Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 175


"Không.. Không có gì.." Mai Anh nhận được thái độ hòa hoãn này liền vui vẻ mãi không thôi "Đây là trách nhiệm của tôi!"

"Vào phòng tôi một chút!" Văn Minh suy nghĩ, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định triệu tập. Dù sao chuyện cậu sắp nói cũng là chuyện riêng, cứ đứng ngoài hành lang thế này thật sự chẳng ra thể thống gì. Tuy rằng nhân viên trên cao tầng vừa ít vừa kín miệng. Nhưng kín không có nghĩa là tuyệt đối không lộ, nhất là khi chuyện này chẳng liên quan gì đến công việc sất! "Tôi muốn trao đổi riêng với cô vài vấn đề!"

"Dạ.." Mai Anh thầm đoán già đoán non trong lòng không hiểu cái vấn đề riêng tư Văn Minh sắp nói là gì. Cô để cậu đi trước một chút, sau đó mới sửa sang lại đầu tóc quần áo, chậm rãi đi vào.
Dĩ nhiên trong quá trình di chuyển ngắn ngủi kia, việc gặp gỡ một vài nhân viên khác là điều quá bình thường. Ha ha, xem thử sau cuộc gặp này đám bà tám kia sẽ đồn thổi đến mức nào nữa đây..

Căn phòng lớn của Văn Minh vẫn không khác gì trước đây, rộng rãi thoáng đãng với những trang trí nội thất cực kì tinh xảo và đẹp mắt. Bình thường khi bước vào nơi này Mai Anh chỉ cảm thấy nó xa hoa choáng ngợp, nhưng hôm nay lại khác. Đan xen trong vẻ xa hoa đó chính là cảm giác thoải mái khác thường. Chẳng hiểu là do cô đã quen với môi trường này, hay thân thể tự nhận ra bản thân cô vốn dĩ thuộc về những nơi như vậy nên mới có thể tự nhiên đến thế.
Văn Minh ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc êm ái, thấy cô bước vào cũng không đứng dậy mà chỉ ra hiệu cho Mai Lan khép cửa lại. Hành động này dĩ nhiên khiến nhiều người bên ngoài nảy sinh nghi hoặc. Bình thường làm gì có ai vào phòng boss mà đóng cửa đâu. Vì sao ấy à? Đơn giản lắm, vì boss làm việc nhanh gọn lẹ, việc nói xong lập tức đuổi người, làm gì có chuyện đóng cửa bàn luận kiểu kia!
Thế này sẽ càng làm gia tăng sự nghi hoặc của mọi người nhỉ? Một câu chuyện dối trá nghe đi nghe lại trăm ngàn lần sẽ vô thức tin nó là thật. Biết đâu khi Văn Minh nghe thấy những lời luận bàn này sẽ để tâm nhiều hơn đến cô, sau đó vô thức mà.. Ai da~ dù cho cậu ấy có không yêu cô ngay cũng chẳng sao. Hư vinh được người ngưỡng mộ của phụ nữ vốn rất lớn. Mai Anh thích cảm giác được làm trung tâm ghen tị của mọi người vô cùng!

"Chút nữa cô gặp kế toán đi.." Văn Minh ngẩng đầu nhìn lại người con gái trước mặt một chút. Cái giống đó không còn khiến cậu kinh hoảng như ngày đầu tiên thấy nữa, nhưng nói thật, sự hoảng hốt qua đi, thứ đọng lại chính là quen thuộc.. Mặc cho cậu biết rõ người này có rất nhiều điều khả nghi, nhưng bóng dáng kia vẫn không thể chối cãi là giống mẹ cậu đến 8, 9 phần "..Tôi đã yêu cầu bên đó phát riêng tiền thưởng cho cô rồi!"

"Cảm.. Cảm ơn tổng giám đốc!" Mai Anh không ngờ chuyện đầu tiên cậu nói lại là về vấn đề tiên bạc nên có chút thất vọng. Cô hơi bặm môi, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật lạnh lùng này "Nhưng tôi chỉ đi cùng cậu, đâu có giúp ích gì? Khoản tiền thưởng này tôi thật sự không dám nhận.."

"Hôm trước chê tôi, hôm nay chê tiền?.." Văn Minh nhếch môi, vẫn chăm chú nhìn từng biểu hiện trên mặt cô "Ngô Mai Anh, cô cũng có phong cách quá nhỉ?"

"Cậu.." Miệng sắc như vậy làm gì chứ? Người gì đâu mà đáng ghét! Xem xem sau này tôi chà đạp đôi môi xấu xa của cậu kiểu gì! "Tổng giám đốc, tôi không chê cậu, tôi chỉ nghĩ cậu nên thôi cái kiểu tự coi mình là trung tâm vũ trụ, người nào cũng yêu thích mình đi!"

"..."

"Tôi đi làm để kiếm tiền nên dĩ nhiên cũng không chê tiền nhiều.." Không để Văn Minh ngắt lời, Mai Lan lập tức tiếp tục "..Nhưng không công không nhận thưởng, còn nếu cậu muốn thưởng, tôi nghĩ cả ekip đều nên có phần!"

"Cô đang dạy tôi phải làm thế nào đấy à?" Văn Minh híp mắt, đầy sát khí hỏi lại. Mai Anh dưới cái nhìn của cậu chẳng hề nao núng, kiêu hãnh nhìn thẳng. Cuối cùng chính Văn Minh lại là người dừng lại trước, bắt nạt kẻ yếu cũng chẳng phải chuyện gì hay ho đúng không? "Tôi tự biết phải hàng động thế nào. Ngô Mai Anh.. Từ giờ chỉ nên quản việc của mình thôi, tất cả những thứ ngoài lề đừng nên để ý đến nữa!"

"Cậu có ý gì?"

"Ý trên mặt chữ! Nếu cô nghiêm túc làm việc cho SM, tôi nhất định không bạc đãi cô! Còn nếu cô dám ôm mưu kế gì khi bước chân vào nơi này thì.. Đừng có trách Văn Minh này tàn nhẫn!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status