Tu chân giả tại dị thế

Chương 235: Ngưng chiến



Hạo Thiên tháp thật lớn hung hăng đè xuống, đồng thờ, một mảnh hỏa diễm theo Hạo Thiên tháp nổ bắn ra, một mảnh hỏa diễm thật lớn giống như thiên hỏa thẳng tắp thổi thẳng đến lục tinh đấu tông.

Hỏa diễm nóng cháy tràn ngập ở trên không trung, cũng làm cho phía dưới toàn thân nóng lên, đấu khí trong cơ thể cùng ma pháp lực đều yếu đi, ngay cả giữa không trung Thượng Quan Uyển Nhi cũng cảm thấy toàn thân vô cùng áp lực, đấu khí trong cơ thể tựa hồ nhất thời dồn dập bất an.

- Đáng chết.

Ngũ tổ lục tinh đấu tông có cảm giác được một cỗ hỏa diễm ngập trời mang đến hơi thở khủng bố, hẵn cố gắng hết sức đánh ra một kích nghênh tiếp hỏa diễm.

- Tư tư.

Một mảnh hỏa diễm đốt cháy đùng đùng vang lên, Mộ Dung ngũ tổ lục tinh đấu tông ngưng tụ đấu khí phòng ngự sau khi va chạm với Hạo Thiên tháp hỏa diễm trực tiếp chậm rãi bị đốt thành tro tàn, căn bản không thể chống lại Hạo Thiên tháp hỏa diễm được.

- Hiểu hiểu, ngươi nói mau a, Mộ Dung hoàng thất chúng ta nguyện ý nói chuyện.

Ngũ tổ lục tinh đấu tông hết sức ứng phó công kích của Nhạc Thành, đồng thời xoay người nhìn Mộ Dung Hiểu Hiểu, thời điểm này, hắn cũng hy vọng Mộ Dung Hiểu Hiểu có thể làm cho Nhạc Thành đình chỉ công kích.

Mộ Dung Hiểu Hiểu vẫn còn rung động, cho tới nay nàng đều cho rằng ngũ tổ gia tộc của chính mình là tối cường tồn tại, không nghĩ tới hôm nay cũng có bộ dáng như thế, nghe được ngũ tổ hô lên, nàng nhất thời phục hồi tinh thần lại.

- Nhạc Thành, ngươi dừng tay cho ta, xem như nể mặt mũi của ta, ngươi dừng tay được không.

Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn Nhạc Thành đang ở giữa không trung lớn tiếng hô.

- Nhạc Thành, hắn thật sự kêu là Nhạc Thành sao, sẽ không phải như vậy đi.

Thượng Quan Uyển Nhi nghi hoặc thì thầm.

- Không được, ta đã muốn cho bọn họ cơ hội, là do bọn hắn, vậy đừng trách ta.

Nhạc Thành lớn tiếng trả lời, Lúc này Nhạc Thành đã muốn đỏ mắt, chính mình hoàn toàn chiếm thượng phong, như thế nào dễ dàng buông tay.

Trong tay thủ ấn biến đổi, ngũ cụ kim tiên con rối cùng âm dương kiếm công kích lên, đồng thời cùng khống chế kim tiên con rối, âm dương kiếm, Hạo Thiên tháp, sắc mặt Nhạc Thành càng ngày càng tái nhợt, không chế như vậy đã làm tiêu hao linh hồn lực cùng chân khí của hắn.

"Oành" một tiếng, Mộ Dung ngũ tổ lục tinh đấu tông làm sao còn có thể ứng phó nhiều công kích như vậy. Một mình ứng phó với Hạo Thiên tháp cũng đã đủ rồi, lúc này hai cụ kim tiên con rối lại còn đánh ra bốn quyền nện vào trên người hắn.

Tiếp theo một ngụm máu tươi thật lớn phun ra, thân hình lục tinh đấu tông cường giả này nhoáng lên một cái, hắn lúc này dốc toàn lực chống lại Hạo Thiên tháp, đấu khí vòng nháy mắt nhạt đi. Đúng lúc này, Hạo Thiên tháp hỏa diễm phun ra hoàn toàn phá tan phòng ngự, hung hăng đè ép xuống dưới. Hạo Thiên tháp thật lớn ở trên không áp chế, toàn bộ giữa không trung đều đột ngột tối sầm lại, giống như bị mây đen đột nhiên che đậy ánh sáng mặt trời vậy.

- Đáng chết.

Mộ Dung ngũ tổ lục tinh đấu tông sắc mặt trắng bệch, hắn cơ hồ mất đi lực chống cự.

- Nhạc Thành dừng tay mau, ta cầu ngươi đấy.

