Tức phụ ngận hung tàn

Chương 24


Rốt cục đem Lâm Phàm đuổi đi Triệu Hàm có thể nấu ăn thật tốt, bởi vì buổi tối mời Trần quản sự cùng Vương quản sự tới đây, nên buổi tối Triệu Hàm làm nhiều đồ ăn một chút.

Một bàn toàn đồ ăn, Lâm Phàm ăn vụng một chút thịt hươu xào, vi thường tốt, thịt tươi mới không nói, Lâm Tử An thấy phụ thân ăn vụng, cũng rất muốn đi nắm, thế nhưng tay hắn ngắn quá, với không tới, đương nhiên Lâm Phàm cũng sẽ không mang lại đây cho nó, phỏng tới thì phiền toái lớn.

Ngay tại thời điểm Lâm Phàm thòm thèm chuẩn bị trộm thêm một miếng nữa, Vương quản sự cùng Trần quản sự rốt cục từ từ đi đến, trần trời phía sau đã hoàn toàn tối sầm, Triệu Hàm nói đồ ăn làm hơi chậm một chút, hắn dự định thời gian hai người tới thì vừa làm xong.

“Lâm Phàm tiểu tử ngươi cư nhiên ăn vụng trước,” Trần quản sự theo Ngô ba đi vào liền cười nói.

Nghe nói như thế Lâm Phàm sửng sốt, nhưng là chuẩn bị ăn vụng, nhưng mà tay chưa còn vươn ra, “Trần quản sự không thể nói lung tung, đừng hù ta,” Lâm Phàm cười nói.

Vương quản sự nghe Lâm Phàm vịt chết mà còn mạnh miệng cười nói: “Tiểu tử ăn vụng thì vài chùi miệng một chút, khóe miệng đều dính tương.”

“Ngươi xú tiểu tử, ăn vụng còn không biết chùi miệng, ngốc tử ngươi được.” Ngô bá bất đắc dĩ nói, Phàm tử có đôi khi thật hồ đồ, còn đặc biệt đáng yêu.

Lâm Phàm nghe xong sửng sốt, lập tức cười ha ha: “Cư nhiên bị các ngươi nhìn ra, đó là ta vừa rồi không lau khô đi, Ngô bá Trần quản sự Vương quản sự lại đây ngồi, đồ ăn cũng tương đối rồi, Triệu Hàm còn làm một món rau trộn, Ngô bá ngài tiếp đón bọn Trần quản sự, ta đi lấy chén rượu, lần trước đưa tới còn chưa có mở ra.”

Lâm Phàm nói chén rượu là lần trước Triệu Hàm đi trấn Hư Trúc lấy bình sứ, là chưởng quầy ở lò gốm miễn phí cho Triệu Hàm, tuy rằng sinh ý của Lâm Phàm làm cũng không lớn, thế nhưng có một vị khách ổn định, tự nhiên là phải có chút tâm tư.

Từ trong cửa hàng lấy ra mấy cái chén tinh mỹ, đem cả rượu Thiệu Hưng buổi chiều chuẩn bị cũng lấy ra, rượu này Ngô bá ủ để cường thân kiện thể lại ôn hòa, cũng không mạnh, sẽ không uống được hai chén liền gục, hơn nữa lần này Lâm Phàm thông minh hơn, hắn đem mấy chén rượu nhỏ lấy ra nữa, miễn cho chưa bắt đầu uống đã bị nhóm Trần quản sự đổ cho gục xuống dưới bàn.

Triệu Hàm thấy nhóm Trần quản sự đã đến, đem đồ nhắm rượu đã chuẩn bị tốt mang ra, còn có một ít thức ăn muối, mỗi lần Trần bá lại đây đều phải nếm thử một chút, hoặc là mang về, đều cảm thấy không có đồ ăn nào ngon như vậy.

