Triệu hoán thần binh

Chương 321: Tiểu hồ ly


Như vậy chẳng qua là biết muộn hơn một chút mà thôi. Đường đường là nghiệp đoàn võ học, chẳng lẽ tàng thư còn ít hơn so với sách trong thư viện Bắc Đấu?

- Nếu như vậy, ta đây trở lại phục mệnh.

Vu Nhai không nói hai lời, xoay người rời đi.

- Chờ một chút!

Lữ lão đột nhiên kêu một tiếng:

- Ta hình như nhớ có sách như vậy, nhưng không nhớ rõ ràng. Ai, già rồi. Nếu có bí mật của Ma Điển kích thích một chút, nói không chừng sẽ nghĩ ra.

- Ma Điển lại ở trong này. Ngài có thể tùy tiện xem.

Vu Nhai không biết phải nói gì nữa. Lão gia này lúc còn trẻ chắc hẳn cũng là một người ham mê võ nghệ. Hắn cũng không nói nhiều lời vô ích, trực tiếp ném Thần Huyền Khí Điển ra. Dù sao lão xem cũng không hiểu, lại không dám nhìn.

Vu Nhai mười phần phấn khích

Quả nhiên giống như Nghiêm Lôi, Lữ lão nhìn mấy lần vội vàng khép lại, nói:

- Huyền Binh bản mạng của ngươi thì sao?

- Ở chỗ này!

Vu Nhai gọi Huyền Binh Điển ra. Càng che giấu lại càng chứng tỏ có bí mật.

- Đưa cho ta xem.

- Lữ lão nói đùa. Đây chính là Huyền Binh bản mạng của ta. Huyền Binh bản mạng đấy. Cho lão xem, nếu như lão trực tiếp bóp nát ta chẳng phải sẽ chết sao? Lão là người thế nào với ta chứ? Ta lại không tin được lão.

Vu Nhai trả lời. Huyền Binh Điển nhìn như cục gạch, nhưng cầm ở trong tay người khác, đặc biệt là trong tay loại cao thủ như vậy, không chừng bọn họ thật sự có thể nhìn ra được điều gì thì sao? Vu Nhai cũng không dám đánh cược.

- Ta đường đường là... Địa Binh Sư cao đoạn, bóp nát Huyền Binh của ngươi làm gì?

Lữ lão cả giận nói.

- Điều đó cũng không chắc chắn. Huyền Binh bản mạng, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người khác. Tuyệt đối không thể để cho người khác đụng tới. Đây là kiến thức thông thường, lúc mới nhập học điều đầu tiên các lão sư dạy chính là như vậy. Chẳng lẽ lão còn không biết? Đổi một điều kiện khác!

Vu Nhai thu hồi Huyền Binh Điển nói:

- Đừng quá lâu. Có người nào không biết ta là con rể tương lai của nghiệp đoàn võ học. Đừng chờ tới lúc lão muốn nói, ta đã không cần nữa!

- Ngươi ngoại trừ cái này ra, còn có cái gì ta có thể coi trọng chứ?

Lữ lão trợn mắt nói.

- Đã như vậy, ta đi đây. Ma Điển trả lại cho ta.

Vu Nhai trực tiếp đoạt lấy Thần Huyền Khí Điển, không nói nhiều lời rời khỏi đó. Lữ lão tức giận lại không biết nói cái gì cho hắn.

Chợt hắn dừng lại một chút:

- Có lẽ lão có thể hỏi binh phòng đại nhân một chút, không chừng hắn có bí mật gì đó có thể đổi lấy phù văn sư của ngươi.

Nói xong, Vu Nhai đã ra khỏi thư viện, ra khỏi học viện Bắc Đấu, đi tới nghiệp đoàn võ học.

Nghiệp đoàn võ học vẫn náo nhiệt như xưa.

Liếc nhìn vẫn rất khó tìm được Huyền Binh Giả ở trong đám người. Từng nhóm bình thường đang trò chuyện với nhau về đủ loại chiến kỹ. Thỉnh thoảng lại có Huyền Binh Giả đi qua trước cửa nghiệp đoàn võ học, bọn họ sẽ ném ánh mắt hâm mộ qua, đồng thời đổi lại là ánh mắt khinh bỉ.

Nếu như nghiệp đoàn võ học lại phát triển sách lược với người bình như vậy, sợ rằng cao thủ sẽ càng ngày càng ít.

Phải biết rằng, thái độ của Huyền Binh Giả đối với người bình thường, giống như quý tộc đối với người bình thường vậy. Ai muốn làm bạn cùng người bình thường chứ? Đương nhiên, trước có phân chia đẳng cấp hội viên. Nhưng thật ra vẫn không khiến Huyền Binh Giả nghèo túng tới mức dừng lại.

Vu Nhai đã quen đường, lén lút đi tới. Không có cách nào, vạn nhất Hồng Đại Bảo lao tới, còn có cơ hội có thể lao ra ngời. Chỉ có điều khi hắn đi vào sẽ thu hồi động tác. Ở bên trong đại sảnh, hắn đúng lúc nhìn thấy ba người Lữ Nham, Huyết Lệnh và Răng Lớn đang cùng Hồng Đại Bảo nói gì đó. Thời điểm hắn xuất hiện. Hồng Đại Bảo lập tức liền phát hiện ra hắn.