Một bóng hình xinh đẹp màu trắng nhanh chóng ở giữa không trung xẹt qua, lập tức ngăn cản Hạo Thiên tháp.

- Hiểu hiểu, đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, không thể không lập tức thu hồi Hạo Thiên tháp, nếu chậm nửa phần, Mộ Dung Hiểu Hiểu liền bị hỏa diễm đốt cháy, thực lực đấu hoàng không thể cùng Hạo Thiên tháp hỏa diễm chống lại được.

- Ngươi còn không chịu dừng tay sao, ta cầu ngươi đấy.

Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn thấy Nhạc Thành thu hồi công kích, sau đó lại vọt tới bên người Nhạc Thành, trong ánh mắt mang theo một tia khẩn cầu.

- Vị tiểu huynh đệ này, chúng ta có chuyện, Mộ Dung hoàng thất chúng ta sẽ cho ngươi một cái công đạo.

Ngũ tổ lục tinh đấu tông rốt cục nói.

Nhìn ánh mắt Mộ Dung Hiểu Hiểu khẩn cầu, Nhạc Thành trong lòng quyết định buông tay, nói:

- Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, các ngươi đều dừng tay đi.

Lập tức Khiếu Thiên hổ cùng Tử điện mãng, Thông thiên thử, Cửu vĩ linh hồ biến trở về hình người, sau đó đi tới phía sau Nhạc Thành.

- Hảo, ta xem ở mặt mũi Hiểu Hiểu, chuyện này liền quên đi như vậy, bất quá, hiện tại lập tức đưa dượng Lệnh Hồ Vô Địch đi ra.

Nhạc Thành nói.

- Mau đưa người tới, mau, đi mời Lệnh Hồ công tước ra đây.

Nghe thấy lờ của Nhạc Thành nói, Mộ Dung Trường Bình lập tức quát người bên cạnh, nhìn hoàng cung bị hủy thành tro tàn, tâm hắn đang hối hận muốn chết.

- Vị tiểu huynh đệ này, chúng ta đi vào bên trong nói đi.

Nhìn dưới mặt đất đầy đất thi thể cùng một mảnh hỗn độn, Ngũ tổ lục tinh đấu tông bất đắc nói với Nhạc Thành.

- Nhạc Thành, rốt cuộc là có chuyện sảy ra, cùng lão tổ nói chuyện được không, ta cầu ngươi.

Mộ Dung Hiểu Hiểu khẩn cầu Nhạc Thành, nàng còn nhớ rõ bốn năm trước, chính mình ở trước mặt Nhạc Thành cao cao tại thượng, nhưng hiện tại, trải qua bốn năm, hắc bào nam tử này quả thật ngay cả chính mình đều phải ngưỡng mộ, ngay cả hoàng thất ngũ tổ đều ở trước mặt hắn cúi đầu, dưới tình huống như vậy, nàng không biết chính mình nên cao hứng hay bất đắc đây.

Bốn năm trước, nàng nói Nhạc Thành năm năm sau thực lực đấu hoàng mới đến tìm nàng, chính là bởi vì mình do ngũ tổ bồi dưỡng, thực lực của chính mình hi vọng ba mươi tuổi đột phá đến đấu tông cường giả, đến lúc đó Mộ Dung hoàng thất sẽ có sáu đấu tông, thực lực sẽ tăng nhiều.

Cho nên nếu muốn xứng đáng là người của mình, hắn cũng phải là một cường giả, thậm chí là thiên tài cường giả mới được. Nếu không toàn bộ hoàng thất cùng ngũ tổ đều sẽ không đồng ý, lần này Tuyết Lâm đế quốc Bối Tư đại hoàng tử hôn sự, nàng tuy rằng không muốn, nhưng ngũ tổ đều đồng ý, cho nên nàng mới không có cách nào.

Mà hiện tại Nhạc Thành đạt tới yêu cầu của chính mình thậm chí là vượt qua yêu cầu, nhưng cũng bởi vì Nhạc Thành, toàn bộ hoàng thất đều đã trải qua một hồi hạo kiếp, bốn năm trước nàng quyết định không giết Nhạc Thành chính là một lòng theo người hắc bào thanh niên này. Một bên là gia tộc hoàng thất, một bên là nam nhân chính mình lựa chọn, nàng hỗn loạn ở trong đó, không thể nghi ngờ nàng mới là người thống khổ nhất.

Nàng tuy rằng là có thực lực mười tinh đấu hoàng, nhưng nàng chính là một nữ nhân mà thôi.

- Được rồi, ta cùng các ngươi nói chuyện.

Nhạc Thành nói, dù sao cũng không sợ bọn họ đùa giỡn cái gì.

