Truyền thuyết chi chủ đích phu nhân

Chương 681: Gặp nạn

Sắc mặt Lân Thiếu Dật âm u khó đoán, gã khổ sở, mạo hiểm biết bao rủi ro mới có được huyết mạch Tứ Linh, vì kế hoạch này, gã đã mưu tính rất nhiều.

Cho tới nay, sở dĩ Lân Thiếu Dật coi nhẹ Lăng Tiêu, đây chính là nguyên nhân lớn nhất!

Thời điểm Lân Thiếu Dật chưa có tu vi bảy sao, gã vô tình biết được truyền thuyết về chúa tể của Tứ Linh từ viễn cổ, rất nhiều người đều cho rằng thuyền thuyết kia là giả, sao có khả năng tồn tại cường giả sở hữu bốn loại huyết mạch, siêu việt hơn cả Tứ Linh chứ.

Có điều Lân Thiếu Dật phát hiện trong một quyển sách cũ kỹ, hóa ra truyền thuyết về Tứ Linh thật sự tồn tại.

Ngay từ đầu gã cũng không tin, sau này trải qua nhiều lần xác nhận gã mới thực sự tin tưởng, từ ấy về sau, Lân Thiếu Dật liền để tâm đến việc này.

So với việc tự đột phá tới cảnh giới Chí Tôn giả, hiển nhiên việc trở thành sự tồn tại siêu nhiên, chúa tể của Tứ Linh dễ dàng hơn nhiều, tỷ lệ cũng cao hơn, bởi vì chỉ cần dung hợp đủ huyết mạch Tứ Linh là có thể đột phá tới Chí Tôn giả, mặc dù nguy hiểm, nhưng tỷ lệ kia làm người ta bất chấp những nguy hiểm ấy.

Sau đó, Lân Thiếu Dật bắt đầu lập kế hoạch thu thập huyết mạch của Tứ Linh.

Bởi vì Tứ Linh đều trông coi tộc nhân của mình rất kỹ, kể cả thi thể, khi đó thực lực của gã còn chưa mạnh mẽ như vây giờ, cho nên gã đành phải âm thầm tiến hành, có kẻ biết gã âm thầm phái người đi bắt hậu bối của Tứ Linh, vì để gom góp đủ bốn loại huyết mạch, kế hoạch của gã mới dần dần lộ ra bên ngoài.

Lăng Tiêu có huyết mạch Kỳ Lân tộc và Yêu Hoàng tộc, mặc dù là trời sinh, nhưng dù sao cũng chỉ có hai loại, vì thế từ đầu tới đuôi Lân Thiếu Dật đều cho rằng Lăng Tiêu chỉ có hai loại huyết mạch không thể nào là đối thủ của gã.

Lân Thiếu Dật vẫn tin chắc như vậy, cho đến giờ phút này, vì vậy khi gã phát hiện trên người Lăng Tiêu lại có huyết mạch Chân Long tộc, chắc ai cũng có thể tưởng tượng sự khiếp sợ trong lòng gã.

“Sao ngươi lại có huyết mạch Chân Long?”

Nét mặt Lân Thiếu Dật nghiêm túc đến dị thường, thậm chí còn mang theo vẻ tàn khốc xưa nay chưa từng có, nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu, ánh mắt cực kỳ kinh khủng.

Lăng Tiêu sẽ trả lời gã sao?

Đương nhiên là không.

Truyền thuyết về huyết mạch Tứ Linh là bí mật của Lân Thiếu Dật, nhưng đồng thời cũng là bí mật của Lăng Tiêu, sự khác biệt duy nhất là một người sau này mới có, một người có ngay từ khi ra đời, thoạt nhìn thì không có gì khác biệt, nhưng ít ai biết nhân tạo không có ưu thế bằng bẩm sinh.

Lân Thiếu Dật rất nóng lòng muốn biết huyết mạch của Lăng Tiêu có từ bẩm sinh hay mãi đến sau này mới có.

Mặc dù không nhận được đáp án, nhưng câu trả lời trong lòng gã đã nghiêng về sau này, nếu như Lăng Tiêu thật sự có bốn loại huyết mạch, sao gã lại không nhận được chút tin tức nào chứ.

Lân Thiếu Dật thẹn quá hóa giận, rốt cục cũng bị chọc cho giận điên, khí tức quanh thân bắt đầu cuồng bạo tuôn ra, Hỏa Kỳ Lân tiếp tục ngưng tụ, giống như Lăng Tiêu, gã cũng tăng thêm hơi thở của Chân Long, mới thoáng cái mà khí thế của Hỏa Kỳ Lân đã bạo phát, uy áp làm cho người ta sợ hãi lập tức lan ra bốn phía.

Ánh mắt Thông Thiên Đế đứng bên cạnh lóe lên.

