Thông tin truyện
Triền miên sau ly hôn
Đánh giá: 8.8/10 từ 329 lượt.
Truyện Triền miên sau ly hôn nói về Lương Hạnh mất ba năm ròng rã, ngược xuôi đã không thể lay chuyển tình yêu của Triệu Mịch Thanh đối với mình. Không chịu nổi cuộc sống hôn nhân nữa nên cô dứt khoát chọn chia tay. Cô quyết định đưa đơn ly hôn vì đã không còn yêu thì ly hôn cho thoải mái. Nào ngờ sau khi ly hôn thì trong bụng đã mang thai rồi. Những diễn biến sau ly hôn luôn là những góc quanh của cuộc sống làm bộ truyện trở nên vô cùng hấp dẫn và rất đáng để đọc.
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
Danh sách chương
- Chương 201: TÔI KHÔNG ĐẾN MỨC KHÔNG BẢO VỆ ĐƯỢC VỢ CON MÌNH
- Chương 202: TỪ GIẢ THÀNH THẬT
- Chương 203: TÔI NHỚ EM
- Chương 204: SAU KHI EM QUAY VỀ THÌ CÒN NHỚ TÔI KHÔNG
- Chương 205: CÙNG VỀ NAM THÀNH
- Chương 206: TẠM THỜI CÁCH CHỨC
- Chương 207: RỜI KHỎI DOANH TÍN
- Chương 208: CHÚNG TA VỀ NHÀ
- Chương 209: NGOẠI TRỪ TÔI THÌ TẤT CẢ ĐỀU LÀ GIẢ
- Chương 210: BỨC ẢNH HÔN DUY NHẤT CHÍNH LÀ VỚI TÔI
- Chương 211: CHỈ THẾ THÔI
- Chương 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN
- Chương 213: CÓ PHẢI ANH MUỐN BỊ TÔI ĐÁNH KHÔNG?
- Chương 214: TÔI KHÔNG HỀ NGỜ SẼ QUAY LẠI
- Chương 215: CẦU HÔN?
- Chương 216: ANH GHEN THẬT ĐẤY
- Chương 217: CÔ TA YÊU MẸ HƠN
- Chương 218: RỒI CŨNG CÓ THỂ TÌM THẤY THỨ HỢP GU MÌNH
- Chương 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU
- Chương 220: ĐƯƠNG NHIÊN LÀ KHEN NGỢI CON ĐỦ ĐIỀU
- Chương 221: KHÔNG NẮM TAY EM THÌ TÔI KHÔNG YÊN LÒNG
- Chương 222: CHẮC LÀ THỦ ĐOẠN DỖ DÀNH CŨNG KHÔNG ÍT
- Chương 223: EM CHẮC CHẮN LÀ MÌNH KHÔNG NGỦ TRONG THANG MÁY
- Chương 224: CHẤN ĐỘNG NÃO NHỎ
- Chương 225: BÌNH DẤM CHUA
- Chương 226: ĐỂ CHO ANH TA NHẬN THỨC ĐƯỢC TẦM QUAN TRỌNG CỦA CẬU
- Chương 227: TẠI SAO CẬU TA LẠI Ở ĐÂY
- Chương 228: EM KHÔNG NÊN QUÁ ĐÁNG
- Chương 229: EM CÓ THÍCH KHÔNG?
- Chương 230: CÁCH GIẢI QUYẾT LÀ CHỈ CÓ NẮM ĐẤM
- Chương 231: CÔ TA LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA THƯỢNG ĐIỀN
- Chương 232: ĐỢI ẴM CHÁU ĐI
- Chương 233: SAO LẠI THÍCH NGƯỜI PHỤ NỮ NHƯ VẬY
- Chương 234: XEM KỊCH HAY
- Chương 235: ĐỀ PHÒNG TÔI
- Chương 236: TÌM MÌNH TRÚT GIẬN
- Chương 237: TÔI THÍCH CUỘC SỐNG BÌNH PHÀM
- Chương 238: SAI LẦM ĐƠN GIẢN
- Chương 239: MỖI NGÀY ANH TA ĐỀU BẬN
- Chương 240: ĐỢI GẶP RỒI THÌ CHỈ CÓ NÓ ĂN QUẢ NGỌT THÔI
- Chương 241: KHÔNG SAY KHÔNG VỀ
- Chương 242: DẪN CHỊ ĐI MỘT NƠI
- Chương 243: CÔ TA BỊ GIAM LỎNG
- Chương 244: EM Ở ĐÂU?
- Chương 245: CÔ TÍNH TRẺ CON?
- Chương 246: CÓ TÔI ĐÂY, KHÔNG AI CÓ THỂ ĐỘNG ĐẾN EM
- Chương 247: CHỈ ĂN MỖI MÌ KHÔNG THỂ THỎA MÃN TÔI
- Chương 248: ĐỪNG NGHĨ NHIỀU, TÔI CHỈ ÔM THÔI
- Chương 249: CÔ ẤY LÀ VỢ CỦA TÔI
- Chương 250: ĐƯA EM TỚI MỘT NƠI