũi không nói, bị hành hạ cũng không vấn đề.. nhưng đám người quá đáng kia còn định quyết tuyệt làm một lần cho xong. Chúng chơi SM với cô chán chê liền lôi thân xác rã rời của cô ném ra bãi trống. Nói thật, bản thân đã kiệt sức còn bị vứt như rác, nếu không phải Văn Hóa đi qua giúp đỡ, đảm bảo tối nay khi sương đêm xuống kiểu gì cô cũng bị nhiễm lạnh mà chết!

"Dung Dung!" Đám y bác sĩ vừa đi Văn Hóa lập tức lao vào, gương mặt trẻ trung giờ này tiều tụy lại thêm mấy phần vất vả.
Tự dưng Dung Dung cảm thấy đau lòng, rốt cuộc, người ở bên cô khi cô khó khăn nhất, khổ sở nhất cũng chỉ có người anh này mà thôi. Và cũng chỉ có một mình Văn Hóa luôn hết lòng vì cô, từ nhỏ đến giờ vẫn vậy.. Anh trai..
"Em còn đau không?"

"Em đỡ rồi!" Trong lòng chua xót khó tả, Dung Dung ứa nước mắt, kiềm chế cảm giác muốn chui vào lòng anh mình mà nức nở như hồi còn nhỏ. Nhớ lại lúc đó hạnh phúc biết bao, cả cô và anh đều là thiếu gia tiểu thư nhà giàu, sung sướng đủ điều, ngọt ngào đủ kiểu. Nếu như Dung Dung bị tên nhóc nào đó bắt nạt, nhất định anh cô sẽ khiến thằng nhóc đó phải khóc hận! "Anh, anh mau ngồi xuống đây đi!"

"Rốt cuộc em bị làm sao?" Văn Hóa vén mái tóc cứng đơ của em gái sang bên tai, dịu dàng "Em đã đi đâu bao ngày nay, anh tìm em mòn mỏi cũng không thấy!"

"Em.. Em có gặp một vị luật sư.." Dung Dung không hề giấu giếm, kể sạch chuyện mình nhận thừa kế thế nào, sử dụng tiền ra sao, hiện tại tài khoản có ở những đâu.. cho anh trai nghe. Văn Hóa không mấy để tâm đến khoản tiền đó của cô, chỉ chăm chăm hỏi chuyện cô sống ở trại cai nghiện thế nào "Anh, hiện tại em đã hiểu ra rồi, nhất định em sẽ cai nghiện, em sẽ ở cạnh anh làm một đứa trẻ ngoan!"

"Em hiểu ra là tốt!" Văn Hóa nghe những chuyện em gái yêu phải trải qua lòng không khỏi xót xa. Cũng vì hắn vô tâm nên em gái tội nghiệp của hắn mới ra nông nỗi này.
Không!
Không hẳn là do hắn!
Nếu lúc đó Văn Minh kia không nhào đến cướp hàng, hắn và mẹ sẽ phải chật vật đến thế sao? Nói có lỗi, thế thì là lỗi ở thằng ngốc kia mới đúng! "Vậy còn những vết thương này là do ai gây ra?"

"Em.. Em.." Dung Dung dĩ nhiên chưa nghĩ ra câu chuyện nào thích hợp để lừa phỉnh anh trai, thế nên cô đành ấp úng chưa dám nói ngay. Cũng may lúc này bụng nhỏ bông băng trắng lốp đột ngột biểu tình, kêu ra mấy tiếng kháng nghị khiến ai nấy nghe thấy cũng phải mềm lòng "Em đói quá, ăn xong mình nói được không anh?"

"Được rồi!" Văn Hóa cưng chiều nhìn em gái "Muốn ăn gì nói đi, anh giúp em mua về phòng!"

"Anh cũng chưa ăn gì đúng không?" Dung Dung mỉm cười sáng lạn, hào hứng "Anh muốn ăn gì liền mua thứ đó, dùng tạm đồ trong can tin bệnh viện cũng được, em đói muốn chết rồi!"

"Rồi, rồi.. Cô ngốc này!" Văn Hóa đứng dậy đi nhanh về phía cửa. Hắn vừa thầm nhẩm lại mấy món em gái thích ăn, vừa xem xét điều chỉnh cảm xúc của bản thân một chút. Thế nhưng điều chỉnh chưa được mấy chút đã vô tình gặp phải một hình ảnh khiến hắn chấn động!

X!
Kia chẳng phải gã X đó sao?
Vì sẽ gì gã ta xuất hiện ở chỗ này.. Hơn thế.. Gã còn đứng cùng Trịnh Văn Minh kia mà nói chuyện nữa chứ!
Lẽ nào bọn chúng có quan hệ gì đó? Hay.. Phải rồi! Hắn hiểu ra rồi! Nhất định đám khốn kiếp này móc nối hợp tác với nhau hại hắn, chính vì vậy nên mới khiến hắn và Hồng Ngọc rơi vào tình trạng như tối hôm qua!

Trịnh Văn Minh!
Trịnh Văn Minh!
Trịnh Văn Minh!

Ông đây nhất định giết mày!


* 8-3 vui vẻ nha các tình yêuuuu
Chúc các nàng luôn luôn xinh đẹp, thành công, hạnh phúc.. Quan trọng nhất là hôm nay nhận được hoa quà của crush.. sau đó chia cho mị hưởng một với 😂😂😂

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status