Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 75


"Thật sao?" Hạ Lam gật đầu nhìn qua, hai tấm vé dát vàng dát bạc sáng lóa cả mắt. Ừm ừm, công nhận còn lóa mắt hơn hình ảnh ân ái của nam nữ chính nhiều! Nhìn thoáng qua đã thấy buổi dạ tiệc này có giá trị rồi, hẳn là Thanh Tùng phải tốn lắm công sức cho việc giành vé vào cửa này lắm đây.
"Anh vất vả rồi!"

"Rửa được hận là được!" Thanh Tùng xiết tay, cười lạnh. Ầy, anh vẫn còn chấp nhặt, vẫn còn để chuyện bà trợ lí của Văn Hóa trong bụng đấy à? Quá trẻ con! Đi theo tui mà chẳng học được tí chuyên nghiệp nào hết! "Mỗi lần đến công ti thấy con mắm đó lại bực cả mình!"

"Con mắm nào vậy?" Cánh cửa bên kia bật mở, Hạ Lam và Thanh Tùng đồng loạt nhìn sang, bên đó lập tức xuất hiện hai gương mặt quen thuộc.
Huyện trưởng Dương dê béo và nhân vật nữ vừa được nhắc đến trong câu chuyện của hai người - nữ trợ lí của Văn Hóa!
Thiêng quá đi mất! Vừa nhắc cái xuất hiện liền kiểu này khéo chết phát đốt hương muỗi bà nàng cũng lên quá. Hạ Lam âm thầm gật gù khả năng sống không khôn lắm nhưng thác rất thiêng của người này, vừa tự hỏi xem vì sao cô ta xuất hiện ở đây. Thế nhưng ngay sau đó, khi load đến chỗ bàn tay huyện trưởng Dương đang công khai xoa mông cô ta, tự dưng Hạ Lam cảm thấy mình vỡ ra rất nhiều chuyện!
Quy tắc ngầm sao?
Tự cô ta đủ sức dâng mình đến giường của huyện trưởng Dương? Không thể nào! Nhất định là do Văn Hóa.. Điều này chứng tỏ lão ta đã đồng ý bảo kê cho hắn rồi đúng không? Vậy lúc này lão ôm nữ trợ lí kia đến đây làm gì? Định dằn mặt hay nói cho cô hay nên triệt để từ bỏ hi vọng đi?
"Không ngờ đó nha, hai người lúc nào cũng tỏ ra thanh cao, thế mà mở miệng lập tức nói xấu người khác!"

"Xin chào huyện trưởng Dương!" Hạ Lam không thèm chấp người này, cô vẫn bận rộn với hàng loạt hướng đi trong đầu. Thôi thì hôm nay đã tới đây rồi, chi bằng cứ xem xét một hồi rồi tính tiếp. Trần Duy và Văn Minh chắc không thể làm bừa đâu nhỉ? "Mời ngài ngồi!"

"Huyện trưởng!" Nữ trợ lí đưa gót giày cao gót nhọn hoắt đá cửa lại, ôm lấy dê béo mà công khai làm nũng "Hôm nay ngài tới đây để gặp cô ta sao? Chẳng lẽ ngài chán em rồi? Muốn đi chung với con hồ li dơ bẩn này?"

"Ngoan nào, anh đến vì công việc thôi!" Huyện trưởng Dương vỗ vỗ mông cô ta trấn an, vừa nói vừa liếc về phía Hạ Lam và Thanh Tùng một cái.
Bên kia là nhị thiếu của Đào gia, ừm, đúng là quý tử bị chiều hư, một chút công kích đã khiến cậu ta run lên vì giận. Kém cỏi thế này làm sao đủ sức theo đường chính trị, bảo sao gia chủ Đào gia phải tính kế cho cậu ta theo kinh doanh. Còn đứng cạnh chính là Hạ Lam - người cạnh tranh với Văn Hóa đây sao? Nhan sắc không tệ, hơn nữa cảm xúc cũng giấu rất kĩ.. Xem ra cũng là phường cáo già lắm đây.
Đáng tiếc cho cô em, tất cả "mọi người" đều không ủng hộ cô em, dù có sắc bén thế nào cũng đành chịu phận làm đồ lót chân cho người khác đi!
"Mau vào đây, chào cô Hạ Lam!"

"Sao em phải chào cô ta?" Nữ trợ lí không hề sợ hãi, vênh mặt khinh thường "Em không thích chỗ này! Chúng ta trở về đi! Em có cái này cho anh xem, đảm bảo rất vui.."

"Này, cô đừng chọc gậy bánh xe!" Thanh Tùng rốt cuộc nhịn không nổi cảnh người ta chuẩn bị diễn xuân cung đồ trước mặt mình, tức giận cắt ngang "Chỗ này ngài Dương mới là người có quyền quyết định, không phải cô đâu!"

"Thanh Tùng!"

"Oa huhu.. Em đã nói rồi anh còn không tin!" Nữ trợ lí đột nhiên nức nở, như chim nhỏ mà nép vào người huyện trưởng Dương "Hai người này rất xấu xa, ở công ti luôn bắt nạt em thậm tệ. Anh còn muốn đưa em tới đây, định khiến em tức chết đúng không?"

"Bảo bối, anh không dám!" Huyện trưởng Dương đầy thâm ý liếc nhìn Thanh Tùng một cái, sau đó đứt khoát quay người "Hai vị, xem ra đành phải cáo lỗi với hai vị rồi!"

"Ngài Dương, chúng tôi chỉ xin của ngài năm phút!' Hạ Lam vẫn cười giả lả, cố gắng giữ người "Không biết ngài có nguyện ý nể mặt Trần Duy mà cho phép chúng tôi hay không?"

"Em muốn về!"

"Xin lỗi!" Huyện trưởng Dương đầy cưng chiều nhìn người trong lòng "Cô ấy không muốn gặp hai vị, tôi cũng không còn cách nào! Hay thôi thế này, tuần sau tôi mời hai người lại một bữa, coi như tạ lỗi?"

Tuần sau?
Tuần sau thì mọi việc đều xong cả rồi còn gì!
Lão cáo già này nhìn thế nào cũng giống đang diễn kịch, là vì không tiện từ chối thẳng Trần Duy nên đem theo nữ trợ lí này đến đây xoay hai người sao?

"Xin phép!" Nữ trợ lí không đợi hai người trả lời, ôm lấy tay huyện trưởng Dương, tự đắc gõ gót giày rời đi.
Hạ Lam và Thanh Tùng nhìn theo bóng dáng tha thướt ấy, trong lòng hai người đều không tự chủ ghi thêm vài mối hận. Cười đi, vênh mặt đi.. Đợi mà xem, sau này khi lão chán cô rồi, cô sẽ trở thành cái dạng gì!

F*ck you! Bitch!

* Hi, mị trở lại rồi , có ai mong hông???? 😘😘😘
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status