Nhà ăn có chút tối, Lâm Phàm tìm một ngọn nến đốt lên, thế là trong phòng sáng ngời, nghiêng nửa thân mình về hướng phòng bếp Lâm Phàm hô một tiếng: “Triệu Hàm đừng bận rộn nữa, đồ ăn đã không ít lại đây cùng ăn cơm đi.”

“Lập tức xong rồi,” Triệu Hàm trả lời một câu, bưng món canh huyết lộc cuối cùng đi ra phòng bếp.

Ngô bá đã rót rượu cho Trần quản sự cùng Vương quản sự, lại rót cho chính mình, tiếp theo liền nâng cốc đưa cho Lâm Phàm mới vừa ngồi xuống.

Lâm Phàm tiếp nhận bầu rượu rót nửa chén, kết quả nhận được bất mãn từ Trần quản sự cùng Vương quản sự, Lâm Phàm lập tức rót đầy chén, hai lão nhân bọn họ là khách, Lâm Phàm như thế nào có thể ăn bớt uống có nửa chén.

Ngô bá vội giúp Lâm Phàm giải vây, nói tửu lượng của Lâm Phàm không tốt, liền bị mọi người ở đó đùa giỡn, Triệu Hàm bưng canh huyết lộc lên nói: “Mọi người đừng vội uống rượu, ta làm canh huyết lộc, cách ngươi uống trước nửa bàn để no bụng, thứ này đối với thân thể rất bổ dưỡng.” Nói xong không đợi mọi người phản ứng lại, cẩm thìa múc cho mọi người một chén nhỏ.

Trần quản sự nhìn Triệu Hàm vẫn còn bận rộn liền nói: “Triệu Hàm ngươi đừng bận rộn nữa, ngồi xuống cùng nhau ăn đi, đầy bàn đều là đồ ăn.”

“Đã chuẩn bị xong hết rồi, mọi người ăn đi, Phàm tử đưa Tử An ta ôm cho,” Triệu Hàm ngồi xuống bên người Lâm Phàm, sau đó tiếp nhận đứa nhỏ, Triệu Hàm mời gắp đồ ăn bắt đầu ăn.

Lâm Phàm nhìn thấy Triệu Hàm dùng bữa, lấy qua một cái chén rót một ly: “Triệu Hàm tửu lượng ngươi như thế nào, cũng uống hai chén đi, buổi tối đóng cửa hàng uống rượu không có việc gì,” nâng chén đặt ở trước mặt Triệu Hàm, Lâm Phàm giống như nhớ tới cái gì, liền lấy bát ở trước mặt Triệu Hàm, cũng múc cho Triệu Hàm một chén canh huyết lộc, Triệu Hàm đều múc cho mọi người trên bàn một chén, cố tình lại quên chính mình.

Triệu Hàm nhìn chén rượu ở trước mặt mình cười nói: “Ta chỉ uống một ly này thôi, cửa hàng chúng ta vừa mới khai trương, như thế nào có thể đóng cửa, cho ta ăn xong rồi sẽ đi trông. Trần quản sự cùng Vương quản sự tửu lượng của Phàm tử không tốt lắm, các ngươi cũng đừng ép hắn, nếu không hắn uống được ba chén liền gục.”

Lâm Phàm rất rõ ràng tửu lượng thân thể này, có thể nói là không có tửu lượng, cho nên sau khi hắn múc cho Triệu Hàm một bát canh huyết lộc, lập tức liền bưng chén của chính mình uống hết, trước phải có cái gì vào bụng, mới không say nhanh như vậy. Còn đừng nói, canh huyết lộc Triệu Hàm làm hương vị không tồi, nước canh trong suốt bên trong có huyết lộc cắt thành mảnh nhỏ cùng lòng trắng trứng, bên trên có hành thái mang theo vị rượu, không hề có mùi tanh.

