Truyền kỳ chiến thần

Chương 360



Chương 360

Lúc này trên người Tân Trạm lóng lánh ánh sáng vàng, giống như dây lên một đám lửa.

Mà sát ý mãnh liệt tạo thành tương phản mạnh mẽ với toàn bộ cơ thể của anh, giống như một mùa đông lạnh giá. Mọi người không khỏi có vẻ hơi kinh ngạc, thực lực của Tân

Trạm đã đạt tới cấp độ này từ bao giờ rồi? “Xem ra Tân Trạm này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi.” Đằng Ngạo thản nhiên nói.

“Không cần lo lắng, Tô Vũ nhiều nhất sử dụng ba phần sức mạnh.” Chung Băng bên cạnh nói.

Anh ta và Tô Vũ xem như đối thủ cũ, vì vậy hiểu rất rõ thực lực của Tô Vũ.

Mấy người còn lại cũng nhẹ gật đầu, nếu như Tô Vũ không chịu được một kích như vậy, vậy trận ước chiến này chẳng còn ý nghĩa gì.

“Sao anh biết Tần Trạm đã dùng hết toàn lực chứ?” Đúng lúc này, Hàn Cửu Thiên im lặng nãy giờ bỗng nhiên nhàn nhạt mở miệng nói.

Mấy người nhíu mày, tất cả đều nhìn về phía Hàn Cửu Thiên.

“Chang lẽ anh Hàn hiểu Tân Trạm rất rõ sao?” Kiều Thành hỏi.

Hàn Cửu Thiên lắc đầu nói: “Tôi chỉ thuận miệng nói thôi, mọi người xem như nói giỡn là được.”

Đúng như Hàn Cửu Thiên nói, Tân Trạm cũng không thể hiện thực lực chân chính.

Hơi thở bạo phát ra trên người anh, thậm chí còn không đạt tới cảnh giới võ tông.

Tô Vũ cách đó không xa phủi bụi đất trên người, lạnh giọng nói: “Tân Trạm, xem ra tôi đánh giá thấp cậu

Tần Trạm chỉ lên ông cụ Tô ở khán đài phía xa, nói: “Nếu như anh không muốn mất mặt trước mặt người nhà họ các người, tốt nhất nên lấy ra bản lĩnh chân chính của mình.” Sắc mặt Tô Vũ lập tức thay theo năng nhìn về phía ong cu To.

Quả nhiên, sắc mặt ông cụ Tô không dễ nhìn, thậm chí có chút lạnh lùng.

Ông ta chỉ là một người bình thường, tất nhiên không biết Tô Vũ lấy ra bao nhiêu thực lực, cái ông ta nhìn thấy chính là Tô Vũ chịu thiệt, nhà họ Tô mất

Tô Vũ hít sâu một hơi, khí thể trên người bắt đầu tăng lên từng chút.

“Tân Trạm, cảm ơn cậu đã nhắc nhở tôi. Khóe miệng Tô Vũ nhếch lên nở nụ cười: “Để báo đáp cậu, tôi sẽ lưu lại cho cậu toàn

Vừa dứt lời, thân hình của Tô Vũ đã đột ngột biến mất ngay tại chỗ.

Một giây sau, anh ta đã xuất hiện trên đầu Tram!

Thời khác này toàn thân Tô Vũ được hơi thở màu tím vây lấy, trong chớp mắt giống như vạn ngọn núi cao, sức mạnh sấm chớp hung nện xuống dưới! “Đi chết

Tô Vũ nộ quát một tiếng, anh ta giơ tay lên, bao phủ từ trên xuống dưới.

Tân Trạm ngẩng đầu lên nhìn, trong tầm mắt chỉ có thể nhìn thấy một bàn tay màu tím đang giáng xuống!

Bàn tay còn chưa rơi xuống, mặt đất đã bắt đầu sụp bốc lên bụi đất vạn trượng! Toàn bộ địa điểm gần như dày đặc khói mù, vô số đá vụn thoáng chốc bản lên, địa điểm giống như nổi lên từng trận gió lốc!

Am am!

Theo một tiếng thật lớn vang lên, hai chân Tân Tram đè nát mặt đất, cả người cảm xuống đất như một cây hành tây! “Am!”

Bàn tay nặng nề giáng xuống, toàn bộ mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to hình bàn tay!

Sức mạnh kinh khủng thậm chí tràn khắp hiện trường, khí thể khiến người ép mọi người tới mức thổ huyết không ngừng Trên đài, quản gia vội vàng đưa tay chắn cho ông cụ Tô, một luồng khí tường hòa bao bọc lấy ông ta, tránh bị thương tổn.

“Sức mạnh thật là mạnh!” Chung Bằng híp mắt, trong mắt bắn ra một cỗ chiến ý mãnh liệt. Một chưởng này ẩn chứa sức mạnh của vô địch của Tô Vũ, không nói dùng hết toàn lực, nhưng đủ để lập tức trấn áp người cùng giai! “Nếu như chỉ có uy lực như vậy, Tô Vũ, hôm nay anh chắc chắn sẽ thua!”

Vừa lúc đó, một giọng nói lạnh lùng truyền khắp địa điểm!

Quần áo trên người Tân Trạm bị xé rách, để lộ ánh sáng màu vàng kim mờ nhạt!

