Tony cùng binh đoàn sủng vật

Chương 38



Tony nhận nuôi được cả bốn con mèo Maine Coon. Vì vậy cậu lại phải ở trung tâm thêm một lúc lâu mới có thể rời đi, do phải chờ lấy thêm các giấy tờ thủ tục nhận nuôi lũ mèo.

Các giấy tờ nhận nuôi là cần thiết, để Tony hoặc những người chủ sau này còn dùng để đăng ký với cơ quan quản lý động vật địa phương.

Lúc Tony rời khỏi trung tâm cứu trợ động vật thì trời cũng bắt đầu tối.

Đến một đoạn vắng vẻ Tony liền tìm một chỗ ven đường đỗ lại rồi thuần hóa lũ mèo Maine Coon cùng tăng cấp cho con Fighter lên 2 cấp.

Để thuần hóa một con mèo Tony phải tiêu tốn 150 điểm sinh mệnh, tăng chúng lên 2 cấp tiêu tốn thêm 700 điểm sinh mệnh một con.

Tony tiêu tốn cho năm con vật tất cả 4600 điểm sinh mênh lực, khiến cho số điểm sinh mệnh của cậu vất vả kiếm được mấy hôm nay còn không đến 100 điểm.

Những con mèo Maine Coon sau khi được thuần hóa và tăng lên 2 cấp chúng đạt tới kích thước như một chú chó cỡ vừa và có trọng lượng khoảng 14 kg đối với con đực và 10 kg đối với con cái.

Đặc biệt là hai con mèo Maine có đôi mắt xanh trở lên xinh đẹp đến mê người, bởi bộ lông dài óng ả và đôi mắt tuyệt đẹp của chúng.

Fighter thì càng thêm cao lớn vạm vỡ, nó phải nặng đến gần 100 kg.

Tony nhìn năm con thú trong xe có chút hưng phấn lái xe chạy về hướng nhà Anna.

Khi xe chạy vào thị trấn thì bất ngờ Tony thấy một chiếc xe cảnh sát chạy phía sau xe cậu.

“Yêu cầu xe xxx dừng xe vào lề đường.” Tiếng nói phát ra từ loa của xe cảnh sát.

Bất ngờ Tony nghe thấy xe cảnh sát mệnh lệnh cho cậu dừng xe.

Tony không hiểu sao cậu lại bị yêu cầu dừng xe. Tony có chút lo lắng nhưng khi nhìn thấy người xuống xe là Henry thì Tony cảm thấy nhẹ nhõm.

Hạ cửa kính xe bên ghế lái xuống Tony nói: “Chào chú Henry. Chú là muốn bắt cháu sao?’

Henry nói: “Ta cũng muốn bắt cháu lại khám xét xem, dạo này cháu làm gì mà thay đổi như vậy. Trong vòng có mười ngày cháu đã hạ ba tên tội phạm to con có tiền án. Tony cháu nói xem ta có lên bắt cháu lại không?”

Tony nói: “Cháu bắt tội phạm là có công. Chú còn muốn bắt cháu?”

Henry nói: “Chúng cũng không phải tội phạm bình thường.”

“Chú có chuyện gì muốn nói với cháu sao?” Tony nghe giọng nói đầy ẩn ý của Henry nghi hoặc hỏi.

“Chuyện này đáng nhẽ ta không được tiết lộ cho cháu, bởi đây là quy định nhưng ta cảm thấy cháu lên biết. Cháu còn nhớ tên định cưỡng hiếp Anna và hai tên đột nhập vào nhà Anna chứ?” Henry vừa nói vừa làm điệu bộ kiểm tra Tony tránh đồng nghiệp của ông thấy nghi ngờ.

“Tất nhiên là cháu nhớ rồi, chuyện mới xảy ra thôi mà sao cháu quên được.” Tony nói.

“Ba kẻ này cùng tới thị trấn của chúng ta cùng một ngày. Chúng ở trong cùng một khách sạn trong thị trấn. Tên định cưỡng hiếp Anna thì ở riêng một phòng còn hai tên đột nhập vào nhà Anna thì ở chung một phòng. Bề ngoài thì tên định cưỡng hiếp Anna và hai tên đột nhập vào nhà Anna không quen biết nhau. Theo chú thấy thì chúng là cùng một bọn.”

“Từ hồ sơ phạm tội và các dấu vết để lại, cho thấy chúng là người của một tổ chức tội phạm chuyên bắt cóc và buôn bán phụ nữ trẻ làm gái mại dâm. Điều khiến ta cảm thấy kỳ lạ là tại sao chúng lại nhằm vào Anna và Anna. Bởi gia đình Anna và Anna khá giàu có, hai người không phù hợp trở để thành mục tiêu của bọn tội phạm buôn bán gái mại dâm. Chú nghĩ hai chuyện này không đơn giản chỉ là một vụ đột nhập và cưỡng hiếp.”

“Tony cháu cần chú ý hơn đến an toàn của hai người họ. Và cháu cố tìm hiểu xem có nguyên nhân gì khiến chúng muốn làm hại hai người Anna và Anna hay không. Hiện tại đây mới chỉ là phỏng đoán của chú mà thôi.”

“Ta đi đây. Nhớ cẩn cận.” Henry giả vờ kiểm tra xong rời đi.

Tony nghe Henry nói vậy thì có chút loạn. Cậu cảm thấy sự việc nghiêm trọng hơn cậu tưởng.

Tony lo lắng liền phóng nhanh hơn tới nhà Anna. Khi gần tới nơi cậu gọi điện thoại để Anna mở sẵn cửa gara ô tô cho cậu.

Khi xe của Tony tiến vào trong Gara thì Anna liền đóng lại cửa. Làm vậy để tránh người khác nhìn thấy xe của Tony xuất hiện ở nhà cô.

Anna thấy Tony xuống xe liền ôm lấy cậu. Đầu dựa vào ngực Tony mũi thì hít một hơi thật mạnh tham lam hít lấy mùi trên cơ thể Tony.

Tony nói: “Nhớ anh đến vậy sao?”

Anna ở trong lòng Tony gật gật đầu.

“Được rồi, xem anh mang quà gì tới cho em này.” Tony vừa nói vừa mở ra cửa sau của chiếc xe.

Fighter từ trên xe đi xuống.

Anna kinh ngạc nhìn chú chó khổng lồ đi từ trong xe ra. Cô không nghĩ Tony lại nhanh như vậy tìm cho cô một chú chó thật lớn và đầy mãnh mẽ tới vậy.

Anna trong lòng có chút ấm áp hạnh phúc, điều đó chứng tỏ Tony rất quan tâm tới cô, quan tâm tới sự an toàn của cô.

Anna không khỏi vui sướng thốt lên: “Tony nó thật lớn!”

Tony nhìn Anna cười xấu xa nói: “Vậy nó có lớn bằng cậu nhỏ của anh không?” Vừa nói Tony vừa nắm lấy tay Anna đặt tay cô lên đũng quần mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status