Trần quản sự cùng Vương quản sự lập tức gật đầu, canh này uống thật ngon, bọn họ đúng là lần đầu tiên được ăn đồ ăn ngon như vậy, nhìn thấy có chút mới là, bởi vì ở đây không có cách nấu như vậy. Hễ là những đồ ăn đơn giản, nếu muốn được ăn ngon thì lại càng khó, Triệu Hàm còn có năng lực thần kỳ này, những nguyên liệu nấu ăn gì vào trong tay Triệu Hàm, liền trở thành mĩ vị.

Lâm Phàm nghe Trần quản sự cùng Vương quản sự khen Triệu Hàm, trong lòng hắn rất là kiêu ngạo, đây chính là người nhà hắn, người khác muốn ăn cũng không dễ dàng như vậy.

Uống hết hai chén rượu, sắc mặt Lâm Phàm đã muốn đỏ lên, Trần quản sự cùng Vương quản sự tuy rằng thích đùa Lâm Phàm, nhưng cũng không thật sự khiến cho Lâm Phàm uống quá chén gục ngã ở trên bàn, nếu không ý thức ăn cơm cũng không có, mấy lão nhân lại đi gây sức ép với hắn làm gì, chỉ càn Lâm Phàm còn ngồi ở trên bàn, có thể đùa đùa tiểu tử này, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng trạnh luận của Lâm Phàm, tâm tình bọn họ liền rất tốt.

Thật ra Triệu Hàm ăn cơm cũng khá mau, buông đũa xong Triệu Hàm nói: “Phàm tử ngươi tiếp nhóm Trần quản sự, ta đi phía trước xem cửa hàng, Ngô bá Trần quản sự Vương quản sự các ngươi từ từ uống, nhà của chúng ta không có gì chứ rượu thì vẫn đủ, nếu có uống say ta tìm cỗ kiệu đưa các ngươi trở về.

Triệu Hàm đi rồi, Trần quản sự cùng Vương quản sự không kiêng nể gì đùa giỡn Lâm Phàm, vừa rồi có Triệu Hàm ở, bọn Trần quản sự coi như thu liễm, lúc này ngay cả Ngô bá cũng bắt đầu trêu ghẹo Lâm Phàm.

Lâm Phàm nghe ba người nói Triệu Hàm rất có khả năng hắn cũng rất cao hứng, ba người bắt đầu nói đến những chuyện khác, càng nói càng đi xa, Lâm Phàm bắt đầu dời đi phương hướng, lúc Lâm Phàm nói đến buôn bán không được tốt lắm, cửa hàng của hắn hiện tại chỉ có thể bán ra mấy bình rượu thuốc, Trần quản sự cùng Vương quản sự bắt đầu hướng đến vấn đề này thảo luận.

Lúc này Lâm Phàm đã sớm không uống rượu, vừa rồi ba lão uống hết gấp ba lần, trên mặt Lâm Phàm cũng đỏ thế nhưng không có say, thần trí hắn vẫn như cũ thực thanh tỉnh.

Vương quản sự nghe xong mở miệng nói: “Nhà các ngươi đều là rượu thuốc, người uống tự nhiên không nhiều như vậy, Ngô bá không phải người nhưỡng rượu sao, nếu không mở một xưởng nhưỡng rượu, theo chúng ta rượu thiệu hưng cũng rất được yêu thích, đừng bỏ dược liệu ở bên trong rượu nữa, như vậy là có thể ít lãi tiêu thụ mạnh rồi.

Ngô bá lắc đầu nói: “Rượu thiệu hưng này của ta không phải nhưỡng dễ dàng, tiền vốn cũng rất cao, ít lãi tiêu thụ mạnh khẳng định là không có khả năng.

“Ta nói rượu không thể ít lãi tiêu thụ mạnh, vậy đồ muối Triệu Hàm làm thì sao, những món muối này dùng để nhắm rượu đều rất tốt, bên ngoài đều không thể tìm được món như vậy, các ngươi hoàn toàn có thể bán cho tửu lâu, hoặc là bán cho cửa hàng tạp hóa cũng được.” Trần quản sự đề nghị nói, tuy rằng hắn cảm thấy mang về thì vị cũng không tốt lắm, thế nhưng so với những món nhắm rượu bình thường thì ngon hơn nhiều.