Mặc dù hai người không nói gì, nhưng Thông Thiên Đế đã liên tưởng tới những chuyện xảy ra ở Tây Cảnh, cộng với việc Lân Thiếu Dật có hai loại huyết mạch không thuộc về gã, trong lòng khẽ động.

Bảo sao Lân Thiếu Dật lại chắc chắn như vậy, quả nhiên là có chỗ dựa, chỉ là Lân Thiếu Dật quá to gan rồi đấy, ban đầu gã chỉ muốn lợi dụng Lân Thiếu Dật, nhưng việc vừa xảy ra này đã làm tâm tư của gã nhạt đi rất nhiều, chính Thông Thiên Đế cũng không nắm chắc liệu mình có thắng được người sở hữu bốn loại huyết mạch không.

Hai con Hỏa Kỳ Lân lại thành hình, lúc này có vẻ tương xứng, hai loại sức mạnh xoắn lấy nhau, không ai nhượng bộ ai.

Thấy cảnh tượng này, khuôn mặt Lân Thiếu Dật đột nhiên trầm xuống, hình như nghĩ đến chuyện gì không tốt, sắc mặt hết sức khó coi.

Bẩm sinh và nhân tạo có thể nhìn ra được từ trong sức mạnh.

Lăng Tiêu kém gã một sao, nhưng y thắng ở bẩm sinh, sự chênh lệch kia cũng được bền bù, sức mạnh cũng không còn hơn kém nhiều nữa.

Về phần tại sao con Hỏa Kỳ Lân đầu tiên lại tàn tụi, hẳn là vì ban đầu chỉ có hai loại huyết mạch, hiệu quả không rõ ràng, bây giờ có sự gia nhập của Chân Long, sự chênh lệch kia liền xuất hiện.

Ngay cả Thông Thiên Đế cũng nhìn ra loại chênh lệch này.

Nói thì nói thế, nhưng tổng thể vẫn là Lân Thiếu Dật chiếm ưu thế, sắc mặt âm u một hồi, Lân Thiếu Dật lại khôi phục thái độ bình tĩnh ung dung, ánh mắt nhìn Lăng Tiêu vẫn mang theo khinh thị, nhưng lại có thêm một chút nghiêm túc khó phát hiện.

Hai con Hỏa Kỳ Lân cùng cắn xé, lần này động tĩnh mạnh hơn lần đầu nhiều, phạm vi vòi rồng càn quét lan rộng, Phương Dương đứng xa xa vội vàng lùi về phía sau.

Lân Thiếu Dật nhìn Lăng Tiêu phía đối diện, thấy sắc mặt y không tốt lắm, ánh mắt lóe lên, môi khẽ nhúc nhích vài cái, có vẻ là truyền âm cho Thông Thiên Đế.

Trên mặt Thông Thiên Đế không hề biểu lộ ra sự khác thường, mãi tới khi Lân Thiếu Dật nói xong, gã mới hơi gật đầu, âm thầm lùi lại hai bước, sau đó cả người đều biến mất.

Hai con Hỏa Kỳ Lân dường như không phân cao thấp.

Lân Thiếu Dật không có thời gian đợi Hỏa Kỳ Lân phân thắng bại, bàn tay lật một cái, một cây quạt màu xanh nhạt đột nhiên hiện lên trong tay gã, khi mở ra liền hiện lên hình vẽ Kỳ Lân rất nhỏ, trông sống động tới nỗi như Kỳ Lân đang sống sờ sờ.

Gã bỏ qua hai con Hỏa Kỳ Lân, thân hình lóe lên lập tức biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lại, gã đã đứng cách Lăng Tiêu không xa, linh lực trong cơ thể hung bạo phun trào, Lân Thiếu Dật dùng sức quạt mạnh cây quạt trong tay vài cái, mấy trận lốc xoáy xoắn về phía Lăng Tiêu như đinh ốc, không khí bị xé toạc, khí thế kinh người.

Lăng Tiêu giơ tay lên, thời điểm lốc xoáy tới gần liền phun ra một luồng hơi thở Chân Long, khí tức nóng rực thoáng chốc đã che phủ lốc xoáy, một lát sau liền mất đi động tĩnh.

Bả vai hơi trùng xuống, sau lưng đột nhiên truyền tới chấn động nhỏ tới nỗi chỉ cần sơ ý là sẽ bỏ qua ngay, ánh mắt Lăng Tiêu lạnh lẽo, nhanh chóng tránh ra, Thông Thiên Đế lướt qua y, đại khái là không ngờ y lại cảnh giác như vậy, kết quả lại bị tránh thoát, trên mặt còn lộ ra cảm xúc kinh dị.

Lân Thiếu Dật không cho Lăng Tiêu cơ hội thở dốc, chiếc quạt sắc bén lao đến, khi quạt bay qua, chỉ cần dùng mắt thường thôi cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng không khí bị xé đôi, dường như không gian cũng lờ mờ có dấu hiệu vặn vẹo.

