Triệu hoán thần binh

Chương 94: Nói thật, ai cũng không tin


Thủ lĩnh sát thủ cũng không hổ danh là thủ lĩnh. Muốn trong thoáng chốc tiêu diệt được hắn cũng không dễ dàng. Chỉ có điều Vu Nhai lại ở trong bóng tối, vẫn chiếm ưu thế. Trải qua mấy trận, những băng vải quấn trên người hắn rơi ra, cuối cùng chém được thủ lĩnh.

Đương nhiên, Vu Nhai không giết chết hắn. Cần gì quan tâm tới đạo đức nghề nghiệp gì của hắn. Cứ bức cung rồi nói sau.

- Nói đi. Là ai thuê hoặc phái các ngươi tới đây? Nếu không ta sẽ cho ngươi biết tiểu binh ta cũng không phải là tiểu binh tầm thường!

Vu Nhai lạnh lùng cay nghiệt nói. Thật ra đây không phải là lời nói dối. Hắn cũng có chút thủ pháp bức cung, học được từ kiếp trước. Chỉ có điều hắn rất nhanh liền biến sắc.

Chỉ thấy thủ lĩnh sát thủ kia đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, hộc ra máu đen, ngẹo đầu sang một bên, chết.

Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Đúng là hắn còn quá ít kinh nghiệm. Sát thủ, quả nhiên rất có đạo đức nghề nghiệp. Chỉ có điều rốt cuộc là ai muốn giết mình?

- Tiếu Ly?

Người đầu tiên Vu Nhai nghĩ tới chính là người hắn đắc tội thảm nhất gần đây, Tiếu Ly. Chỉ có điều rất nhanh hắn liền lắc đầu. Tiếu Ly cũng là cao thủ đứng đầu trong tiểu đoàn Tinh Binh, có ngạo khí riêng của mình. Hắn có thể lợi dụng các loại quỷ kế, có thể trực tiếp xông tới cửa, cũng sẽ không thuê sát thủ.

Lạc Đằng, huynh đệ họ Liêu, hay đội kỵ vệ Bắc Đấu, tiểu thư Quan gia cũng như hoa hậu giảng đường họ Tả kia?

Trong đầu Vu Nhai thoáng lướt qua những người hắn đã đắc tội trong thời gian qua.

Mẹ nó, không nghĩ tới thì thôi, vừa nghĩ tới, không ngờ đã đắc tội nhiều người như vậy. Hậu hoạn vô cùng. Tuy nhiên vẫn nên thu xếp giải quyết từng người mới được.

Ngoại trừ tiểu thư Quan gia và Tả Nhân Nhân, cũng có thể tính tới là phe của đội kỵ vệ Bắc Đấu. Bọn họ có bộ binh phòng kiềm chế, cũng không thể phái sát thủ. Dù sao hiện tại đội kỵ vệ Bắc Đấu cũng phải chịu sự khống chế của thế lực Thành chủ Lãnh Thu Dương. Bọn họ có thể tranh đấu nội bộ, nhưng thuê sát thủ đã vượt quá điểm mấu chốt, để Lãnh Thu Dương không khỏi cảm giác mình không khống chế được bọn họ. Đây cũng không phải là điều mà bất kỳ một thành chủ cường thế nào có thể dễ dàng tha thứ.

Tiểu thư Quan gia, tỉnh Đao Vực còn cách tỉnh Bắc Đấu rất xa. Nói trắng ra Tiểu Thúy chỉ là một sủng vật. Khả năng nàng có thể làm vậy thực sự không lớn lắm. Lại nói, Tiếu Ly có ngạo khí. Thân là con cháu của Quan gia tại Đạo Vực, một trong những gia tộc cường đại nhất của đế quốc Huyền Binh chẳng lẽ lại không có ngạo khí sao?

Tả Nhân Nhân, đây là một người chiếm tỷ lệ rất lớn. Trước đây, nàng có thể xui khiến tên họ Cổ bi thảm kia tới đánh lén mình. Nàng có tìm sát thủ tới giết mình, cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Chỉ có điều mình có thể loại bỏ khả năng là nàng. Nguyên nhân chính là sát thủ hình như có sự hiểu biết đối với mình. Chắc hẳn phải là người của thế lực cường đại mới có thể điều tra ra được. Cho nên, khả năng Tả Nhân Nhân là kẻ muốn giết hắn, thực sự rất lớn, nhưng không nắm chắc một trăm phần trăm.

Đương nhiên, Vu Nhai vẫn xếp nàng vào sổ đen. Hắn tiếp tục kiểm tra loại trừ.

Độc Cô Minh, gia hỏa này đáng nghi hơn nhiều so với Tả Nhân Nhân. Trước đây hắn đã từng nghĩ mọi biện pháp muốn dồn mình vào tử địa. Thậm chí hắn bất chấp mọi giá lợi dụng con cháu dòng chính của Độc Cô, quả thực ăn tim hùm gan báo.

