Triệu hoán thần binh

Chương 1155: Truyền thuyết trở về


Tại sao xui xẻo như vậy? Rốt cuộc Dao Quang thành biến thành đại thành, có Dao Quang Vu gia. Một thành thị đã định sẽ phồn vinh sao cứ gặp chiến tranh? Gặp thì gặp, nhưng chết tiệt là vốn tin tưởng ít nhất Dao Quang thành sẽ không bị phá, thất tinh thành khác, nhiều tiểu thành khác mới khổ. Đây là vì sao rất nhiều người chạy tới Dao Quang thành tị nạn.

Kết quả không hiểu sao quân địch tấn công Dao Quang thành dồn dập.

Cha nó, chẳng lẽ phong thủy Dao Quang thành rất tệ sao?

Biết bao nhiêu người thầm mắng, khóc mếu cầu nguẹn. Bọn họ chợt nghĩ đến Vu Nhai, nhớ tới nhân vật anh hùng từng cứu Dao Quang thành, vị thành chủ vĩ đại. Bọn họ thầm cầu nguyện dù ngươi đã chết nhớ ở dưới suối vàng phù hộ Dao Quang thành không bị công phá, nếu không người nhà của ngươi cũng sẽ chết.

Trong khi nhiều người mếu máo, chợt nghe tiếng rống to. Cả đám đưa mắt nhìn qua, thấy một vệt đao quang màu đen dài rạch phá ánh mắt. Bọn họ không biết là ai phát ra đao quang nhưng biết mục tiêu đao mang công kích là kẻ thù.

- Đã được cứu?

Dân chúng ngơ ngác ngước đầu lên, chẳng lẽ Vu Nhai thành chủ ở dưới suối vàng linh thiên?

Bình dân cầu nguyện, lo âu, cao tầng cũng nóng ruột nóng gan. Tuy Vu gia chủ thuộc cao tầng nhưng gã chỉ là nhà giàu mới nổi, chưa có giác ngộ cao tầng.

Vu gia chủ lo âu hỏi Ngọc Vấn Hiền:

- Ngọc hiền điệt, chuyện gì đây? Lúc trước ngươi phân tích không phải vậy. Ngươi nói binh lực của đối phương mạnh hơn chúng ta, phần chúng ta chỉ có thể phòng thủ. Sau đó thất tinh thành và Bắc Đẩu thành liền thành một mảnh, trung gian có nhiều chỗ có thể mai phục, đặt cạm bẫy.

- Chúng ta chỉ thiếu cao thủ, nếu lực lượng tương đương thì tuyệt đối sẽ không bị gì, đặc biệt là Dao Quang thành chúng ta.

Ngọc Vấn Hiền ngơ ngác nhìn trời, cô đơn nói:

- Ài, trong nội bộ chúng ta có người muốn đối phó Dao Quang thành, bọn họ muốn nịnh bợ Mông thân vương, điều này không nằm trong tính toán của ta.

Ngọc Vấn Hiền rất cô đơn, gã không phải tổng chỉ huy, dù có vô số tài học thì sao? Chỉ là con kiến nghe người ta chỉ huy, là rối gỗ. Còn là rối rỗ tùy thời bị hy sinh, đâm dao sau lưng.

- Ngươi nói cái gì?

Ngọc Vấn Hiền cường đại

- Nếu ta đoán đúng thì người Tiên Vực hành tỉnh đến cứu viện ủng hộ Mông thân vương, nên phải tìm cơ hội nịnh bợ. Tình huống trước mắt đã ỏ rõ.

Ngọc Vấn Hiền không đi chỉ huy thủ thành, bởi vì nếu không có gì ngoài ý muốn tình huống đã xác định, Dao Quang thành chắc chắn bị phá.

Đừng coi khinh bên trên chỉ có hai thánh binh sư vây công thánh binh sư của Độc Cô gia, đối phương chỉ có hai thánh giai sao? Chắc chắn là không. Bây giờ bọn họ thăm dò bước đầu, chờ thăm dò xong sẽ ra tay.

Khi đó ai ngăn được cao thủ thánh giai phe địch? Tiếc nuối là vẫn chỉ có người Độc Cô gia kia. Tại sao? Bởi vì người Tiên Vực hành tỉnh đã định hy sinh Dao Quang thành, tuyệt đối sẽ không phái cao thủ thánh giai giúp đỡ. Dù có cứu viện thì phải chờ Dao Quang thành bị phá tan hoan.

Giống như phụ thân Hô Diên Không Đài đã nói, Dao Quang thành dùng để tiêu hao binh lực của phe địch.

Điều Ngọc Vấn Hiền phải làm là giữ thành, cố hết sức giữ Dao Quang thành. Tạm thời không thể phát động chu lực, hy vọng duy nhất là không cho kẻ địch đánh chiếm, có ý đồ khác rút ra ngoài. Dao Quang thành chỉ còn hy vọng mỏng manh xa vời này.

Nhưng xem tình huống trước mắt không lạc quan, vẫn câu cũ, đối phương không chỉ có hai thánh binh sư.

