Thông tin truyện
Trân bảo vợ yêu
Đánh giá: 8.5/10 từ 6 lượt.
Truyện trân bảo vợ yêu với nhân vật chính là Vạn Bảo Châu, một cô nàng ngốc nghếch, ham ăn giỏi ngủ mà lại có phúc khí, sau này mệnh đại phú đại quý. Cha cô Vạn lão gia – Vạn Phú Quý là một thương nhân giàu có, trước đây khi chạy nạn, lạc mất vợ, bỏ lại hai ông cháu ở quê, sau này buôn bán phát đạt, nạp thêm mấy bà vợ nhưng chỉ sinh được con gái. Chuyện đón Bảo Châu về cũng có nguyên do: Lục gia là nhà giàu nhất nhì trong thành. Mà Vạn gia có được nhà cửa xa hoa, cũng có thể xếp hàng thứ mười trong thành. Vốn coi như không tệ, nhưng so với Lục gia, thì khoảng cách rất xa, căn bản không thể đánh đồng. Cho nên Lục gia lúc trước phái người tới cầu thân, Vạn Phú Quý cao hứng có chút thụ sủng nhược kinh, tiếc rằng Lục lão gia lại đến cầu thân cho Lục Côn Sơn, chỉ là con vợ kế lại không nghề, không đọc sách, sống phóng túng đã quen, đánh nhau ẩu đả cũng là chuyện thường ngày, điển hình là phá gia chi tử. Hai đứa con gái không chịu gả, Vạn lão gia lại không dám đắc tội Lục gia. Nhị thái thái vì hạnh phúc của hai đứa con mình, mới nhắc tới Bảo Châu.
Lục Côn Sơn là người trọng tình nặng nghĩa, anh có tình cảm với Diệp Dung Thanh – thị nữ lớn lên từ nhỏ với mình nhưng cô lại từ chối vị trí chính thê của anh bởi muốn làm thiếp cho anh cả khiến anh bị tổn thương. Sau này LCS gặp BC, cảm thấy cô vợ này rất tôt, ngốc nghếch một chút nhưng đáng yêu, ko có tâm cơ lại toàn tâm toàn ý với mình, vì thế anh rất chiều vợ, tận lực thoả mãn hết mọi mong muốn của cô.
Nói chung truyện cực kỳ sủng, ban đầu LBS chỉ coi BC như 1 đứa trẻ còn BC xem việc hầu hạ tướng công như hầu hạ ông nội =)) Có nhiều tình tiết rất buồn cười. BC tuy ngốc nghếch nhưng rất được lòng mọi người, cả hai bên nội ngoại đều thương cô hết. Thậm chí LBS cũng được hưởng ké phúc của vợ mà được Lục lão gia đối xử hoà hoãn hơn, bên ngoài còn mang tiếng là xài tiền của vợ, nhiều vụ kinh doanh cũng do vợ gợi ý hoặc vô tình mang về.
Tuy nhiên có nhiều tình tiết quá mức YY: BC có may mắn kinh khủng, đánh bạc toàn thắng (thắng cả thần bài ở Las Vegas), mua cái gì là có lời cái đó, có cả ô tô, máy bay, cano và đảo riêng (rộng 1000 mẫu Anh, trên đảo có dầu mỏ), trong truyện có đề cập đến nhiều thứ vô tình được phát minh ra ví dụ chuyển phát nhanh, tin nhắn bằng hình ảnh,.. Edit còn nhiều hạt sạn, lẫn lộn giữa các từ sử dụng ko thống nhất (cái này chắc do ta mắc bệnh để ý).
Truyện có tính chất giải trí, đọc giết thời gian cũng ổn.
Lục Côn Sơn là người trọng tình nặng nghĩa, anh có tình cảm với Diệp Dung Thanh – thị nữ lớn lên từ nhỏ với mình nhưng cô lại từ chối vị trí chính thê của anh bởi muốn làm thiếp cho anh cả khiến anh bị tổn thương. Sau này LCS gặp BC, cảm thấy cô vợ này rất tôt, ngốc nghếch một chút nhưng đáng yêu, ko có tâm cơ lại toàn tâm toàn ý với mình, vì thế anh rất chiều vợ, tận lực thoả mãn hết mọi mong muốn của cô.
