Truyền kỳ chiến thần

Chương 430



Chương 430

Trong đôi mắt phủ chủ lóe lên ánh sáng kỳ lạ,

Đây là lần đầu tiên bà ấy cảm thấy Tần Trạm có cơ hội thắng nhà họ Tô,

Chỉ dựa vào võ lực không phải nói không có cơ hội, nhưng cơ hội này vô cùng xa vời, cho dù Tần Trạm bước vào cảnh giới đại võ tông, kết quả cuối cùng vẫn không quá tốt,

Trừ khi Tần Trạm đạt tới hóa cảnh, nhưng truyện này quá xa xôi, nói không chừng khi đó ông cụ Tô đã sớm chết già rồi,

“Phủ chủ, sao bà đột nhiên tới đây?” Lúc này Tần Trạm ngắt suy nghĩ của phủ chủ,

Phủ chủ mỉm cười nói: “Sợ cậu quá sơ ý, bị người ta để mắt. Nhưng bây giờ xem ra, tôi lo lắng nhiều rồi.”

“Vậy cậu có tính toán gì không?” Phủ chủ tiếp tục nói,

Tần Trạm nói: “Với bản lĩnh của nhà họ Tô và hiệp hội võ đạo thủ đô, muốn tóm được tôi không khó, nếu tôi đoán không sai, bây giờ tuyến đường ra nước ngoài đều bị phong tỏa rồi.”

“Cho nên…” Phủ chủ nói,

Tần Trạm cười mỉa nói: “Chính là xem đối thủ bọn họ phái tới có đủ mạnh hay không, tôi sẽ cố ý để lại sơ hở, đợi bọn họ tới tìm tôi.”

Phủ chủ chỉ cười, không tiếp tục hỏi nữa,

Bởi vì bà ấy cảm thấy, bây giờ Tần Trạm đã không cần mình che chở nữa,

“Được rồi, tôi đi đây.” Phủ chủ ngáp một cái,

“Được, vậy tôi không tiễn bà nữa.” Tần Trạm cười nói,

Sau khi tiễn phủ chủ rời đi, Tần Trạm nằm trên bãi đất trống ngủ,

Anh ngủ cũng không an ổn, thay vì nói là đi ngủ, chẳng bằng nói chợp mắt một lát,

Tần Trạm đã sớm âm thầm bố trí, bao gồm liên lạc với cụ Tô, anh đều đã âm thầm tìm người rồi,

“Bây giờ chỉ đợi bọn họ tìm tới cửa.” Tần Trạm nghĩ thầm trong lòng,

Ba ngày sau,

Dưới Việt Nam có một ngôi mộ to xuất thế, nghe nói mộ này không phải do hiệp hội võ đạo thủ đô phát hiện trước, cho nên rất nhiều võ giả đều có tư cách đi tham dự tranh giành và mạo hiểm,

Càng nghĩ, Tần Trạm vẫn quyết định đi xem, đến lúc đó nghĩ biện pháp chạy trốn,

Ngôi mộ to này ở Vĩnh Dương, nơi này rất giống với Thanh Nguyên, không lớn lắm, nhưng có chút linh khí,

Nghe nói rất nhiều thôn dân đều nhặt được đồ cổ trên đất, rất nhiều thôn dân nhờ vào nó mà phát tài,

Trong trang viên nhà họ Chúc,

Mục Thừa Lân quỳ sát trước mặt Chúc Diêu, cung kính nói: “Cô Chúc, thủ đoạn tu hành của Tần Trạm chỉ như vậy, nếu đổi lại là tôi, có lẽ tôi mạnh hơn anh ta!”

Chúc Diêu nhìn anh ta một cái, cười nói: “Cho dù chuyện này là thật hay giả, nhưng có một việc ít nhất có thể thừa nhận. Đó là Tần Trạm lấy cảnh giới võ tông nhất phẩm vô địch cùng cấp, anh có thể làm được không?”

Mục Thừa Lân nghiến răng, anh ta “vèo” một tiếng đứng dậy, nói: “Tôi có thể! Cô Chúc, chỉ cần cô cho tôi một cơ hội, tôi…”

“Được rồi.” Chúc Diêu ngắt lời Mục Thừa Lân nói, cô ta có chút không vui nói: “Tôi vẫn hi vọng anh có thể sửa lại thân phận của mình.”

“Ngày mai tôi muốn đến Vĩnh Dương, thay tôi chuẩn bị quà đi.” Chúc Diêu nói những lời này xong, liền quay người đi vào phòng,

Vẻ mặt Mục Thừa Lân âm trầm, anh ta nắm chặt tay, vậy mà móng tay đâm vào trong thịt!

Sau đó chuyện khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra!

Trong huyết nhục của Mục Thừa Lân này vậy mà chảy ra máu đen, huyết dịch bao bọc cơ thể anh ta, nhìn giống như hư thối!