Dưới ánh mặt trời làm nên giống như một pho tượng chiến thần! “Vậy mà lại không bị thương!” Điều này không khỏi làm người chấn động, ngay cả Tô Vũ sắc mặt cũng lặng lẽ phát sinh thay đổi.

“Đây là bí pháp the nào vậy?” Kiều Thành kinh ngạc nói.

“Không, chỉ sợ đây đơn thuần là sức mạnh của cơ thể anh ta.” Hàn Cửu Thiên lậc đầu nói: “Các vị, nếu hôm nay Tân Trạm không chết, sau này nhất định sẽ trở thành kẻ địch lớn của chúng ta.”

Tô Vũ cách đó không xa ngược lại lùi lại mấy bước, anh ta lạnh lùng nhìn Tân Trạm, nói: “Không tệ, cậu đã hoàn toàn chọc giận tôi.”

Tân Trạm đứng ở đâng xa, lạnh lùng nói: “Anh nhảy tới nháy lui giống như một con khi, có tác dụng gì sao?”

Tô Vũ biển sắc, lập tức giận dữ nói: “Cậu chỉ là một tên nhà quê ở nông thôn, vậy mà dám coi thường tôi? Muốn chết!” Tô Vũ hét lớn một tiếng, lòng bàn tay của anh ta lập tức ngưng tụ lại một cái đĩa tròn màu tím!

Hiện trường trong nhảy mắt xuất hiện gió lốc, lấy Tô Vũ làm trung tâm, tạo thành một vòng xoáy! Chớp mắt cái đĩa tròn màu tím xuất hiện, một luồng sức mạnh cực kỳ quái dị đã đập vào mặt, chỉ thấy Tô Vũ hét lớn một tiếng, hai tay của anh ta dùng sức đẩy về phía trước, cái đĩa tròn này lập tức dùng khí thế dễ như trở bàn tay bay tới phía trước!

Hơi thở đáng sợ mang theo từng trận ong ong như sư tử hồng, chỉ âm thanh đã đánh vỡ màng nhĩ người khác!

Thuật này có thể chém trời cắt đất! Tu luyện đến cuối thậm chí có thể cắt nước! Đừng nói là cơ thể, cho dù là thần binh đương thời cũng sẽ bị tổn hại! “Tôi từng gặp thuật này rồi.” Chung Bảng trầm giọng nói: “Hơn nữa còn để lại một vết sẹo trên mặt tôi.”

Chung Bằng vén tóc lên, quả nhiên, bên trên có một vết thương rõ ràng.

Theo bản lĩnh của nhà họ Chung, xóa đi một vết sẹo cũng không phải việc khó, nhưng Chung Bằng không làm thế, mục đích là để nhớ kỹ nhục nhã lần này.

“Nếu cơ thể Tân Trạm có thể cưỡng ép tiếp được, vậy cuộc chiến này đã triệt để vô nghĩa.” Chúc Diêu nhàn nhạt mở miệng nói.

Đúng lúc này, cuối cùng Tân Tram cũng cử động. Anh giơ năm đầm lên, ánh sáng màu vàng lập tức tăng vọt!

Sức mạnh có thể nói là sấm vang chớp giật cương mãnh vô cùng, theo một tiếng quát phẫn nộ vang lên, cơ thể Tân Trạm đột ngột từ dưới đất ngoi lên, chính diện đón lấy! “Muốn chết!”

Tô Vũ phần nộ quát một tiếng, khí thế trên người lại đại thịnh, anh ta giơ hai tay lên, chợt áp sát tới, đĩa tròn kia lập tức bay vút lên mấy phần! “Am!”

Năm đấm của Tần Trạm bá đạo đánh tới, trong chớp mắt, một luồng sáng nổ bung trước mặt Tân Trạm! Hơi thở nóng rực gần như khiến không khí muốn bốc cháy!

Rõ ràng là đầu mùa xuân ở phương bắc, dưới sức mạnh này lại giống như mùa hè tháng sáu! “Đùng!”

Giống như một quả bom nổ tung, đĩa tròn màu tím kia trực tiếp bị Tân Trạm một quyền đánh nát!

Hơi thở nóng rực bao trùm Tân Trạm, ánh sáng màu vàng chiếu sáng rực rỡ, khiến cơ thể kia không bị xâm hại chút nào! “Còn có chiêu thức gì thì sử dụng hết đi!” Tân Trạm lạnh giọng quát lớn, tất cả chiêu thức của anh đều là một đấm! Một năm đấm vô cùng cứng rắn và mạnh mẽ

Sắc mặt Tô Vũ khó coi.

Anh ta thất bại hết lần này tới lần khác dẫn tới trong lòng anh ta càng ngày càng sợ, vốn định gọn gàng kết thúc trận đấu, nhưng hiện tại xem ra, chỉ sợ hiện tại khó khăn.

“Một cuộc ác chiến sắp bắt đầu rồi.” Hàn Cửu Thiên thản nhiên nói.

Trên đài, Tô Tề Hải nhíu mày, mà ông cụ Tô thì mặt mày tái xanh.

“Ông cụ, ông đừng sốt ruột, bây giờ trận chiến mới bắt đầu”

Chu Định cúi người ghé vào tai ông cụ Tô, trên mặt lộ nụ cười lạnh lùng.

Sau khi thất bại lân thứ hai, khí thế trên người Tô Vũ bắt đầu chậm rãi xảy ra thay đổi

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 357 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status