Ngô bá nghe Trần quản sự nói liền vỗ bàn nói: “Đúng, đúng, lão nói rất đúng, giá cả của rượu bán rất cao, nếu giá cả đồ nhắm rượu tiện nghi, các ngươi hoàn toàn có thể có tiền lời, ăn ngon lại tiện nghi khẳng định là có tiền.”

Lâm Phàm lại uống một thìa canh huyết lộc mới nói: “Các ngươi nói đều đúng, những món nhắm rượu này có thể bán, nhưng là kiếm không được bao nhiêu, huống chi những món này làm thực tốn thời gian, đừng nhìn như vậy, Triệu Hàm đều tốn rất nhiều thời gian để làm. Ai, Trần quản sự Vương quản sự, hay là hai người làm ơn ra ngoài giới thiệu giúp cửa hàng chúng ta, có lẽ sinh ý cửa hàng nhà chúng ta sẽ tốt hơn một chút, rượu của chúng ta thật tốt, các ngươi cũng uống qua, thế nhưng người biết đến thật sự quá ít.”

“Tiểu tử ngươi, rất có lòng tham, cho dù cửa hàng của ngươi tiền kiếm không được nhiều lắm, rượu rắn hổ mang lần trước đưa cho thiếu gia nhà chúng ta lấy một ngàn lượng bạc, thế nhưng thiếu gia nhà chúng ta đồng ý, ta cũng sẽ không nhiều lời.” Trần quản sự lập tức oán giận với Lâm Phàm, thế nhưng hai bình rượu rắn hổ mang kia thế mà một ngàn lượng, hiện tại rượu rắn hổ mang của Lâm Phàm chỉ có hơn mười hai lọ.

Lâm Phàm nghe lời của Trần quản sự lập tức mở miệng nói: “Trần quản sự không thể nói như vậy, giá cả ta bán cho thiếu gia nhà ngươi, chính là ta ngươi tình nguyện, ta không có lừa bịp thiếu gia nhà ngươi.”

“Như thế mà không phải lừa bịp, trong điếm nhà các ngươi có hơn mười hai bình sứ, tuy rằng rượu thuốc ngươi cho thiếu gia nhà ta nhiều hơn môt chút, nhưng là năm trăm lượng, tiểu tử ngươi thật không phúc hậu, nếu bị thiếu gia cùng lão gia biết, mặt của ta không biết là bỏ đi đâu.” Trần quản sự buồn rầu nói.

Lâm Phàm nghe thấy lời của Trần quản sự nói ra, đây là ghét bỏ hắn bán đồ quá mắc, Lâm Phàm lập tức mở miệng giải thích: “Trần quản sự ngươi hiểu lầm ta, rượu rắn hổ mang trong tiệm của ta đều đã pha loãng rồi mới cho vào bình, ngoài ra Ngô bá còn cho thêm một ít dược liệu ôn hòa vào. Hai cái bình bán cho thiếu gia ngươi kia là nguyên chất, rượu kia người bình thường cũng không thể uống, bổ muốn chết, hai bính bán cho thiếu gia nhà ngươi phải pha loãng mười lần mới có thể uống được, cũng chỉ có thiếu gia nhà ngươi cùng với những những người lính bình thường thân thể cường tráng mới có thể uống, nếu không người bình thường chịu khong được. Hơn nữa hiện tại chúng ta cũng không có bán nhiều rượu rắn hổ mang nguyên chất, nhiều nhất một năm chỉ có thể bán được một hai bình.”

Trần bá nghe Lâm Phàm giải thích xong liền dồi dào sức sống nói: “Thì ra là như vậy, không phải giống là tốt rồi, không phải giống nhau là tốt rồi, cuối cùng có thể bẩm lại với thiếu gia và lão gia rồi. Ngươi nói đúng, thứ tốt cho dù có bạc cũng không mua được mới là tốt nhất, tiểu tử ngươi thông minh.”