Bộ dạng này, giống Tô Vũ y như đúc! Một ngày này, Tần Trạm đi về phía Vĩnh Dương,

Bởi vì thân phận, cho nên Tần Trạm lựa chọn đi bộ,

Tuy khoảng cách không tính là xa, nhưng tới Vĩnh Dương vẫn cần hai ngày,

Ban đêm, Tần Trạm tìm một quán bar nhỏ ngồi xuống,

Trong quán bar này không có nhiều người lắm, hơi an tĩnh, chỉ có ít ỏi mấy thanh niên đang uống rượu mua vui,

Ngoài bọn họ ra, bên cạnh còn có mấy người đàn ông đội mũ,

“Thưa anh, có thể hỏi anh mấy giờ rồi không?” Lúc này, một người đi về phía Tần Trạm,

Tần Trạm đặt rượu trong tay xuống, lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết.”

“Nhưng mà trên tay ngài có đồng hồ.” Người đàn ông kia tiếp tục nói,

“Đồng hồ không còn pin.” Vẻ mặt Tần Trạm không đổi nói,

Người đàn ông giận dữ nói: “Anh cũng đi một mình sao? Có để ý cùng uống một ly hay không?”

Tần Trạm nghe thấy thế, hắt chén rượu trong tay ra ngoài!

Trong rượu này ẩn chứa linh lực của Tần Trạm, mỗi một giọt rượu đều giống như viên đạn bắn ra ngoài!

Người đàn ông kia vội vàng né tránh, sau đó lạnh lùng nói: “Anh đây là có ý gì?”

“Mời anh uống rượu.” Tần Trạm cười mỉa nói: “Người của hiệp hội võ đạo thủ đô sao?”

Người đàn ông nghe thấy thế sửng sốt một lát, sau đó cười ha ha nói: “Không nghĩ tới che giấu kỹ như thế, vẫn bị anh phát hiện ral”

“Nguy trang của anh không được tốt lắm.” Tân Trạm lắc đầu nói: “Hình như anh không đến từ hiệp hội võ đạo thủ đô?”

“Đúng là không phải.” Anh ta cười nói,

“Vậy thì là người của nhà họ Tô.”

Tần Trạm chậm rãi đứng dậy: “Võ tông đỉnh phong, nhà họ Tô mời anh, hẳn là tốn không ít tiên.”

Vẻ mặt người đàn ông này trở nên hơi âm trầm, nội kình trên người cũng bắt đầu cuồn cuộn,

“Tôi là một thợ săn tiền thưởng, đầu của anh, có giá trị ba nghìn năm trăm tỷ.” Người đàn ông lạnh giọng nói: “Nhớ kỹ tên tôi, tôi tên là Hỏa Báo!”

Vừa dứt lời, thân thể Hỏa Báo này cứng lại rồi, đứng bất động tại chỗi Vừa vặn chưa tới nửa giây, Hỏa Báo này đã lập tức biến mất không thấy!

“Tàn ảnh sao?” Lông mày Tần Trạm nhíu lại,

“Rầm Lúc này, sau lưng Tân Trạm bị đánh một đòn nghiêm trọng! Giống như một quả bom ñổ tung trên người anhI Thân thể Tần Trạm trực tiếp bay ra ngoài, không biết đụng nát bao nhiêu cái bàn!

“Hửm?” Thân thể Tần Trạm còn chưa dừng lại, lại một quyền đánh lên ngực Tần Trạm!

Thân thể Tần Trạm lại tiếp tục đong đưa, bay lên caol “Rầm rầm rầm!”

Tốc độ của Hỏa Báo nhanh tới cực hạn, chưa tới một phút, Tân Trạm đã trúng gần trăm công kích, mỗi một lần đều trúng chỗ hiểm của Tần Trạm!

Cuối cùng thân thể Hỏa Báo bay lên, nội kình toàn thân vận chuyển tới cực hạn, từ giữa không trung đánh mạnh về phía lưng Tần Trạm!

“Rầm Thân thể Tần Trạm trực tiếp bị đánh vào đất, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to sâu vài métI “Chỉ có chút bản lĩnh đó sao?” Hỏa Báo khẽ hừ một tiếng: “Xem ra chỉ như vậy mà thôi.”

Anh ta vừa mới dứt lời, chỉ thấy một bàn tay vươn từ trong hố ra,

Ngay sau đó, Tần Trạm bước từ trong hố ra,

Anh phủi bụi đất trên người, gật đầu nói: “Tốc độ không tệ, có thể nói là người có tốc độ nhanh nhất tôi từng gặp,

Sắc mặt Hỏa Báo lập tức thay đổi,

Tần Trạm này, nhìn kiểu gì cũng không giống bị thương,

Mấy trăm lần công kích, cho dù là người sắt cũng bị đánh bẹp rồi!

“Đáng tiếc sức lực này của anh quá kém rồi.” Tần Trạm lắc đầu nói: “Giống y như gãi ngứa vậy.”

Hỏa Báo giận dữ nói: “Anh dám coi thường tôi! Muốn chết!”

Anh ta tức giận quát một tiếng xong, lại biến mất trong không trung!

Sau đó Tần Trạm chỉ thấy quanh mình đều là tàn ảnh của Hỏa Báo, liếc mắt một cái, giống như có mấy chục Hỏa Báo đang vây quanh mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 357 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status