Trọng sinh tu tiên tại đô thị

Chương 511: Muôn người chú ý


Lúc giọng nói này vang lên giống như còn ở cách xa ngoài ngàn mét, thế nhưng ngay sau khi kết thúc câu nói này thì cũng đã gần ở bên tai.

"Ngươi...ngươi là ai?"

Tên Tử tước Huyết tộc kia chỉ cảm thấy hoa mắt, phía trước đã xuất hiện thân ảnh của một thiếu niên, lập tức dọa đến hắn vội vàng từ dưới đất nhảy lên một cái, mặt mũi đầy vẻ cảnh giác nói.

"Ngươi còn chưa đủ tư cách biết tên của ta!"

Giọng nói lạnh lùng của thiếu niên này rơi xuống, thuận tay vung lên, trong nháy mắt Tử tước Huyết tộc bị một cỗ chưởng lực cường đại rõ ràng đập thành một bãi thịt nát, chết không thể chết lại.

"Cái gì!"

Nhìn thấy cảnh tưởng kinh khủng mà quỷ dị này, chẳng những hai tên cao thủ khác của Huyết tộc bị dọa đến choáng váng, ngay cả năm tên tinh anh của Thần Long vệ cũng là trợn mắt há hốc mồm.

Phải biết, Tử tước Huyết tộc ở trước mắt này, đây chính là cường giả câp bậc Thánh Cảnh!

Năm người bọn họ cùng nhau đều không chịu nổi mười chiêu của đối phương, thế mà lại bị thiếu niên đột nhiên xuất hiện này dùng một chưởng thuận tay đập chết.

Thực lực của thiếu niên này cao đến cỡ nào?

Sau khi hai gã cao thủ khác của Huyết tộc kịp phản ứng thì quay người muốn chạy trốn, đáng tiếc còn chưa đợi bọn họ di chuyển bước chân thì đã bước theo bước chân của Tử tước Huyết tộc trước đó.

"Ngài...ngài là Diệp tướng quân?"

Năm tên tinh anh của Thần Long vệ, rất nhanh đã có người nhận ra thân phận của người thiếu niên trước mắt này, tự nhiên chính là Diệp Trần.

"Là ta!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, đồng thời lại thuận tay vung lên, từng đạo chân nguyên tinh thuần trực tiếp rót vào trong cơ thể của năm người.

Năm người lập tức chấn động tinh thần, vốn là đã không có cách nào động đậy, trong nháy mắt cảm thấy thương thế tốt hơn bảy tám phần, đã có thể từ dưới đất đứng dậy.

Năm người vừa mừng vừa sợ, ngay lập tức đứng thẳng, thi nhau hướng về phía Diệp Trần làm một cái quân lễ theo đúng tiêu chuẩn, "Chào thủ trưởng!"

Năm người này chịu sự quản lý của Thần Long vệ, mà Diệp Trần bây giờ trên danh nghĩa là lãnh đạo tối cao nhất của Thần Long vệ, tự nhiên cũng chính là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ.

Diệp Trần khoát tay áo, lại từ bên trong Càn Khô Trạc lấy ra một bình Bồi Nguyên đan, trực tiếp ném cho cô gái trẻ trước đó suýt chút nữa thì bị Tử tước của Huyết tộc xâm phạm, nói:

"Những đan dược này, mỗi người các ngươi sử dụng một viên, không quá ba ngayfm thương thế bên trong cơ thể chắc là có thể khỏi hẳn!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại tiếp tục hướng về phương hướng Tây Nam đi tới.

"Diệp tướng quân, ngài đây là muốn đi nơi nào?"

Sau khi cô gái trẻ kia nhận được đan dược thì lập tức nhịn không được hỏi tới một câu.

Sau khi hỏi xong thì cô gái này lại hối hận, vị trước mắt này thế nhưng là đệ nhất nhân của Hoa Hạ, nhân vật cấp độ Tiên Nhân, hắn muốn đi đâu thì chính mình có tư cách gì mà đi hỏi như vậy.