Bị hai cường giả đỉnh cao giáp công, một trong hai người cũng là Đế Vương thú như mình, Lăng Tiêu hoàn toàn không có ưu thế, y đánh trận chiến này rất vất vả, tới cả y phục cũng không thể chịu nổi, chỗ rách càng ngày càng nhiều, vì không để cho y có cơ hội thi triển chiêu thức lớn, mỗi bước Lân Thiếu Dật đều đánh rất sát.

Cuối cùng, bả vai Lăng Tiêu đã bị Thông Thiên Đế thừa cơ nện một chưởng.

Có Lân Thiếu Dật ép sát từng bước yểm hộ, Thông Thiên Đế muốn ra tay cũng không khó.

Sắc mặt Lăng Tiêu tái nhợt, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với chúng, đáp xuống một vách núi, nếu tiếp tục như vậy, sớm muộn gì y cũng thua, phải nghĩ cách thoát khỏi loại tình huống này.

Lân Thiếu Dật thấy Lăng Tiêu đã tới bước đường cùng, còn bị thương, rốt cuộc thì nguyện vọng nhiều năm qua cũng được thực hiện, càng về sau gã càng không thể bình tĩnh thêm được nữa, sắc mặt càng ngày càng liều lĩnh, ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn hết sức rõ ràng.

Thông Thiên Đế cũng trở lên kích động, Lăng Tiêu hại gã sa cơ đến mức này, có điều mối hận giữa Thông Thiên Đế và Lăng Tiêu chưa tồn tại lâu, gã lập tức tỉnh táo, nhanh chóng nói: “Rèn sắt khi còn nóng, tránh chuyện phức tạp.”

Lân Thiếu Dật lập tức thu liễm vẻ kích động, bình tĩnh gật đầu, hai người bao vây Lăng Tiêu lại, thoắt cái đã biến mắt.

Nét mặt Lăng Tiêu trầm xuống, hai tay nhanh chóng úp lên nhau, từng dòng linh lực mênh mông truyền ra từ lòng bàn tay, để thoát thân, y đành phải thi triển bốn loại huyết mạch may ra mới tránh được một kiếp này, cho dù Lân Thiếu Dật có phát hiện cũng không sao, tính mạng và bí mật, nhất định phải lựa chọn cái trước rồi, hơn nữa, phu nhân của y vẫn đang chờ y!

Có điều, hiển nhiên là kẻ kia không cho y cơ hội thi triển chiêu thức.

Hai bóng người liên tiếp xuất hiện trước mặt Lăng Tiêu, công kích cũng ập đến, một người ra chưởng, một người vỗ quạt, tốc độ đều rất nhanh, ngay lúc sắp đánh trúng vào Lăng Tiêu…

Trong mắt Lăng Tiêu lóe lên một tia tàn nhẫn, linh lực trong cơ thể bắt đầu điên cuồng khởi động, mới vài giây đã nhảy tới một điểm cực hạn, lúc nào cũng có thể nổ tung, bỗng nhiên, một cánh tay yên lặng đặt lên bờ vai y, trong lòng Lăng Tiêu chợt hoảng hốt, sau đó dùng y làm trung tâm, một luồng khí thế mạnh mẽ lập tức bùng nổ.

Khí thế kia đánh vào chính diện Lân Thiếu Dật và Thông Thiên Đế không kịp đề phòng, công kích phát ra được nửa đường đã đụng vào nó, như đập vào lớp bông mềm mại, một giây sau lại bị bắn ngược ra ngoài, biến cố đột nhiên xuất hiện làm cho hai người trợn tròn mắt khó mà tin nổi, chỉ tiếc bọn hắn chưa kịp nhìn thấy người ra tay cứu Lăng Tiêu, người nọ đã nhanh nhẹn kéo theo Lăng Tiêu biến mất ngay lập tức, không gian nhẹ nhàng lay động rồi bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đợi hai người đứng vững.

Lăng Tiêu và người nọ đã biến mất ngay trước mặt họ.

Thế giới trống trải như chỉ có hai người, xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, phía dưới là địa hình tan tác, chứng minh nơi này vừa trải qua một cuộc chiến kinh hoàng.

“Lại để hắn chạy thoát, là ai cứu hắn?” Trên mặt Thông Thiên Đế là vẻ khiếp sợ khó nén lại, ngay lúc nãy thôi gã còn cho rằng Lăng Tiêu sẽ phải chết trong tay mình, đột nhiên lại xuất hiện một người cứu y, giống như một giấc mộng Hoàng Lương, suýt nữa thì chính gã cũng không tin nổi.

Sắc mặt Lân Thiếu Dật khó coi dị thường.

Người có thể nhẹ nhàng cứu Lăng Tiêu từ trong tay họ, nếu gã không đoán lầm thì rất có thể là người kia.

Lão bất tử này, dám phá hoại kế hoạch của gã!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status