Vương quản sự nghe Lâm Phàm nói xong trước mắt sáng ngời: “Tiểu tử ngươi nói đúng, quả thật là như thế, không quý thì sẽ không mua, vậy thì càng quý mới là tốt nhất, nếu không biến khéo thành vụng lại gặp phải tai ương.”

“Uống rượu, uống rượu, lòng người nhà giàu như thế nào chúng ta làm sao đoán được,” Ngô bá liền đem chén rượu đến trước mặt Trần quản sự cùng Vương quản sự, mấy chén sau sắc mặt của Lâm Phàm càng ngày càng đỏ, đôi môi ban đầu không có huyết sắc, lúc này cũng đã đỏ au, Ngô bá lo lắng tiểu tử này đã say rồi.

“Đến…. Đến không nói chuyện nữa, chúng ta tiếp tục uống, rượu này đồ ăn này đều không thể lãng phí….” Ba lão liền bắt đầu hợp lại uống rượu, đầu óc Lâm Phàm cuối cùng quả thật có chút mơ hồ, Ngô bá tìm cơ hội cho Lâm Phàm rời đi bàn rượu.

Hai mắt Lâm Phàm lúc này trong suốt, hắn cũng không có nghe lời Ngô bá lên giường nằm, mà lắc lắc lắc lắc đi đến cửa hàng, không cần phải nói hắn là muốn đi tìm Triệu Hàm.

Ngồi ở trước quầy Triệu Hàm ngoại trừ chú ý động tĩnh trước quầy, hắn thường thường cũng đi xem đứa nhỏ đang ngủ trên giường, tiểu gia hỏa này chạng vạng mới vừa tỉnh ngủ không ba lâu, hiện tại lại đang ngủ, hy vọng tiểu tử này nửa đêm không tỉnh lại, nếu không hắn mơ tưởng có giấc ngủ tốt.

Nghe được tiếng bước chân cùng ngửi thấy mùi rượu, Triệu Hàm quay đầu lại liền nhìn thấy Lâm Phàm lắc lắc lắc lắc tiến vào cửa hàng, Triệu Hàm nhìn thấy người đi vào nên không động đậy, mãi cho đến khi Lâm Phàm đến trước mặt Triệu Hàm, Lâm Phàm cúi đầu càng ngày càng gần mặt Triệu Hàm, hô hấp của hai người đều quấn vào cùng một chỗ.

“Phàm tử ngươi không phải là uống say chứ,” Triệu Hàm không quen tiếp xúc với Lâm Phàm như vậy liền mở miệng nói.

Lâm Phàm vẫn như cũ nhìn chằm chắm Triệu Hàm, qua một hồi lâu với phản ứng lại nói: “Không có say, ta mới không có uống say đâu, ta nói cho ngươi nghe trước kia ta có thể uống, ta đem toàn bộ bạn thân trong phòng uống đến nằm úp sấp. Hiện tại ta mới uống có bốn năm chén, như thế nào có thể say.”

Triệu Hàm nhìn người càng ngày càng gần môi chính mình, còn nói chính mình không say, chuyện như vậy Lâm Phàm lúc tỉnh sẽ không bao giờ làm! Hiển nhiên là không có khả năng, huống chi chỉ có người uống say mới không bao giờ nhận mình đã say.

“Phàm tử ngươi có mệt không, ta đưa ngươi đi ngủ được không, ngươi xem ngươi đã đứng không vững rồi, chúng ta trước lên giường nằm một chốc cho khỏe?” thân mình Triệu Hàm hơi nhích lại gần nói, Lâm Phàm như vậy khiến Triệu Hàm rất là không thoải mái.