Nói chung truyện cực kỳ sủng, ban đầu LBS chỉ coi BC như 1 đứa trẻ còn BC xem việc hầu hạ tướng công như hầu hạ ông nội =)) Có nhiều tình tiết rất buồn cười. BC tuy ngốc nghếch nhưng rất được lòng mọi người, cả hai bên nội ngoại đều thương cô hết. Thậm chí LBS cũng được hưởng ké phúc của vợ mà được Lục lão gia đối xử hoà hoãn hơn, bên ngoài còn mang tiếng là xài tiền của vợ, nhiều vụ kinh doanh cũng do vợ gợi ý hoặc vô tình mang về.
Tuy nhiên có nhiều tình tiết quá mức YY: BC có may mắn kinh khủng, đánh bạc toàn thắng (thắng cả thần bài ở Las Vegas), mua cái gì là có lời cái đó, có cả ô tô, máy bay, cano và đảo riêng (rộng 1000 mẫu Anh, trên đảo có dầu mỏ), trong truyện có đề cập đến nhiều thứ vô tình được phát minh ra ví dụ chuyển phát nhanh, tin nhắn bằng hình ảnh,.. Edit còn nhiều hạt sạn, lẫn lộn giữa các từ sử dụng ko thống nhất (cái này chắc do ta mắc bệnh để ý).
Truyện có tính chất giải trí, đọc giết thời gian cũng ổn.
Danh sách chương
- Chương 1: Một thanh dao phay
- Chương 2: Nhiều mẹ như vậy
- Chương 3: Đồ tham ăn Bảo Châu
- Chương 4: Nhảy sông tự vận?
- Chương 5: Em gái, em thực đáng xấu hổ
- Chương 6: Hắn lại không ăn người
- Chương 7: Nhưng mà cái gì?
- Chương 8: Tiểu nha đầu đáng thương
- Chương 9: Đổi với cô?
- Chương 10: Quanh Vinh thịt heo
- Chương 11: Ở rể?
- Chương 12: Đây là Bảo Châu?
- Chương 13: Vận động thần mã
- Chương 14: Thú vị!
- Chương 15: Gả cho người tham ăn
- Chương 16: Chân lông con rể
- Chương 17: Cô có sợ tôi không?
- Chương 18: Đêm tân hôn
- Chương 19: Tướng công như ông nội
- Chương 20: Cô nương, vân…vân, đợi một tý
- Chương 21: Nên khóc hay cười?
- Chương 22: Cô sẽ không kiếm tiền, cô chỉ tiêu tiền!
- Chương 23: Củi mục biến thân
- Chương 24: Ngâm mình trong chum nước
- Chương 25: Vợ tương đương hài tử
- Chương 26: Không khỏi nở nụ cười
- Chương 27: Tính trẻ con
- Chương 28: Ngày thứ ba lại mặt
- Chương 29: Đêm đó…
- Chương 30: Đại chiến đoạt chổi
- Chương 31: Không sợ hàng xóm chê cười
- Chương 32: Đứng không yên
- Chương 33: Tay của cô ấy, thật mềm
- Chương 34: Phát tài
- Chương 35: Làm cái gì?
- Chương 36: Điều tra
- Chương 37: Không lỗ ah!
- Chương 38: Rửa tiền
- Chương 39: Nhíu mày ngẩn người
- Chương 40: Tiêu tiền như nước
- Chương 41: Ngựa vằn câu dẫn
- Chương 42: Một ngàn đồng làm cảnh sát?
- Chương 43: Khí phách tương trợ
- Chương 44: Thật xấu hổ kinh khủng
- Chương 45: Các loại chèn ép
- Chương 46: Lão gia, không được!
- Chương 47: Cô muốn giết người
- Chương 48: Thượng bất chính, hạ tắc loạn
- Chương 49: Bỏ hết cả tiền vốn
- Chương 50: Ngày mai lại đến chứ?