Đáng tiếc, muốn điều tra về Độc Cô Minh thực sự quá khó khăn, chỉ có thể tạm thời xếp vào sổ đen.

Công chúa ma pháp sao?

Hắn lắc đầu. Dù sao hiện tại, lời đồn đại đã qua, nhưng chỉ giới hạn trong dân chúng. Qua sự kiện của Bắc Đấu Thành lần này, hoàng tộc của đế quốc Huyền Binh chịu một áp lực rất lớn. Bọn họ nhất định sẽ không để sót lại lực lượng dồi dào nào để khống chế.

Hơn nữa công chúa ma pháp muốn giết mình, đã giết từ lâu rồi, làm sao còn chờ tới bây giờ nữa. Nữ nhân này tối đa chỉ muốn nhận mình làm nam nô mà thôi.

Tuy rằng nữ nhân này có dáng vẻ tuyệt đẹp, nhưng về chút khí phách này, mình chắc hẳn vẫn có. Đại lục Thần Huyền còn nhiều mỹ nữ mà.

- Rốt cuộc là người nào?

Vu Nhai cau mày. Hắn thật sự không đoán ra được. Trừ bỏ những người trên, cũng có thể là những kẻ thần kinh. Binh sĩ hạ độc thủ với mình bởi vì Dạ Tình tuy rằng khả năng không cao, cũng không phải không thể xảy ra.

Đáng chết, tại sao mình lại đắc tội với nhiều người như vậy? Xem ra mình luyện kỹ năng ẩn nấp của U Hoang Kiếm là đúng:

- Không, còn chưa đủ. Mình phải tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Vu Nhai trầm ngâm một chút, sau đó rất nhanh xoay người, thấy đồ của sát thủ ra.

Bên trong lại có không ít đao tốt, mũi tên tốt. Sau đó hắn lại triệu hồi Tiểu Thúy tới, chất những thi thể kia lên trên lưng nó, bảo nó chở đi, ném trong vào dãy núi sương mù.

Chuyện hôm nay tạm thời không thể để lộ ra ngoài. Nếu như đối phương muốn dồn mình vào chỗ chết, khẳng định có thể sẽ còn xuất thủ.

Một lần nữa quấn lại vết thương, Vu Nhai đi ra khỏi vườn trái cây. Hắn không quên Thủy Tinh, cũng không biết nàng khóc vì cái gì. Chờ tới khi hắn đi tới thôn nhỏ, ngược lại liền hiểu ra một chút. Nhìn ra mình quả thật có phân bị bỏ rơi. Tổ Kỳ Binh quả thực đang vui sướng tiến về phía quang vinh. Nhưng số người bị thương cũng càng ngày càng nhiều. Một khi đã có người tiếp nhận khiêu chiến, bị thương chính là chuyện không thể tránh được.

Trong chuyện này, chỉ có một mình gia hỏa Răng Lớn là cao hứng. Nhưng không có người nào nói với hắn về những điều này. Chỉ sợ mấy ngày qua, Thủy Tinh đã phải chịu áp lực rất lớn?

- Vu Nhai!

Giọng nói lạnh lùng từ phía sau vang lên. Tiễn Linh lạnh lẽ nhìn chằm chằm vào hắn nói:

- Ngươi còn có mặt mũi nào đi ra đây chứ? Ngươi đã khiến tổ Kỳ Binh ầm ĩ thành như vậy không nói, lại còn khiến Thủy Tinh phải khóc. Nói đi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

- Ách, ta cũng không biết. Thủy Tinh chạy đến chỗ ta, mắng ta một hồi sau đó liền khóc bỏ chạy!

- Cái gì? Ngươi còn có thể vô liêm sỉ như vậy sao? Thủy Tinh mắng người lúc nào? Ngược lại, nếu không ngươi mắng nàng, nàng làm sao lại khóc được?

Tiễn Linh lạnh lùng nói. Hai đại bạch thỏ dưới áo bông rộng không ngừng phập phồng, phát tiết.

Vu Nhai cũng muốn khóc.

Mẹ nó, vì sao ta nói thật, ai cũng không tin? Chẳng lẽ ta thật sự xấu như vậy sao?

- Đây không phải là vì chuyện của Dạ Tình sao? Ngươi và thần nữ Dạ Tình kia rốt cuộc có quan hệ như thế nào? Ngươi với Thủy Tinh lại là quan hệ như thế nào? Có phải là do ngươi hoa tâm đối với hai nàng đều có ý hay không? Tên củ cải hoa tấm lớn nhà ngươi, đồ cặn bã trong đám sắc lang nhà ngươi!

Tiễn Linh còn nói ra những lời khiến Vu Nhai trợn mắt hốc mồm. Sức tưởng tượng của các nữ nhân cũng thật đáng sợ.

- Này, Tiễn Linh đại tỷ, thật ra ta đối với đại tỷ cũng có suy nghĩ. Đặc biệt là đối với... Gì vậy, ta tránh trước...

Thời điểm Tiễn Linh bạo phát, hắn vội vàng tránh né.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status