Thông tin truyện
Trân bảo vợ yêu
Đánh giá: 8.5/10 từ 6 lượt.
Truyện trân bảo vợ yêu với nhân vật chính là Vạn Bảo Châu, một cô nàng ngốc nghếch, ham ăn giỏi ngủ mà lại có phúc khí, sau này mệnh đại phú đại quý. Cha cô Vạn lão gia – Vạn Phú Quý là một thương nhân giàu có, trước đây khi chạy nạn, lạc mất vợ, bỏ lại hai ông cháu ở quê, sau này buôn bán phát đạt, nạp thêm mấy bà vợ nhưng chỉ sinh được con gái. Chuyện đón Bảo Châu về cũng có nguyên do: Lục gia là nhà giàu nhất nhì trong thành. Mà Vạn gia có được nhà cửa xa hoa, cũng có thể xếp hàng thứ mười trong thành. Vốn coi như không tệ, nhưng so với Lục gia, thì khoảng cách rất xa, căn bản không thể đánh đồng. Cho nên Lục gia lúc trước phái người tới cầu thân, Vạn Phú Quý cao hứng có chút thụ sủng nhược kinh, tiếc rằng Lục lão gia lại đến cầu thân cho Lục Côn Sơn, chỉ là con vợ kế lại không nghề, không đọc sách, sống phóng túng đã quen, đánh nhau ẩu đả cũng là chuyện thường ngày, điển hình là phá gia chi tử. Hai đứa con gái không chịu gả, Vạn lão gia lại không dám đắc tội Lục gia. Nhị thái thái vì hạnh phúc của hai đứa con mình, mới nhắc tới Bảo Châu.
Lục Côn Sơn là người trọng tình nặng nghĩa, anh có tình cảm với Diệp Dung Thanh – thị nữ lớn lên từ nhỏ với mình nhưng cô lại từ chối vị trí chính thê của anh bởi muốn làm thiếp cho anh cả khiến anh bị tổn thương. Sau này LCS gặp BC, cảm thấy cô vợ này rất tôt, ngốc nghếch một chút nhưng đáng yêu, ko có tâm cơ lại toàn tâm toàn ý với mình, vì thế anh rất chiều vợ, tận lực thoả mãn hết mọi mong muốn của cô.
Nói chung truyện cực kỳ sủng, ban đầu LBS chỉ coi BC như 1 đứa trẻ còn BC xem việc hầu hạ tướng công như hầu hạ ông nội =)) Có nhiều tình tiết rất buồn cười. BC tuy ngốc nghếch nhưng rất được lòng mọi người, cả hai bên nội ngoại đều thương cô hết. Thậm chí LBS cũng được hưởng ké phúc của vợ mà được Lục lão gia đối xử hoà hoãn hơn, bên ngoài còn mang tiếng là xài tiền của vợ, nhiều vụ kinh doanh cũng do vợ gợi ý hoặc vô tình mang về.
Tuy nhiên có nhiều tình tiết quá mức YY: BC có may mắn kinh khủng, đánh bạc toàn thắng (thắng cả thần bài ở Las Vegas), mua cái gì là có lời cái đó, có cả ô tô, máy bay, cano và đảo riêng (rộng 1000 mẫu Anh, trên đảo có dầu mỏ), trong truyện có đề cập đến nhiều thứ vô tình được phát minh ra ví dụ chuyển phát nhanh, tin nhắn bằng hình ảnh,.. Edit còn nhiều hạt sạn, lẫn lộn giữa các từ sử dụng ko thống nhất (cái này chắc do ta mắc bệnh để ý).
Truyện có tính chất giải trí, đọc giết thời gian cũng ổn.
Lục Côn Sơn là người trọng tình nặng nghĩa, anh có tình cảm với Diệp Dung Thanh – thị nữ lớn lên từ nhỏ với mình nhưng cô lại từ chối vị trí chính thê của anh bởi muốn làm thiếp cho anh cả khiến anh bị tổn thương. Sau này LCS gặp BC, cảm thấy cô vợ này rất tôt, ngốc nghếch một chút nhưng đáng yêu, ko có tâm cơ lại toàn tâm toàn ý với mình, vì thế anh rất chiều vợ, tận lực thoả mãn hết mọi mong muốn của cô.
