Triệu hoán sư khuynh thành

Quyển 3 - Chương 82-2: Tạo phản đi, chúng ta tạo phản đi! (2)

Editor: Fuurin

“Đúng, khiến bọn chúng biến mất hoàn toàn.” Boggs Trưởng Lão rút tiểu đao ra hét lớn.

Hỏa Nhi đang nằm cạnh lão cũng đập đập cánh, bày tỏ sự phẫn nộ, cuối cùng còn hít một hơi, vươn cổ chuẩn bị phun lửa.

Mọi người thấy thế, liền nhanh chân chạy trốn, chú rồng sống tại Yarra từ nhỏ này đã hoàn toàn thừa kế được đòng máu bạo lực của các Thú Nhân nơi đây mất rồi, có điều lực sát thương của nó càng mạnh hơn nữa.

“Đừng phun, đừng có phun mà, tiểu tổ tông của ta ơi.” Boggs Trưởng Lão cũng hoảng sợ, vội vàng ngồi xổm xuống che miệng nó lại.

Hỏa Nhi lắc lắc mấy cái, thật vất vả mới bình tĩnh lại, khói đen từ hai lỗ mũi chui ra ngoài.

Gia Cát Minh Nguyệt dở khóc dở cười nhìn Hỏa Nhi và Boggs, nếu không phải vì vẻ bề ngoài của họ khác nhau quá nhiều, nàng rất nghi ngờ nhóc này chính là con ruột của Boggs, trạng thái kích động kia quả thật giống y hệt nhau.

“Đúng rồi Eric tiên sinh, hãy nghĩ biện pháp thu mua giúp ta một ít ma tinh, thuộc tính gì cũng được, nhưng phẩm chất phải càng cao càng tốt.” Gia Cát Minh Nguyệt nói với Eric.

“Vâng, thưa Lĩnh Chủ Đại Nhân.” Eric khom người nói.

Tất cả mọi người đoán việc thu mua ma tinh của Gia Cát Minh Nguyệt có liên quan tới phòng thí nghiệm luyện kim và Nicolas. Có điều không ai có dị nghị gì. Thú Nhân là một chủng tộc yêu ghét phân minh, có ân tất báo, bất kể Nicolas là người hay Thú Nhân, chỉ với lý do ông không tiếc thân mình hi sinh cứu Lĩnh Chủ Đại Nhân, đừng nói là thu mua ma tinh, dù bắt họ đi liều mạng họ cũng không chối từ. Huống chi, tài chính của thành đều thuộc về Lĩnh Chủ Đại Nhân, ngài ấy muốn dùng như thế nào đều được hết.

Mọi người lục tục rời khỏi phủ Lĩnh Chủ, trong phòng chỉ còn ba người Gia Cát Minh Nguyệt, Quân Khuynh Diệu và Lăng Phi Dương.

“Nàng đang lo lắng về lời tiên tri Huyết Nguyệt phải không?” Trong số mọi người, chỉ có hai người Quân Khuynh Diệu và Lăng Phi Dương là có thể đoán được điều mà Gia Cát Minh Nguyệt thật sự lo lắng.

“Ừ.” Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu, khuôn mặt hiện lên nụ cười ấm áp khi nhìn những con dân chất phác của các tộc, nhìn khuôn mặt tươi cười hồn nhiên của mấy đứa nhỏ. Dù tương lai có xảy ra chuyện gì, nàng tuyệt đối sẽ không để họ phải chịu thương tổn dù chỉ một chút.

“Minh Nguyệt, dù nàng có quyết định như thế nào, ta đều sẽ ở bên nàng.” Quân Khuynh Diệu nắm tay Gia Cát Minh Nguyệt, nhiệt độ ấm áp truyền đến lòng nàng.

Lăng Phi Dương không nói gì thêm, chỉ mỉm cười nhìn hai người, ánh mắt hắn nói lên tất cả, dù Gia Cát Minh Nguyệt muốn đi đâu, muốn làm gì, hắn đều vĩnh viễn bảo vệ nàng. Trừ phi, đến một ngày nàng hoàn toàn không cần chính mình bảo vệ nữa.

Lăng Phi Dương chậm rãi bước ra ngoài.

“Chờ một chút, Phi Dương.” Gia Cát Minh Nguyệt gọi Lăng Phi Dương.

Lăng Phi Dương dừng lại cước bộ, nghi hoặc nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.

“Cho huynh cái này.” Gia Cát Minh Nguyệt giao Văn Thiên Điển Tịch cho Lăng Phi Dương.

“Cho ta ư?” Lăng Phi Dương chưa hiểu dụng ý của Gia Cát Minh Nguyệt lắm.

