Tổng tài, phu nhân có thai rồi
Chương 752
Chương 752: Kết quả cho thích kẻ xen vào chuyện của người khác (4)
Lí Tiến thấy tôi như vậy, liên cảnh giác: "Cô
muốn làm cái gì?"
Tôi nhún vai: "Tôi chỉ là một người con gái, có
thể làm được gì anh?" Nói xong. tôi liếc mắt nhìn
về hai người đàn ông phía sau, hai người họ liên
đem anh ta đến bể bơi, sau đó trực tiếp đẩy anh
ta xuống hô.
Thấy anh ta giãy giụa trong nước, tôi không
có bất kì cảm xúc gì, chỉ lạnh lùng nhìn, anh ta ở
trong nước, có tay nhưng không thể giãy giụa, bất
giác tôi nở một nụ cười nhạt.
Lúc lâu sau, thấy anh ta không cách nào giãy
giụa được, bắt đầu chậm rãi chìm vào đáy hồ,
Trân Văn Nghĩa đứng một bên mới mở miệng:
"Phu nhân, anh ta sắp chết rôi."
"À, lôi anh ta lên, gọi bác sĩ đến cứu, khi nào
tỉnh thì lại thả hắn xuống nước vài lần để cho hắn
ghi nhớ bài học này.
Trân Văn Nghĩa gật đầu, gọi người đến kéo
hắn lên bờ.
Xem xong kịch hay rồi, tôi cũng không có
hứng thú ở lại, đứng dậy chuẩn bị dời đi, nhưng
Phó Thắng Nam đã đứng trước mặt tôi nói: "Em
định đi đầu vậy?”
Tôi có chút mệt, liền nói: "Em ở trong nhà nghỉ
ngơi một lúc, tên họ Lí đó hẳn một thời gian sau
mới tỉnh lại, lúc sau lại tiếp tục chơi với hắn”
Anh hơi nhíu mi, nhưng cũng không nói thêm
gì.
Sự xuất hiện của Vương Mỹ Hoa khiến tôi
cảm thấy hơi ngạc nhiên, sau tai nạn tôi không có
ý định gặp cô ta, nhưng khi cô ta đến, tôi lại chẳng
thể từ chối gặp.
Nhìn người con gái trước mặt tôi khế nhíu
mày, mấy ngày trong bệnh viện, cô ta xuất hiện
không ít nhưng tôi lại không chú ý đến, lúc này
thấy cô ta xuất hiện trước mắt mình, tôi mới bình
tĩnh nhìn kĩ lại cô ấy.
Nói như thế nào nhỉ?
Trông có chút khác so với lần đầu tiên nhìn
thấy cô ấy ở chuông bò, lúc đó trông hơi nhát gan
và ngốc nghếch, lúc này đã không còn sự nhát
gan như trước nhưng cũng không thấy được sự
kiên định.
Nhìn thấy cô ta, tôi trầm mặc một hồi rồi hỏi:
"Có việc gì sao?”
Cô ta nâng con mắt lên nhìn Phó Thắng Nam,
ánh mắt kia rất đỗi quen thuộc, đó là ánh mắt
kinh ngạc của cô gái trẻ đối với một người đẹp
trai như Phó Thắng Nam. Tôi đã thấy được vẻ đẹp
trai của anh ấy, vì vậy chỉ lướt qua làm như không
thấy.
Vương Mỹ Hoa nhìn tôi, nghĩ một lúc rôi nói: "
Cô Thẩm, cảm ơn cô đã cứu mạng, ân cứu mạng
này tôi sẽ luôn nhớ kĩ trong lòng, mong một ngày
nào đó có cơ hội được báo đáp.
Tôi mím môi, không mở miệng, đang chờ cô
ta nói tiếp.
Quả nhiên sau khi trâm mặc một hồi, cô ta
nói: 'Cô Thẩm, tôi thật sự cảm kích cô vì đã cứu
em gái tôi, tôi biết nó đang chờ được phẫu thuật,
nghe nói cô đã nhận nuôi nó, hy vọng cô có thể
đổi xử với nó tốt trong tương lai."
Thấy cô ta vẫn chưa nói vào chủ đề chính, tôi
khẽ nhíu mị, nói: " Thực ra cô nên nói vào chủ đề
chính, đừng nói những chuyện vẩn vơ sẽ rất mất
thời gian."
Cô ta sửng sốt, sau đó hít một hơi, rôi đột
ngột quỳ xuống dưới đất, nhìn tôi rồi nói: " Cô
Thẩm, tôi biết tôi không nên tìm cô, nhưng tôi thật
sự đã hết cách, bây giờ trừ cô ra, tôi không còn
biết tìm ai nữa"
"Đứng lên rồi nói, đừng quỳ như vậy, tôi thật
sự khó xử!" Đây là sự thật, trên thế giới này, đâu ai
lại thích nhìn người khác hèn mọn quy trước mặt
mình mà cầu xin, tâm lí cô đâu có biến thái như
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.