- Tiểu tử dưa hấu lớn, ngươi còn dám tới?

Hồng Đại Bảo xem ra tức giận còn chưa tiêu tan.

- Hồng hội trưởng. Nói vậy biểu hiện của ta ở trong Thánh Hội hội trưởng hẳn đã nghe nói chứ?

Thời điểm Vu Nhai đối mặt với Hồng Đại Bảo, cũng không tiếp tục khiêm tốn nữa. Đan Đạo Hùng đã hạ thông điệp, phải cường đại, không có lựa chọn thứ hai. Khiêm tốn ở trước mặt bọn họ cũng vô dụng.

- Hừ, kỵ sĩ dự bị nho nhỏ có gì đặc biệt hơn người. Cho dù là kỵ sĩ chính thức, đại tiểu thư nhà của ta cũng sẽ không gả cho loại gia hỏa như ngươi. Ở đây không chào đón ngươi. Lập tức cút ra ngoài cho ta!

Hồng Đại Bảo quát.

- Hồng hội trưởng...

Huyết Lệnh lão đại ca vội vàng ở bên cạnh kêu lên.

- Không phải là chuyện của các ngươi. Nghiệp đoàn võ học ta không chào đón loại gia hỏa vô sỉ như vậy.

Hồng Đại Bảo nói.

Hồng Đại Bảo đối với chuyện Vu Nhai lừa gạt đại tiểu thư vẫn canh cánh trong lòng. Về phần nói đại tiểu thư đối với hắn vẫn nhớ mãi không quên. Loại gia hỏa hoa tâm giống như cải củ lớn này, nữ hài thuần khiết như đại tiểu thư đâu có thể dính lấy hắn. May là thời gian có thể bào mòn đi tất cả.

Đương nhiên, Hồng Đại Bảo còn rất tức giận chuyện Vu Nhai trước đây tiến vào dãy núi sương mù, thiếu chút nữa hại chết đại tiểu thư, cũng thiếu chút nữa hại chết hắn.

- Hồng hội trưởng, chuyện chúng ta vừa nói, sợ rằng còn phải đánh nhịp với Vu Nhai mới được.

Huyết Lệnh đột nhiên nói.

- Hắn là tổ trưởng tổ Kỳ Binh chúng ta, cũng là kỵ sĩ dự bị đạt điều kiện tốt nhất của chúng ta trong lần Huyền Điện Thánh Hội này, cũng là tổ trưởng liên minh sáu tổ chúng ta. Nếu không phải hắn lên tiếng, người của liên minh sáu tổ chắc chắn sẽ không gia nhập nghiệp đoàn võ học.

Nghe được lời nói này Vu Nhai cũng ngây ngẩn cả người. Chợt hắn liền thấy Huyết Lệnh nháy mắt với hắn, hắn lập tức hiểu ra.

Mấy ngày qua mình không phải là bận rộn chiêu đãi khách, chính là ở trong thư viện tìm sách suốt ngày đêm, chưa từng gặp gỡ lại các huynh đệ. Hóa ra bọn họ lại cố gắng giúp mình cùng nghiệp đoàn võ học. Trong lòng hắn không kìm chế được, thấy xúc động.

- Cái này...

Hồng Đại Bảo không nói được gì. Hơn hai trăm người, hơn nữa tất cả đều là tinh anh của Bắc Đấu. Cho dù không có trúng kỵ sĩ dự bị, nhưng đã tham gia Huyền Thần Điện Thánh Hội tại Bắc Đấu, ai dám nói đây không phải là tinh anh. Những người này còn rất trẻ. Nếu như bọn họ lớn lên, tương lai có lẽ nửa tỉnh Bắc Đấu sẽ là thiên hạ của bọn họ. Đến lúc đó thế lực của nghiệp đoàn võ học tỉnh Bắc Đấu cũng sẽ tăng lên.

Từ bỏ, hắn đâu thể từ bỏ được. Nhưng phải nói những lời nói ngon ngọt với tiểu tử vô sỉ này, dù thế nào hắn cũng nói không ra miệng được. Vậy phải làm sao bây giờ?

- Yên tâm đi Hồng hội trưởng. Sáu tổ liên minh nhất định sẽ gia nhập nghiệp đoàn võ học!

Vu Nhai tuy rằng tuổi không lớn lắm, nhưng cũng là một con tiểu hồ ly. Lúc này hắn tuyệt đối sẽ không nói lời cứng rắn, mà nói:

- Lần này ta tới chính là vì chuyện này. Đồng thời, cũng có một số việc phải lấy thân phận chiến hữu viết thư thỉnh giáo Thủy Tinh. Hồng hội trưởng, chỉ sợ hội trưởng còn không biết, ta thật ra đã gặp Đan tổng hội trưởng. Hắn đưa ra điều kiện, chỉ có hoàn thành điều kiện này ta mới có khả năng cùng Thủy Tinh lui tới. Hiện tại sẽ không làm ra chuyện gì trái với lệ thường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status