Tổng tài, phu nhân có thai rồi
Chương 714
Chương 714: Tìm cơ hội sống sót cho con gái (1)
Sự ngay thẳng của ông ấy khiến tôi choáng
váng, ngồi trước mặt họ, tôi tự giới thiệu mình với
Mục Thanh, nhìn vẻ ửng hồng trên mặt Phó Bảo
Hân, tôi không khỏi mỉm cười: “Cô, cháu và Phó
Thắng Nam gần đây có hơi bận rộn. Không có
thời gian đến thăm cô, cô giận à? ”
Phó Bảo Hân vẫn còn có chút xấu hổ, nhìn tôi
cười nói: "Cô có nghe nói vê chuyện của Phó
Thiên, Thắng Nam gần đây chắc là rất bận. Người
trẻ tuổi có việc riêng. Bọn cô là người lớn, không
thể giúp gì được cho cháu cũng cảm thấy rất có
lỗi, cũng không thể trở thành gánh nặng của các
cháu, làm các cháu lo lắng chứ”
Tôi gật đầu, nghĩ rằng chuyện của Tuệ Minh
chắc bà ấy cũng chưa biết, cười nói: “Cô ơi, đợi
chúng cháu hết bận, nhà chúng ta lại tụ họp, đến
lúc đó cô nhớ mang theo cả chú Thanh đấy nhé.”
Phó Bảo Hân gật đầu, nhìn tôi, vẫn còn đang
đỏ mặt, tôi nghĩ răng chào cũng chào rồi, không
nên ảnh hưởng đến buổi hẹn của họ, liền đứng
dậy rời đi.
Sau đó nhìn thấy Phó Thắng Nam, người
đang đi thẳng về phía chúng tôi, tôi không khỏi
sững sờ một lúc, tốc độ của anh quá nhanh.
“Thắng Nam cũng đến đây” Phó Bảo Hân nói,
nhìn thấy Phó Thăng Nam.
Tôi đứng dậy đón anh, không khỏi thốt lên:
“Sao anh đến nhanh thế?
Anh ấy thuận thế kéo tôi lại, cau mày nói: “Sao
tay em lạnh thế?” Anh ấy nắm tay tôi trong lòng
bàn tay mình, nói: “Chỗ này cách công ty không
xa, không kẹt xe, cho nên mới nhanh.”
Tôi kêu lên một tiếng, ghé vào tai anh, nói:
"Vừa rôi em quên nói cho anh. Cô cũng ở đây.
Trong khi nói chuyện, Mục Thanh ở bên cạnh
Phó Bảo Hân đã đứng lên và chào Phó Thắng
Nam, sau khi hai người chào hỏi nhau xong, Phó
Thắng Nam nói: "Không phải em ở với Hồ Diệp
sao?"
Tôi gật đầu, cùng anh chào tạm biệt Phó Bảo
Hân, rồi đưa anh đến bàn của Hồ Diệp.
Nhìn thấy Phó Thắng Nam và tôi, Hồ Diệp
cười nói: “Vừa định gọi cho cô luôn đó.” Cô ấy
nhìn Phó Thắng Nam rồi giới thiệu Nguyên Vũ, và
mọi người ngôi xuống.
Phó Thăng Nam và Nguyên Vũ, một người
lạnh lùng, một người phúc hậu, vì vậy hai người
đàn ông về cơ bản không có gì để nói với nhau,
nhưng Hồ Diệp và tôi nói chuyện không ngừng.
Phó Thắng Nam bóc tôm cho tôi. Tôi không
muốn ăn lắm. Vừa định đưa nó cho cô ấy, Hồ Diệp
đã nhìn tôi và nói: “Thẩm Xuân Hinh, đôi khi tôi rất
ghen tị với cô. Cô và tổng giám đốc Nam ở bên
nhau không âu yếm lộ liễu như vậy nhưng lại
khiến người ta nhìn vào cảm thấy rất thoải mái”
Tôi mỉm cười, nhìn Nguyên Vũ bóc tôm cho cô
ấy, cười nói: "Tôi còn ghen ty với cô và anh Vũ đây.
Anh ấy đối xử với cô chu đáo và dịu dàng. Nhất
định phải trân trọng một người tốt như vậy:
Cô sốt sắng gật đầu: “Đó là tất nhiên, cô và
Phó Thắng Nam cũng phải thật tốt nhé”
Ăn tối xong, trở về biệt thự cũng hơi muộn.
Phó Thắng Nam có chút mệt mỏi, tôi nhìn
dáng vẻ mơ màng muốn đi ngủ của anh ấy. Anh
ấy ôm một bụng thắc mắc nhưng chưa hỏi, trở về
phòng ngủ, sau khi tắm xong, anh ôm lấy tôi, khàn
giọng nói: "Hồ Diệp kết hôn rồi, anh trai em không
có hành động gì sao?”
Tôi hơi ngạc nhiên, sao anh ấy lại quan tâm
đến chuyện này, lắc đầu nói: "Em không biết, anh
ấy nói, anh ấy cũng sẽ kết hôn với Vương Yên
Nhiên, em không biết trong lòng anh ấy nghĩ gì"
Nói đến đây, tôi không khỏi có chút khó hiểu,
nghiêng đầu nhìn anh nói: "Phó Thắng Nam, nếu
là anh, em cưới người khác, anh sẽ làm gì?”
Anh vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe tôi
nói thế, mở mắt ra, bất động nhìn tôi, trầm giọng
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.