Nói chung truyện cực kỳ sủng, ban đầu LBS chỉ coi BC như 1 đứa trẻ còn BC xem việc hầu hạ tướng công như hầu hạ ông nội =)) Có nhiều tình tiết rất buồn cười. BC tuy ngốc nghếch nhưng rất được lòng mọi người, cả hai bên nội ngoại đều thương cô hết. Thậm chí LBS cũng được hưởng ké phúc của vợ mà được Lục lão gia đối xử hoà hoãn hơn, bên ngoài còn mang tiếng là xài tiền của vợ, nhiều vụ kinh doanh cũng do vợ gợi ý hoặc vô tình mang về.
Tuy nhiên có nhiều tình tiết quá mức YY: BC có may mắn kinh khủng, đánh bạc toàn thắng (thắng cả thần bài ở Las Vegas), mua cái gì là có lời cái đó, có cả ô tô, máy bay, cano và đảo riêng (rộng 1000 mẫu Anh, trên đảo có dầu mỏ), trong truyện có đề cập đến nhiều thứ vô tình được phát minh ra ví dụ chuyển phát nhanh, tin nhắn bằng hình ảnh,.. Edit còn nhiều hạt sạn, lẫn lộn giữa các từ sử dụng ko thống nhất (cái này chắc do ta mắc bệnh để ý).
Truyện có tính chất giải trí, đọc giết thời gian cũng ổn.
Danh sách chương
- Chương 51: Lầm lớn rồi!
- Chương 52: Dưa chua ăn mừng
- Chương 53: Đầy ngập nhiệt huyết!
- Chương 54: Lòng thật lạnh thật lạnh…
- Chương 55: Xem phim
- Chương 56: Thị trưởng phu nhân
- Chương 57: Uống nhiều nước
- Chương 58: Tiểu quái thú
- Chương 59: Được một tấc lại muốn tiến một thước
- Chương 60: Côn Sơn giả ngu
- Chương 61: Trung thực
- Chương 62: Hiểu lầm nhỏ
- Chương 63: Hóa bi phẫn thành giấc ngủ
- Chương 64: Nổi giận
- Chương 65: Nặng trịch
- Chương 66: Tự mình đa tình
- Chương 67: Nước đổ lá môn
- Chương 68: Nộp vũ khí đầu hàng không giết
- Chương 69: Dưới đầu gối đàn ông là vàng?
- Chương 70: Sinh bảo bảo?
- Chương 71: Sinh bảo bảo?
- Chương 72: Ôm vào trong ngực
- Chương 73: Gạo nấu thành cơm
- Chương 74: Luống cuống
- Chương 75: Bị bắt cóc
- Chương 76: Côn Sơn nổi giận
- Chương 77: Có phong cách
- Chương 78: Làm chuyện ngu xuẩn
- Chương 79: Một mẻ hốt gọn
- Chương 80: Khó gặp
- Chương 81: Ngàn chén không say?
- Chương 82: Giết một người răn trăm người
- Chương 83: Tiểu gián điệp đáng yêu
- Chương 84: Thẩm mẹ rất có năng lực
- Chương 85: Cái gọi là tiện gả
- Chương 86: So máy bay
- Chương 87: Đánh bậy đánh bạ
- Chương 88: Tiểu tặc không may
- Chương 89: Ngạo kiều?
- Chương 90: Báo ân đến rồi
- Chương 91: Phát tài nhỏ
- Chương 92: Thật là lợi hại
- Chương 93: Làm trở ngại chứ không giúp gì?
- Chương 94: Nằm ở trong đống tiền khóc than
- Chương 95: Như được đại xá
- Chương 96: Đã có?
- Chương 97: Hoa hoa càng khỏe mạnh
- Chương 98: Có xe có phòng có máy bay
- Chương 99: Lục lão gia tức giận
- Chương 100: Tánh mạng bị giày vò