Tổng tài sủng vật nhỏ

Chương 1



buổi sáng tại Lưu Gia

" Yên Yên mau dậy cho mẹ...."

bà nói xong cầm nồi và chảo gõ vào nhau tạo tiếng rất lớn nhưng Lưu Yên như không có nghe thấy vẫn ngủ giống như trời sập đất sập không phải chuyện của cô

mẹ Lưu sờ sờ càm đúng chỉ còn tiệt chiêu cuối cùng

" Yên Yên à chuyến bay của con hôm nay 10 giờ đúng không?"

Lưu Yên còn đang ngáy ngủ

" ừm"

mẹ Yên vẫn bộ dạng lãm đạm

" ồ vậy bây giờ đã 9 giờ 50 rồi..."

mẹ Yên chỉ còn cách đó cô mới thức thôi bây giờ mới 7 giờ chắc bà không nói quá chứ

Lưu Yên nghe mẹ mình nói xong thì bật dậy lao vào phòng tắm như mũi tên đã nhắm trúng con mồi cô quên cả việc mang dép

cô chọn cho mình một bộ váy trắng trang nhã lộ hai phần vai trắng nõn có cả cặp chân thon dài khuôn mặt diễm lệ đôi mắt cô màu xám to long lanh tóc ngắn có màu nâu nhìn cô rất xinh đẹp

cô lúc đi học từng là hoa khôi của trường cô từ nhỏ đã học võ vì ba cô có mở dạy cho một đạo quán võ nên cô cũng đã xin ba mình cho vào học trong đó ai cũng mến cô gọi cô là Đại tỷ tỷ

cô hiện giờ làm cho công ty thời trang cô đã nhảy 5 công ty rồi cô chỉ mong công ty cô đang làm không đuổi cô những lần cô bị đuổi toàn do ham ngủ ham ăn mà ra

ví dụ có lần cô ăn sáng lúc đó do cô thức trể nên lúc cô ăn đã 7 giờ món canh gà là cô thích nhất đặc biệt món nào cô thích là cô sẽ ăn từ từ để thưởng thức cô còn hay đem cửa hàng này so với cửa hàng kia để xem cửa hàng nào canh gà ngon hơn cũng vì vậy mà cô ăn canh gà mất 40 phút lúc cô ăn xong đã là 7 giờ 40

công ty cô 8 giờ mọi người đã vào làm cô ăn xong thì tức tốc chạy đi làm nhưng vẫn không kịp chuyến xe buýt lúc cô đến thì xe vừa đi nếu lỡ mất mộ chuyến thì phải đợi cả 30 phút sau mới có chuyến khác cô là nhân viên nghèo nên không có đủ tiền để đi taxi

cô xách vaili chạy xuống nhà thì thấy mẹ mình với ba có cả thằng em trai của cô đang ngồi trên ghế sofa coi tivi

gia đình cô rất hạnh phúc không có cuộc cãi vã mà nếu có thì chỉ có ba mẹ, ba cãi mẹ nhịn còn mẹ không nhịn thì ba nhịn trong cuộc cãi vã phải có một người nhịn

lúc cô đi xuống ba Yên thấy cô đang cầm vali mới lên tiếng

" đi đâu mà cầm nhiều đồ vậy con?"

Lưu Yên đưa mắt nhìn ba mình

" bã không nhớ con hôm qua nói công ty cho con đi công tác hả ba?"

Lưu Bách là em trai của cô mới tiếp lời ba mình

" chị nhớ mua quà cho em nha"

em trai cô đã 17 tuổi so với cô kiếm tận hai tuổi nhưng có lúc nó trưởng thành hơn cả cô mũi thẳng táp môi thì mỏng màu hồng nhạt đôi mắt to màu xám giống Lưu Yên nhưng tóc thì lại màu đen nháy nhìn rất anh tuấn ba của Lưu Yên là người Tây nên bọn họ có nét tây tây nhìn rất đẹp

Lưu Yên nghe em mình nói vậy cũng chỉ cười rồi gật đầu cho qua

lúc cô đi lại mang giày thì Lưu Bạch mới nhìn đồng hồ

" chị ăn sáng rồi hả đi"

cô sắp trể giờ rồi mà thằng em này nó còn kêu lại ăn sáng

" sắp trể giờ chị rồi"

Lưu Bạch nhìn mẹ mình chắc chắn là mẹ nữa chứ đâu mới có 8 giờ thôi mà chị tưởng 10 giờ

" mới 8 giờ thôi trể gì bà nội chị không ăn vậy em vô ăn dùm phần chị"

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 1 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status