“Cuốn Văn Thiên Điển Tịch này, là nhật kí của một vị cao thủ thần bí đã lưu lại từ vạn năm trước, lúc ở với Isabelle, có ấn kí ma pháp của hắn, khuôn mặt của huynh giống hắn như đúc, chẳng phải huynh nói trong đầu hình như có thêm đoạn kí ức gì đó à? Có lẽ huynh có thể tìm được đáp án bên trong cuốn nhật ký này.” Gia Cát Minh Nguyệt nói. Thời gian trước, nàng vẫn luôn nghiên cứu bí mật của Văn Thiên Điển Tịch, nhưng vì Lăng Phi Dương chỉ vừa mới tới Phong Ngữ đại lục, có nhiều chỗ vẫn chưa quen, nên nàng vẫn chưa nói bí mật này cho hắn.

Có chuyện này nữa à?” Bản thân Lăng Phi Dương cũng rất kinh ngạc. Cho tới giờ, thỉnh thoảng trong đầu hắn vẫn xuất hiện một vài hình ảnh mờ ảo, nhưng lúc hắn cố gắng nhớ lại, thì vẫn không thể nghĩ ra điều gì. Chuyện này vẫn luôn làm hắn phiền muộn, hắn sợ Gia Cát Minh Nguyệt lo lắng nên mới không nói ra.

“Chữ trong nhật kí huynh xem không hiểu, nên ta đã chú thích lại tất cả bằng chữ của đại lục Thương Lang rồi.” Gia Cát Minh Nguyệt nói.

“Cám ơn, Minh Nguyệt.” Lăng Phi Dương cẩn thận cầm lấy Văn Thiên Điển Tịch, đột nhiên hiểu được, thì ra đây là nguyên nhân lúc Isabelle lần đầu thấy mình liền nhiệt tình như thế, thậm chí còn biểu hiện ra chút tình ý mơ hồ. Vài ngày qua, hắn từng nghe mọi người nói, tính cách của Tinh Linh là cao ngạo thanh khiết và lạnh lùng, nhưng Hoa Tinh Linh mà hắn gặp không giống vậy, lần này thì biết vì sao rồi.

“Giữa chúng ta mà cần nói cảm ơn à?” Gia Cát Minh Nguyệt nháy mắt, cười.

Lăng Phi Dương cũng nở nụ cười hiểu ý với Minh Nguyệt hiểu ý cười, rồi đ ra ngoài.

Có người có tiền thì làm gì cũng dễ, chưa đầy một tuần, một phòng thí nghiệm luyện kim vừa kín đáo vừa chắc chắn đã thuận lợi hoàn thành. Công trình này là sự kết hợp giữa kiến trúc hoàn mĩ nhất của những kiến trúc sư giỏi nhất lãnh địa Yarra, có sự chắc chắn và mạnh mẽ của kiến trúc Người Lùn, cũng có sự xinh đẹp từ phong cách kiến trúc của Phong Nhân. Các thiết bị luyện kim đều là những thứ tốt nhất trên đại lục Phong Ngữ, vài thứ trong số đó phải nhờ các đại sư Địa Tinh gấp gáp chế tạo thâu đêm mới có, ngay cả Nicolas cũng không có được thiết bị tối tân như thế.

Đoạn thời gian tiếp theo, Gia Cát Minh Nguyệt vẫn luôn tu luyện ma pháp, mặt khác thông qua thuật luyện kim để tăng cường linh hồn lực cho Nicolas. Dưới sự cố gắng của nàng, khi ông đứng trước mặt nàng, đã không còn cảm giác hư ảo như lúc trước nữa.

“Lão nhân.” Gia Cát Minh Nguyệt nhìn Nicolas vẻ mặt hiền hòa trước mắt, vui sướng nói.

“Minh Nguyệt, thuật luyện kim của ngươi lại tiến bộ rồi.” Nikola vui mừng nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.

“Lão nhân, ngài có khỏe không?” Gia Cát Minh Nguyệt hỏi.

“Ta khỏe lắm, Minh Nguyệt, đừng thử nữa, được thế này đã là cực hạn rồi.” Nikola nhìn sắc mặt hơi tiều tụy của Gia Cát Minh Nguyệt, đau lòng nói. Nếu chỉ nhìn từ ngoài, hiện tại Nicolas đã không khác gì lúc còn sống, khả năng này đã là cực hạn trong thuật luyện kim.

“Chúng ta có thể đi lấy Địa Tâm Hỏa được chưa ạ” Gia Cát Minh Nguyệt cũng biết điều này, nhưng nó không phải thứ nàng muốn, nàng muốn Nicolas hoàn toàn sống lại.

“Chờ thực lực ma pháp của con mạnh hơn chút nữa hẵng nói.” Nikola nói, hiển nhiên là không muốn Gia Cát Minh Nguyệt phải mạo hiểm.

“Lão nhân, con biết người không muốn con gặp huy hiểm, nhưng con nhất định phải hoàn thành ma pháp trận sinh mệnh, giúp người giống như trước đây. Hơn nữa, con cũng phải ngưng tụ ra một món bảo vật, nó quan trọng như chính mạng sống của con vậy.” Gia Cát Minh Nguyệt sao có thể không biết suy nghĩ của Nicolas, lúc trước vì sợ nàng gặp nguy hiểm, ông mới lo lắng mà liên tục tiến hành thí nghiệm luyện kim, nay nàng phải tự mình đi lấy Địa Tâm Hỏa, ông sao có thể an tâm được. Nhưng nàng sẽ không buôn tha nó, dù là vì Nicolas hay là Tinh Huyễn Thủ Hộ, nàng đều phải lấy được Địa Tâm Hỏa.

