Triệu hoán thần binh

Chương 160: Chạy trốn


Hắn có chút do dự. Hoặc nói trong lúc nhất thời hắn có chút không thích ứng kịp. Dạ Tình cho rằng U Hoang lo lắng tới sự an toàn của hắn, nói:

- Yên tâm đi, chúng ta sẽ liều mạng ngăn cản bọn họ, tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ ngăn cản ngươi, tổn thương ngươi. Nếu như ngươi vẫn lo lắng...

- Vẫn lo lắng cho bản thân nàng đi!

Vu Nhai không đợi Dạ Tình nói xong, trực tiếp giành lấy chiếc nhẫn, thản nhiên nói một câu. Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Lo lắng cái rắm. Bây giờ nói những điều này làm gì? Nàng không biết tình huống của mình có bao nhiêu nguy hiểm sao? Ta cũng không có thời gian ở lại cùng với nàng.

Hắn xoay người bay ra ngoài, trực tiếp tiến ra khỏi quốc khố. Đúng vào lúc này, có vô số đạo ma pháp đánh tới. Có ma pháp công kích, có ma pháp trói buộc. Thậm chí còn có ma pháp phòng ngự, chính là khiến hắn không rời đi được. Đáng tiếc Vu Nhai sử dụng thuật ám ảnh chặn giết, tốc độ vô cùng khủng khiếp. Hắn khó khăn lắm mới tránh được công kích, vọt qua cửa sổ bên cạnh, chớp mắt đã biến mất.

- Đuổi theo!

Những cao thủ của đế quốc Ma Pháp biến sắc, rất nhanh liền đuổi theo.

- Nhanh, cản bọn họ lại!

Trong lòng Dạ Tình cảm thấy ấm áp. U Hoang đang quan tâm mình. Chỉ có điều trong chớp mắt nàng đã ném những điều này ra sau đầu. Nàng quay đầu lại nhìn đám người Ngọc Vấn Hiền và Từ Hắc Tử quát lớn. Đồng thời, Tiểu Mỹ cũng hành động. Tấm lá chắn cực lớn chắn ngang ở chính giữa, ngăn cản cao thủ đế quốc Ma Pháp.

- Dạ Tình, người kia là ai, có thể tin được không?

Ngọc Vấn Hiền đột nhiên hỏi.

Dạ Tình thoáng ngẩn người. Đúng vậy, mình mới gặp U Hoang có hai lần mặt, đối phương còn mang mặt nạ. Liệu có đáng tin hay không?

- Đáng tin. Chỉ cần ngăn cản một lát, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành!

Dạ Tình hít một hơi thật sâu nói.

Không hiểu sao nàng lại tin tưởng, hoặc nàng căn bản không muốn mất đi thể diện. Hiện tại nàng cũng không có cách nào suy nghĩ quá nhiều. Vật đã giao ra. Nàng quyết định thật nhanh. Ngoại trừ ngăn cản cao thủ của đế quốc Ma Pháp, khiến bọn họ không thể đuổi kịp ra, nàng không có biện pháp nào khác.

Két...

Hai phút sau, bóng đen thứ hai xuất hiện. Người này mặc ma pháp sư bào, che đi vóc dáng cực kỳ bốc lửa của nàng, nhưng vẫn mơ hồ có thể thấy được nữ nhân này là vưu vật. Chỉ nghe nàng chỉ vào Dạ Tình lạnh lùng nói:

- Đã xảy ra chuyện gì? Vừa nãy có đúng là có một gia hỏa vô sỉ, cũng chính là kẻ điên cuồng ăn uống trong yến hội, người gọi nữ nhân này là vị hôn thê từng đến đây hay không?

- Báo cáo công... tiểu thư, người kia chưa tới. Người tới chính là một kẻ mặc áo đen đeo mặt nạ. Hắn đã mang đồ đi rồi. Chúng ta muốn đuổi theo, nhưng tốc độ của người kia lại cực nhanh. Người của tiểu đội Ẩn Nguyên ngăn cản chúng ta.

Cao thủ đế quốc Ma Pháp nói.

Thời điểm Tạp Đức thiếu chút nữa chết ở trong tay Vu Nhai, những người này cơ bản đã hiểu được vị ma pháp sư với dáng người bốc lửa trước mắt này mới là người chỉ huy. Chỉ có điều không dám nói rõ ra. Công chúa lẻn vào vương cung của vương quốc Lạc Thiên, điều này quả thật không thể nói ra ngoài.

- Người mặc áo đen, đeo mặt nạ sao? Hừ, tiểu tử kia cũng thật lắm trò.

Nữ tặc công chúa cười lạnh nói. Nàng đã đoán ra được thân phận của Vu Nhai. Chỉ có điều lúc trước, khi nàng an bài hành động cho đám người Tạp Đức, chưa từng đề cập tới cách đối phó gia hỏa thiếu chút nữa khiến cho nàng chết ở Bắc Đấu Thành. Nàng thật sự không nghĩ tới hắn lại muốn trở thành nhân vật chính trong trận tranh đấu này. Nàng nói:

- Hắn đi hướng nào, có nói gì không?