Mà Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Yêu cơ, Thông thiên thủ biến trở về hình người, lúc này quả thực quang minh chính đại, nhưng không có bất luận kẻ nào tỏ vẻ bất mãn, bọn họ cũng không dám tỏ vẻ bất mãn. Nhưng có một số người tham lam nhìn chăm chú vào trữ vật nhẫn trên tay bốn đầu ma thú.

Một lát sau, xa xa là một tòa cung điện, trước đại điện, Nhạc Thành đứng đầu, Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Thông thiên thử, Yêu cơ đứng ở phía sau, Mộ Dung Hiểu Hiểu ngồi ở bên người Nhạc Thành.

Mà năm người Mộ Dung ngũ tổ ngồi ở bên phải thượng thủ vị, Mộ Dung Trường Bình ngồi ở bên cạnh bồi tọa, Đoạn quý phi vẻ mặt sợ hãi đứng ở bên cạnh Mộ Dung Trường Bình, cả người đều bắt đầu run run đứng lên, sắc mặt cũng trắng bệch.

Ngồi ở dưới là các quý tộc cùng vương công đại thần, thành viên hoàng thất, đối với bọn họ mà nói, mới vừa rồi bọn họ đã trải qua đường sống trong chỗ chết.

- Bệ hạ, Lệnh Hồ công tước đưa ra.

Lúc này đại nội thị vệ vội vàng nâng một người từ trong đại điện đi ra.

- Dượng, đây là có gì.

Nhạc Thành sắc mặt đột ngột biến đổi, chỉ thấy Lệnh Hồ Vô Địch tựa hồ mới hôn mê tỉnh dậy, sắc mặt cũng trắng bệch.

Lúc này, Nhạc Thành nhanh chóng đi tới trước mặt Lệnh Hồ Vô Địch, nhanh chóng điểm vào mấy vị trí trên người Lệnh Hồ Vô Địch, sau một lát hắn biết Dượng đã bị hạ độc, tựa hồ là một loại độc làm cho đấu khí có thể biến mất.

Nhìn Lệnh Hồ Vô Địch, Mộ Dung Trường Bình sắc mặt cũng hơi đổi, hắn không biết Lệnh Hồ Vô Địch tại sao lại như vậy, đêm qua vẫn hoàn hảo, chính mình cũng không có xuống tay với lão công tước a. Mà Đoạn quý phi nhìn thấy Lệnh Hồ Vô Địch, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Mà tên đại nội thị vệ vẫn đứng ở bên người Đoạn quý phi cả người không nhịn được run run, mồ hôi lạnh đều chảy xuống dưới.

Mộ Dung ngũ tổ sắc mặt cũng hơi biến đổi, lúc này cũng có chút rõ ràng, tựa hồ hôm nay hết thảy chuyện tình đều bởi vì Lệnh Hồ công tước mà ra, không biết Mộ Dung Trường Bình tên hỗn đản này như thế nào đem Lệnh Hồ công tước thành ra như vậy. Ngũ tổ biết, Lệnh Hồ công tước vì đế quốc lập bao chiến công hiển hách, đối với Đế quốc cũng là trung thành và tận tâm.

- Đây là Mộ Dung hoàng thất các ngươi cấp cho ta công đạo sao?

Nhạc Thành nhẹ nhàng dìu Lệnh Hồ Vô Địch ngồi ở trên ghế, lập tức lấy ra một viên đan dược đưa cho Lệnh Hồ Vô Địch ăn vào, nếu dượng xảy ra chuyện gì, như vậy Cô cô nhất định sẽ đau lòng muốn chết, chuyện này cũng là do chính mình khiêu khích đến. Toàn thân Nhạc Thành nổi lên sát khí ngập trời, trong ánh mắt vô cùng lạnh như băng gắt gao nhìn chăm chú vào Mộ Dung ngũ tổ.

- Việc này, Trường Bình, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Mộ Dung ngũ tổ bị ánh mắt lạnh như băng của Nhạc Thành nhìn chăm chú vào, nhịn không được toàn thân run lên, lập tức lớn tiếng quát hỏi Mộ Dung Trường Bình, không biết rốt cuộc đối với Lệnh Hồ công tước làm ra cái gì.

- Ta, lão tổ, ta cũng không biết.

Mộ Dung Trường Bình nhìn thấy Lệnh Hồ Vô Địch kích động lên.

- Mộ Dung hoàng thất, các ngươi khinh người quá đáng, hôm nay, ta thề sẽ giết sạch Mộ Dung hoàng thất

Nhạc Thành lạnh lùng quát, hiện tại cho dù là Mộ Dung Hiểu Hiểu đến cầu chính mình cũng vô dụng, người của hoàng thất quả thực chính là đáng chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status