Từ khuôn mặt Gia Cát Minh Nguyệt, Nicolas lòng tin kiên định, hoặc có thể nói là một loại có chấp. Đó là lòng tin mà một nhà Luyện Kim Thuật Sư vĩ đại bắt buộc phải có.

“Ít nhất, con cần phải hoàn thành được pháp trận luyện kim Lục Tinh Thần Lâm, thì mới có thể đi thử.” Nicolas biết không thể lay chuyển Gia Cát Minh Nguyệt, thở dài nói.

“Được, người hãy yên tâm, con sẽ không dùng tính mạng của mình đi mạo hiểm.” Câu trả lời của Gia Cát Minh Nguyệt làm Nicolas yên tâm. Tuy nàng có phần cố chấp, nhưng tuyệt đối sẽ không điên cuồng như ông ngày xưa.

Dưới sự giúp đỡ của Nicolas, Gia Cát Minh Nguyệt vừa khắc khổ tu luyện ma pháp vừa tiếp tục các thí nghiệm luyện kim. Sau một thời gia, dù là ma pháp hệ Hỏa hay là Quang Minh ma pháp, Gia Cát Minh Nguyệt đều có tiến bộ rất lớn, nhưng điều khiến nàng tiếc nuối là, cho dù nàng có tiến bộ ra sao, vẫn không thể lĩnh ngộ ra Ma Pháp Hóa Hình của chính bản thân nàng. Theo như lời Rijkaard Đại Sư, Ma Pháp Hóa Hình của Ma Đạo Sư, cần một cơ hội, cần phải có linh cảm, đây cũng là sự khác nhau lớn nhất của Ngũ Đại Ma Đạo Sư với Ma Đạo Sư bình thường. Thông qua Ma Pháp Hóa Hình, bọn họ có thể có được ma pháp độc nhất vô nhị của chính mình, phát huy sức hạnh của mình một cách tối đa. Đáng tiếc là Gia Cát Minh Nguyệt vẫn chưa tìm được cơ hội của chính mình.

Càng làm Gia Cát Minh Nguyệt bất đắc dĩ là, tuy rằng Eric đã tung ra một lượng lớn tài lực, thì cũng rất khó mua được Ma Tinh có phẩm chất cao cấp. Ma Pháp Sư ở đại lục Phong Ngữ không hề thiếu tiền, còn Ma Tinh đối với họ lại là thứ có tác dụng quan trọng trong việc tu luyện và thi triển ma pháp, thế cho nên cực phẩm Ma Tinh chân chính đều là vô giá, có nhiều tiền đi nữa cũng không nhất định có thể mua được Ma Tinh khiến bản thân vừa lòng.

Muốn hoàn toàn trận pháp Lục Tinh Thần Lâm, cần Ma Tinh cao cấp nhất của sáu hệ khác nhau, hơn nữa Ma Tinh hệ Quang Minh và Hắc Ám lại rất khó kiếm. Rơi vào đường cùng, Gia Cát Minh Nguyệt chỉ có thể cho Eric nâng cao giá, mặt khác thông qua Tử Dực và binh đoàn lính đánh thuê tung tin khắp đại lục, tìm mua Ma Tinh, nhưng hiệu quả cũng rất nhỏ.

“Thưa Lĩnh Chủ đại nhân, có người xin gặp.” Vào lúc Gia Cát Minh Nguyệt đang phát sầu vì chuyện thu mua Ma Tinh, thì Lenny đến gõ cửa phòng Luyện Kim.

“Ai vậy?” Lúc Gia Cát Minh Nguyệt ở trong phòng Luyện Kim, người bình thường không được đến quấy rầy, có điều nàng biết Lenny không phải là người không có chừng mực như vậy, nên có chút tò mò.

“Ta cũng không biết, nhưng Yên Nhiên nói ta lập tức tới tìm ngài.” Lenny cũng có chút nghi hoặc.

“Ta tới ngay.” Gia Cát Minh Nguyệt dọn dẹp xong thiết bị Luyện Kim, sau đó mang theo vài phần tò mò đi về phía phòng tiếp khách.

Mới vừa đi tiến phòng tiếp khách, Gia Cát Minh Nguyệt liền nhìn đến vẻ mặt cảnh giác như lâm đại địch Phượng Yên Nhiên, cùng đồng dạng sắc mặt không tốt Bronzebeard tộc trưởng.

Theo ánh mắt hai người nhìn lại, Gia Cát Minh Nguyệt cũng giật mình.

“Là ngươi!” Gia Cát Minh Nguyệt nhìn kia trương quyến rũ đa tình mặt cười, theo bản năng kinh hô một tiếng.

Đứng ở nàng trước mắt, đúng là hắc ám tinh linh nữ vương Lucy, nàng thế nhưng cứ như vậy đan thương thất mã đi tới chính mình lãnh địa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status