Ngay tại lúc cô gái này đang thấp thỏm thì bước chân của Diệp Trần dừng lại, mở miệng nhàn nhạt nói:

"Ta đi giết Huyết Hoàng!"

Nói xong lời này, Diệp Trần vừa bước ra một bước, khoảnh khắc tiếp theo thì người đã bước ra bên ngoài được ngàn mét!

Để lại vẻ mặt kinh ngạc của năm người, sau khi sửng sốt một lúc lâu, lập tức mọi người mừng như điên, "Diệp tướng quân rốt cuộc muốn xuất thủ sao?"

"Ta sớm đã nói rồi, Diệp tướng quân làm sao có thể sợ hãi lũ quái vật hút máu kia được!"

"Diệp Tướng quân tất thắng!"

...

Cùng lúc đó ở trên diễn đàn của thế giới bóng tối đã có thông báo mới.

"Diệp Cuồng Tiên đệ nhất nhân Hoa Hạ rốt cuộc ứng chiến!"

"Tin tức này là do bên trong cao tầng của Hoa Hạ Thần Long vệ truyền tới, sẽ không có sai!"

"Lão tổ tông của Huyết tộc phương tây là một lão quái vật đã sống tới mấy trăm năm! Một thiếu niên thiên kiêu, đệ nhất nhân Hoa Hạ! Các ngươi cùng nói xem một chút, tỷ lệ thắng của ai sẽ lớn hơn đây? "

Không biết là ai ném ra ngoài một vấn đề như thế, lập tức đưa tới trận thảo luận kịch liệt của tất cả mọi người.

"Nếu như luận về chiến tích thì tự nhiên là Diệp Cuồng Tiên! Cái tên này từ khi thành danh đến nay thế nhưng là chưa từng thua trận một lần nào! Trước đó ở đảo Lang Vương càng là một hơi giết chết bốn vị Tiên Nhân với hơn mười vị cường giả Thần Cảnh!"

"Không sai! Ngay cả bom nguyên tử do Mỹ quốc sử dụng cũng không thể đưa người này vào chỗ chết, thực lực của người này quả thực sâu không lường được!"

"Ta thấy chưa chắc! Diệp Cuồng Tiên hoàn toàn chính xác được coi là mấy trăm năm ra bất thế kỳ tài, thực lực cũng hoàn toàn xứng đáng được xưng tụng là kinh khủng, thế nhưng lão Huyết Hoàng kia cũng không phải là đèn đã cạn dầu!"

"Không sai! Lão Huyết Hoàng biết rõ thực lực của Diệp Cuồng Tiên, vậy mà vẫ còn dám mở miệng khiêu chiến, đủ để chứng minh thực lực của hắn cũng không kém hơn Diệp Cuồng Tiên là bao!"

"Có đạo lý a! Như vậy xem ra, thực lực của hai người ai cao ai thấp thật đúng là không dám bình luận phán đoán a!"

"Cho dù nói như thế nào thì một trận chiến này chắc chắn là một trận chiến đặc sắc mà trước nay chưa từng có! Chỉ sợ so với đấu pháp của các cường giả Tiên Nhân của mỗi một quốc gia lớn trong thế chiến thứ hai còn phải đắc sắc hơn!"

...

Theo tin tức Diệp Trần nghênh chiến Huyết Hoàng được truyền ra, không những đưa tới oanh động trong thế giới bóng tối mà ngay cả cao tầng của mỗi một quốc gia lớn sau khi nghe nói thì cũng thi nhau điều chỉnh vệ tinh của riêng phần mình đến trên đỉnh Everest, mật thiếu chú ý nhất cử nhất động ở nơi này.

Nơi ở của Diệp Vô Thương tại Mỹ quốc, "Ta sớm đã biết, thằng con hoang này chắc chắn sẽ ra tay! Như thế cũng tốt, vừa vặn có thể để cho ta xem thật kỹ một chút hai người bọn họ đến tột cùng cường đại tới mức độ nào?"