Vu gia chủ ngơ ngác nói:

- Cái gì? Sao có thể như vậy? Kẻ địch là Cổ Duệ chi dân!

- À, Cổ Duệ chi dân rất kiêu ngạo nhưng trong thượng lục tỉnh không thiếu người kiêu ngạo như vậy. Những người Tiên Vực hành tỉnh không chỉ kiêu ngạo mà còn tự phụ.

Ngọc Vấn Hiền càng nói càng nặng nề, nghiến răng nghiến lợi.

Những người này muốn mạng của gã, còn cắt đứt ước mơ quân pháp dương danh Thần Huyền đại lục của Ngọc Vấn Hiền!

- Đúng vậy! Lấy Dao Quang thành làm mồi là một lựa chọn chiến lược, ít nhất mặt ngoài là như vậy. Theo ta thấy đây là cách rất ngu. Bắc Đẩu bát thành lấy Bắc Đẩu thành làm trung tâm là một tổng thể, có thể lợi dụng địa hình chặn kẻ địch lại.

- Vì lấy Dao Quang thành làm mồi mà tốn công sức người mình dù quân địch vào trong tổng thể này. Dù Dao Quang thành tiêu hao một phần binh lực của Cổ Duệ chi dân thì một khối bánh nướng đã bị cắn một miếng, không còn là tổng thể, cắt vào Bắc Đẩu thành dễ hơn nhiều, cho dù binh lực của đối phương hao tổn gấp đôi trở lên.

Biểu tình trên mặt Ngọc Vấn Hiền đầy căm hận, tay đấm mạnh vào cây cột bên cạnh:

- Người Tiên Vực hành tỉnh làm sao hiểu địa hình, bài bố của Bắc Đẩu? Chết tiệt!

Vu gia chủ nghe choáng váng, gã loáng thoáng nghe hiểu Ngọc Vấn Hiền phân tích, có một điều Vu gia chủ hiểu là Ngọc Vấn Hiền bình thường luôn bình tĩnh đã tức giận, điều này chứng minh cái gì?

Vu gia chủ không dám đoán lung tung, hỏi thẳng:

- Vậy Ngọc hiền điệt cảm thấy chúng ta nên làm sao?

Ngọc Vấn Hiền thở hắt ra lấy lại bình tĩnh, chỉ vào người bên dưới.

Ngọc Vấn Hiền nói:

- Thấy cái này không?

Ngọc Vấn Hiền và Vu gia chủ đang đứng trên gác chuông, có thể thấy dân chúng trong thành.

Vu gia chủ ngơ ngác hỏi:

- Thấy, dân chúng, muốn lợi dụng lực lượng dân chúng sao?

- Ý ta nói làm giống như bọn họ, cầu nguyện Vu Nhai có thể trở về. Chúng ta lại tin Vu Nhai một lần nữa đi.

Vu gia chủ há hốc mồm sau đó cười khổ, gã thật sự bắt chước dân chúng cầu nguyện, lòng thầm cay đắng.

Vu gia chủ thầm nghĩ:

- Đáng tiếc trước khi chết vẫn không thể gặp nữ nhi một lần. Nữ nhi, biểu ca của ngươi đã mất tích sao ngươi còn chưa trở về?

Vu gia chủ biết rõ Vu Tiểu Dạ không nhận được lá thư, không biết nàng bái sư phụ gì, đi đâu rèn luyện.

Ngọc Vấn Hiền lại thở dài, trước mắt chỉ có cách này. Tiên Vực hành tỉnh muốn dùng Dao Quang thành tiêu hao lực lượng kẻ địch đúng không? Ngọc Vấn Hiền không theo, dù trở thành tội nhân thiên cổ của thành khác trong Bắc Đẩu, hừ, liên quan gì gã?

Làm quân nhân phải phục tòng mệnh lệnh vô điều kiện?

Đúng là vậy, nhưng đối phương ra lệnh với cảm xúc thiên vị, nịnh hót, kêu bọn họ vô điều kiện đi chịu chết. Mắc mớ gì Ngọc Vấn Hiền phải nghe theo? Hơn nữa những người Tiên Vực hành tỉnh không ra lệnh kiên quyết thủ thành đến cùng.

Những người Tiên Vực hành tỉnh ko thèm để Dao Quang thành vào mắt, ra lệnh? Đối với một đám người sắp chết ra lệnh làm gì?

Không có quân lệnh, bản thân sắp chết, giấc mơ tan vỡ, Ngọc Vấn Hiền không quan tâm có là ôtị nhân hay không.

- Nếu thành phá thì khiến thanh kỳ tuấn mã thú mang người quan trọng nhất với Vu Nhai rời đi . . . A?

Đang lúc Ngọc Vấn Hiền than thở giống như bình dân bên dưới thì có tiếng rống to truyền đến làm gác chuông lắc lư, chuông sắt phát ra thanh âm đinh đong. Bây giờ không ai rảnh quan tâm chuông lắc.

Ngọc Vấn Hiền ngước đầu, lẩm bẩm:

- Vu gia chủ, chúng ta cầu nguyện linh thật, tính toán nhiều hơn nữa cũng không bằng truyền thuyết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status