Lâm Phàm nghiêng đầu nhìn Triệu Hàm, sau đó lại tự hỏi nói: “Ta không có uống say, không cần lên giường nằm, hiện tại trời mới vừa tối, ta trước kia đều là nửa đêm mới ngủ. Triệu Hàm ngươi lớn lên thực suất, so với ta trước kia còn thiếu một chút, môi nhìn cũng đẹp,” nói xong một câu này, Lâm Phàm đột nhiên cúi đầu tiếp cận Triệu Hàm, ngay trên miệng Triệu Hàm hôn một cái, kỳ thật không thể nói là hôn, phải nói là cắn một ngụm.

Triệu Hàm thấy động tác của Lâm Phàm, cả người đều mông lung, cảm giác như mình đang ở trong mộng. Hôn môi, được rồi Triệu Hàm chưa từng được hôn môi, nhìn thấy Lâm Phàm liếm liếm môi, cảm giác ướt át trơn bóng, khiến cho Triệu Hàm nhìn có chút miệng khô lưỡi khô, mím mím môi, Triệu Hàm lúc này mới phát hiện Lâm Phàm thật sự là cắn hắn một ngụm, lúc này Triệu Hàm đã ngửi thấy mùi máu, không cần nhìn cũng biết, răng nanh Phàm tử rất sắc bén, thế nhưng nhẹ nhàng cằn một cái, bờ môi của hắn đã bị cắn rách.

Liếm đi máu ở trên môi, Triệu Hàm chuẩn bị đứng lên đỡ Lâm Phàm trở về phòng, nếu không buổi tối sẽ xảy ra chuyện, sớm biết rằng Lâm Phàm uống rượu sẽ như vậy, đánh chết Triệu Hàm cũng không dám cho hắn uông rượu, rõ ràng lần trước Phàm tử uống rượu rất nhu thuận, lúc này giống như là yêu nghiệt.

Đáng tiếc còn chưa chờ Triệu Hàm đứng lên, Lâm Phàm đã đẩy một cái, Triệu Hàm ngã trở lại trên ghế, tiếp theo Lâm Phàm ngồi lên trên đùi Triệu Hàm nói một tiếng: “Mềm mềm, ngọt ngào ăn thật ngon,” tiếp theo cả người Triệu Hàm cứng ngắc đến choáng váng, bởi vì lúc này Lâm Phàm lại gặm bờ môi của hắn, lúc này Triệu Hàm bị Lâm Phàm làm cho trở tay không kịp, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

“Hắc hắc, mặc dù là trời đã tối rồi, hai người các ngươi cũng nên đi về phòng, thật là có vội cũng phải chú ý một chút.” Một thanh niên tiêu sái đi vào trong điếm cười nói, vị thanh niên này chính là khách nhân đầu tiên mà Lâm Phàm chặn lại khi khai trương, hôm nay lại đây mua rượu thuốc.

“Đây là vợ của ngươi đi, vẫn mặc nam trang, ngay cả ta đều không nhìn ra, dung mạo như vậy ngươi nên chú ý một chút, cẩn thận bị người trộm đi, hoa phố ở phía sau đó.” Không đợi Triệu Hàm trả lời thành niên lại cười nói.

Triệu Hàm nghe được lời nói của thanh niên sắc mặt liền trầm xuống: “Ngươi nói sai rồi, ta là vợ hắn, hắn là phu lang của ta, chẳng qua là tuổi đang còn nhỏ vẫn chưa phát triển hết thôi. Ngươi muốn mua cái gì, không mua thì ta phải đóng cửa, Phàm tử ngoan ngươi uống say, chúng ta trước đứng lên đã….” Lúc này Lâm Phàm lại nghe Triệu Hàm nói, hắn liền cảm thấy cắn môi Triệu Hàm so với cắn cánh gà còn ngon hơn.

Thanh niên thấy Triệu Hàm đuổi người cũng không vô nghĩa, trực tiếp lấy rượu tráng dương hắn thường uống cùng rượu thuốc cường thân kiện thể, hắn biết hai loại rượu này phối hợp vô cùng tốt, uông rượu thuốc tráng dương trước, trước khi ngủ uống thêm một bình nhỏ rượu thuốc cường thân kiện thể, ngày mai thức dậy tinh thần sẽ tốt lắm, chân sẽ không mềm.