Diệp Vô Thương sau khi biết được tin tức Diệp Trần muốn quyết chiến với Huyết Hoàng trên đỉnh núi Everest thì không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, lập tức hướng về Tần Trí ở một bên nói:

"Em họ, ngươi lập tức liên hệ Pol cho ta! Để hắn truyền lại hình ảnh thời gian thực từ vệ tinh tới bên này của chúng ta, ta muốn nhìn thấy bọn họ quyết đấu trước!"

...

Tổng bộ của giáo đình phương Tây, Phạm Đế Cương, Âu Châu, "Đã nhanh hơn hai trăm năm rồi! Một lần quyết chiến cấp bậc như thế này vẫn là ở hơn một trăm năm trước!"

Một giọng nói nặng nề già nua, từ sâu trong đại điện của Giáo Đình du du dương dương truyền tới.

Nói chuyện là một ông lão người da trắng tóc bạc trắng xóa, mặc một bộ trường bào màu trắng rất đơn giản, tuy rằng nhìn qua giống như đã gần đất xa trời, thế nhưng lại lộ ra một cỗ khí thế cường đại khó mà hình dung, gần như có thể khiến cho người ta phải ngạt thở!

Mà ở bên cạnh ông lão người da trắng này còn có mấy người đang rất cung kính đứng ở nơi đó.

Trong mấy người đứng ở vị trí cuối cùng là một ông lão toàn thân mặc áo bào màu vàng kim, nếu có giáo đồ ở đây thì có thể liếc mắt là nhận ra người trước mắt này chính là Giáo Hoàng Sử Đế Phân Nhất Thế của Giáo Đình!

Chỉ có điều, lúc này vị Giáo Hoàng này ở bên trong mọi người, có vẻ như có địa vị tồn tại thấp nhất!

Hóa ra, Giáo Đình phương Tây còn có phân chia nội đình với ngoại đình, Giáo Hoàng ngoại đình là mặt hướng về phía người dân bình thường, nói là một con rối cũng không quá đáng chút nào.

Mà chân chính nắm giữ thực quyền của Giáo Đình phương Tây thì là Giáo Hoàng nội đình, cũng chính là ông lão người da trắng nói chuyện trước đó.

"Nhớ rõ một lần đó, là sư phụ của ta cũng chính là Giáo Hoàng tiền nhiệm của Giáo Đình chúng ta, cũng là đối chiến với cường giả đệ nhất Hoa Hạ!"

Ông lão người dan trắng lần nữa chậm rãi mở miệng, "Trận chiến đó, hai người đánh tới tận hơn một tháng, sư phụ của ta cuối cùng lấy ưu thế nhỏ yếu đánh bại cường giả Hoa Hạ kia, đồng thời giết chết người đó, từ đó về sau Hoa Hạ mới trở thành thuộc địa của chúng ta..."

Nói đến đây, ông lão người da trắng lộ ra vẻ tưởng niệm quá khứ, thổn thức không thôi một lúc.

"Sư phụ, vậy ngài cảm thấy lần này, hai người lão Tra Lý và Diệp Cuồng Tiên kia thì ai có phần thắng lớn hơn đây?"

Có người nhịn không được mở miệng nói.

Không nghĩ tới, lão Giáo Hoàng lại lắc đầu nói:

"Việc này ta cũng không đoán được! Dù sao ta và lão Tra Lý kia đã hơn một trăm năm chưa hề giao thủ, thực lực của hắn hôm nay như thế nào thì ta cũng thật khó có thể đoán ra được!"

"Tuy nhiên bằng vào những gì ta hiểu về hắn, nếu như không có hoàn toàn chắc chắn thì hắn chắc chăn sẽ không chủ động khiêu chiến!"

"Cho nên, kết quả của một trận chiến này như thế nào, ta bây giờ cũng rất tò mò!"

P/S: Chương thứ 6...Ta thích nào...KP....TLT a
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status