- Thần nữ Tham Lang bảo người áo đen mang vật đó tới cho một nam sinh họ Khúc!

- A?

Nữ tặc công chúa đương nhiên biết tên họ của Vu Nhai sau khi dịch dung. Nàng thoáng liếc mắt nhìn Dạ Tình. Không biết vì sao mắt nàng thoáng híp một cái, chợt thân thể biến thành cơn gió, lập tức biến mất. Một đạo kiếm ảnh đột ngột phóng tới. Đáng tiếc vẫn tới quá muộn. Khuôn mặt Ngọc Vấn Hiền lộ vẻ âm trầm muốn đuổi theo. Nhưng hiện tại đâu còn tìm được bóng dáng của nàng.

Không tốt. Nhiệm vụ lần này toàn gặp chuyện không tốt, hoàn toàn không nằm trong sự khống chế của hắn.

Mới đầu là do Vu Nhai quấy rối, tạo cơ hội cho bọn họ, khiến cho bọn họ thuận lợi nhận được vật. Sau đó lại là hai người mặc áo đen một võ một ma xuất hiện. Tuy rằng cả hai đều không mấy cường đại, nhưng tốc độ lại nhanh tới mức khủng khiếp.

Được rồi. Hắn cũng không phát hiện ra cụ thể thực lực của hai người này thế nào.

- Vu Nhai cũng chạy tới đây làm gì? Không phải bảo hắn ở bên ngoài chờ sao? Gia hỏa xấu xa này. Hi vọng U Hoang có thể tìm được hắn!

Dạ Tình nghe ma pháp sư áo đen đột nhiên xuất hiện nói vậy, trong lòng thầm mắng Vu Nhai. Nhưng dù thế nào nàng cũng không có biện pháp liên tưởng hai người lại với nhau. Đột nhiên nàng cảm thấy không yên lòng nói:

- Không được, ta phải mau chóng đi ra ngăn cản. Tiểu Mỹ, bảo vệ ta!

Hiện tại chỉ nhất thời ngăn cản được. Nhưng đối phương cũng có cao thủ áo đen. Bất kỳ ai cũng không biết bên ngoài sẽ phát sinh tình huống gì, Đã vậy không nhất thiết phải tiếp tục đánh nhau ở đây.

Dạ Tình quyết định thật nhanh, phóng ra ngoài.

- Còn muốn chạy sao?

Hiện tại đến phiên người của đế quốc Ma Pháp không để cho các nàng rời đi.

- Hai người các ngươi đi trợ giúp công... tiểu thư, đồng thời triển khai vài thứ đã bố trí trước đó. Để ngừa nếu có chuyện chẳng may xảy ra, chúng ta ngăn cản bọn họ lại, đừng để cho bọn họ quấy rầy, càng không thể để cho bọn họ truyền tin tức ra ngoài. Gừ, lần này chúng ta đã chuẩn bị các phương án. Các phương diện đều đầy đủ hơn so với bọn họ. Ta không tin vẫn không hoàn thành được nhiệm vụ này.

- Vâng!

Các cao thủ đế quốc Ma Pháp rất nhanh đã tập hợp lại, trong miệng ngâm nga. Tại một góc khác trong quốc khố, ma pháp trận hiện ra.

Đế quốc Ma Pháp muốn lấy được này thứ quan trọng có tác dụng tiến vào nơi chỉ trên địa đồ ma pháp tất nhiên có bố trí rất nhiều kế hoạch. Thứ này, đế quốc Huyền Binh lấy được không có tác dụng gì. Tối đa chính là ngăn cản địa đồ ma pháp phát triển mà thôi. Có trời mới biết được địa đồ ma pháp có phải thật sự dẫn tới bảo tàng hay không. Tất nhiên bọn họ không có khả năng bán sức giống như đế quốc Ma Pháp. Bọn họ rơi vào thế hạ phong là bình thường.

Huống hồ trước đó không có bất kỳ tin tức nào nói về sự xuất hiện của nữ tặc công chúa.

Vu Nhai một lần nữa vọt ra. Không biết hắn đã tháo chiếc mặt nạ và áo đen từ lúc nào. Đồng thời hắn đã sử dụng âm thanh triệu hoán Tiểu Thúy tới. Hắn chỉ cần chờ Tiểu Thúy bay tới là có thể hoàn toàn hoàn thành nhiệm vụ lần này. Đối với đám người Dạ Tình, hắn cũng không phải lo lắng, cũng không có tư cách lo lắng. Bọn họ là người của tiểu đội Ẩn Nguyên, chuyên các loại tấn công truy sát ngược lại. Chạy trốn ra ngoài khẳng định không thành vấn đề!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status