Nhìn thấy thanh niên bỏ lại bạc vụn liền chạy lấy người, lúc này Triệu Hàm mới lo lắng cái khác, hắn đã muốn bị Lâm Phàm nháo đến ót muốn chảy mồ hôi, ban đầu không muốn quản cửa hàng, lúc này cũng không có biện pháp, Triệu Hàm lôi kéo Lâm Phàm đá vào cửa phía sau một chút, trực tiếp nửa ôm người đang nháo, đi vào trong nội viện trực tiếp hô: “Ngô bá giúp ta một chút, đem Tử An ôm trở lại phòng, đem cửa của cửa hàng đóng, Phàm tử uống rượu xong lại nháo lên, ta dẫn hắn trở về phòng….”

Ngô bá nhìn thấy Triệu Hàm vội vàng kéo Lâm Phàm về phòng, lập tức xấu hổ hướng hai vị lão hữu nói: “Thực ngượng ngùng, tửu lượng đứa nhỏ kia rất kém, phẩm rượu cũng không tốt, ta đi trước đem cửa hàng đóng lại, rồi đem đứa nhỏ ôm trở về, các ngươi uống trước, ta lập tức quay lại ngay.”

Trần quản sự cùng Vương quản sự như thế nào không có mắt nhìn người, nhìn thấy Triệu Hàm nửa ôm lấy Lâm Phàm trở về phòng, buối nay đừng nghĩ an tĩnh được, sau khi Ngô bá ôm Tử An trở về, Trần quản sự mở miệng nói: “Chúng ta cũng đã uống nhiều rồi, vậy cáo từ trước, thật không ngờ tửu lượng của tiểu tử kia lại kém như vậy, ta nhớ rõ lần trước hắn uống cũng không ít mới say, cũng không có nháo cái gì, lần này uống rõ ràng ít hơn so với lần trước…”

Ngô bá tiễn Trần quản sự cùng Vương quản sự ra cửa xong, lúc này mới ôm Tử An đến phòng của Lâm Phàm gõ cửa nói: “Triệu Hàm Phàm tử buổi tối liền giao cho ngươi, lão đại phu cũng nói, tuy rằng cơ thể Phàm tử suy nhược, thế nhưng vài lần ngẫu nhiên thì không có vấn đề gì, Tử An đêm này liền ngủ cùng ta…”

Ngô bá nói xong liền đem cửa phòng nửa mở đóng lại, ôm Tử An trở về phòng, miễn cho quấy rầy vợ chồng son tạo người, Ngô bá vẫn cho rằng bởi vì hắn nên Triệu Hàm với Lâm Phàm mới ngượng ngùng ở cùng phòng với nhau, cơ hội lần này tốt lắm, tôn tử nói không chừng sẽ sớm có.

Triệu Hàm đem Lâm Phàm đặt ở trên giường, thấy Ngô bá đóng cửa rời đi đầu hắn đầy mồ hôi, nếu lúc này Lâm Phàm thanh tỉnh thì Triệu Hàm thật sự cao hứng, nhưng là Lâm Phàm uống rượu, cho nên Triệu Hàm tuyết đối sẽ không cho phép chính mình cùng Lâm Phàm uống say không rõ sự tình làm ra chuyện tình xấu hổ.

Kỳ thật trong lòng hắn rất sợ, đều nói người uống say sẽ nói lời thật, hắn cũng không biết Lâm Phàm nói có phải là thật không. Hiện giờ quan hệ giữa hắn và Lâm Phàm đang phát triển rất tốt, nếu bởi vì chuyện này mà dọa đến Lâm Phàm, vậy tuyệt đối là mất nhiều hơn được, cho nên Triệu Hàm tình nguyện từng bước từng bước có được tâm của Lâm Phàm, cũng không muốn trước đó sẽ phát sinh chuyện xấu hổ, làm thất bại trong gang tấc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status