Tướng phủ đích nữ

Quyển 4 - Chương 19: Cầu người thì phải có thái độ cầu người


"Đây chỉ là Hiền phi nương nương âm thầm suy đoán thôi, Bổn cung không có bất kỳ lý do đi làm những chuyện này, Hoàng hậu nương nương nhân đức, ai có thể ra tay nặng như vậy!" Bình Thái phi sóng nước chẳng xao*, chỉ là ngón tay đang lần chuyền tràng hạt, lặng lẽ dừng lại một chút!
*sóng nước chẳng xao: ý nói gặp chuyện mà không hoảng loạn

"Không có lý do gì? Thật sự buồn cười, chuyện này chính là nhắm thẳng vào Tiêu Dao Vương phi, nếu để Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương cho rằng Tiêu Dao Vương phi làm chuyện như vậy, chắc sẽ không dễ dàng bỏ qua, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, suy cho cùng ai cũng hiểu!" Vận Ninh hừ lạnh một tiếng, nàng bình thường chưa bao giờ sẽ cùng Nạp Lan Tĩnh nói bóng nói gió, nàng không có một câu nói, đều nói như chém đinh chặt sắt, nhưng hễ là chuyện nàng đã quyết định, thì nhất định là đúng!

"Nếu như y theo Hiền phi nương nương nói, hình như không sai, đáng tiếc sau đại tang của Tiên đế, Bổn cung một lòng lễ Phật, hoàn toàn không tồn tại ý định như vậy, lại nói, ngược lại Hiền phi nương nương, ai cũng biết được nương nương cùng Tiêu Dao Vương phi là biểu tỷ muội, nương nương giúp vương phi nói chuyện, cũng hợp tình hợp lý!" Bình Thái phi khẽ gật đầu, nếu như ở trong ngày thường, tất nhiên bà không sẽ cùng Vận Ninh cứng đối cứng, thế nhưng hôm nay không có bất kỳ lựa chọn nào!

Vận Ninh cười lạnh một tiếng, "Lời Thái phi nói thật khiến người khác suy nghĩ sâu xa, nhưng lại không năng lực giúp Thái phi nương nương chứng minh thân thể, theo Bổn cung chỉ, thứ đồ hấp dẫn bò cạp này, người bình thường chắc chắn không thu thập, nhưng Hình bộ lại có rất nhiều, Thái phi nương nương cũng là tránh nặng tìm nhẹ, vì sao không giải thích rõ chuyện này?" Vận Ninh ngồi thẳng người, nhìn Bình Thái phi còn muốn nói điều gì, nhưng là khoát tay áo!

Nàng thích nhất chính là đánh nhanh thắng nhanh, hôm nay chứng cớ xác thật, tự nhiên không muốn nghĩ sẽ cùng Bình Thái phi lãng phí miệng lưỡi, "Trước kia luôn nghe thấy người ta nói rằng chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, hôm nay ngược lại được kiến thức!" Vận Ninh chưa bao giờ đối với người khác khách khí, nàng để Xuân Hương đưa mama cầm cái hộp trình lên!

"Chuyện Hoàng thượng giao cho Bổn cung, dĩ nhiên Bổn cung luôn để trong lòng, hôm nay Bổn cung cùng giải quyết chuyện lục cung, thế nhưng không nhìn vừa mắt những nô tài tự cho là đúng như vậy, nếu như để cho Bổn cung nhìn thấy cái loại người này, cẩn thận da của ngươi!" Tay Vận Ninh nhẹ nhàng vuốt ve hộp Đàn Mộc này, khi ánh mắt nhìn tới mama này, cũng mang theo chút hung ác, những phi tần khác ở trước mặt Kiếm Thiếu Phong, đều ra vẻ rộng lượng dường nào, khéo hiểu lòng người dường nào, thế nhưng Vận Ninh không thèm để ý điều này, bởi vì nàng hiểu được, đột nhiên Kiếm Thiếu Phong cho mình quyền lợi, chắc chắn là có mục đích, như thế, nếu không dùng quyền lợi này chính là lãng phí vô ích hết!

"Hiền phi nương nương thứ tội!" Mama này liếc mắt nhìn Kiếm Thiếu Phong, hình như hắn cũng không có tức giận, vội vàng quỳ trên mặt đất không ngừng khấu đầu, trong ngày thường Mạnh Vi luôn nói ở trong cung này không được sủng ái nhất chính là Hiền phi, hôm nay nhìn tới, ngược lại được sủng ái hết sức!

Vẻ mặt Bình Thái phi hơi trầm xuống, lời này của Vận Ninh, đến tột cùng là đang nói chưởng cung ma ma này, hay là nói người khác, thật ra khiến người nhìn không thấu rồi!

Vận Ninh hơi híp mắt lại, nàng như vậy cũng chỉ muốn lập uy ở Khôn Ninh cung thôi, khiến mấy cái nô tài này biết được, sau này muốn cùng mình đối nghịch, nên biết sẽ có kết quả như thế nào, nàng khoát tay áo, cũng khiến Xuân Hương bưng cái hộp đến trước mặt Bình Thái phi, "Thái phi nương nương là chính mình nhận tội, hay để Bổn cung thay Thái phi nương nương nói rõ ràng?" Giọng nói của Vận Ninh mang theo chút khinh thường, giống như tội danh của Bình Thái phi đã định ra rồi!

"Không biết rốt cuộc Hiền phi nương nương có ý gì?" Bình Thái phi trầm mặt, nhìn dáng vẻ hùng hổ dọa người của Vận Ninh, giống như bà thật sự là hung thủ vậy!

"Ý gì? Dám hỏi Thái phi có thể nhận thức vật này phải không?" Vận Ninh nói xong, liền đứng phắt dậy, chỉ thấy chỗ điêu khắc lỗ thoáng khí của hộp gỗ tử đàn này, thế nhưng có một nơi không tầm thường chút nào, ẩn giấu một hạt châu rất nhỏ bằng Phỉ Thúy, nếu không nhìn kỹ, chắc chắn là nhìn không ra, cũng bởi vì nó bị kẹt chặt, nên nhiều người đụng như vậy cũng không có rớt xuống!

Sắc mặt của Bình Thái phi hơi đổi một cái, tay không tự giác nắm lại, Vận Ninh lạnh lùng hơi cong môi một cái, nàng sẽ không cho Bình Thái phi cơ hội, một tay cầm lấy cánh tay Bình Thái phi kéo lên, mạnh mẽ lấy vòng tay từ trên tay bà xuống!

"Bình Thái phi vẫn không muốn thừa nhận sao?" Vận Ninh khẽ cười một tiếng, lại không nói hạt châu Phỉ Thúy này cùng vòng tay xứng đôi dường nào, Vận Ninh khẽ xoay thân thể, cũng để lộ ra vòng tay trước mặt mọi người, nhìn kỹ thì, phía trên vòng tay này quả nhiên thiếu một hạt châu, chính là một viên chỗ này!

"Bình Thái phi ngươi còn có cái gì tốt để nguỵ biện hay sao?" Vận Ninh để vòng tay cùng hộp gỗ tử đàn sang một bên, khí định thần nhàn nhìn Bình Thái phi, loại Đàn Mộc đắt tiền này ở cung điện của Cung Quý phi nhiều nhất, nhưng cũng không đại biểu chỉ có cung điện Cung Quý phi mới có, tuy nói dùng đồ vật đắt tiền như vậy để thả bò cạp, người bình thường là không bỏ được, nhưng Bình Thái phi cũng vì bắt được đặc điểm này, nhất định là dùng hộp để đồ trang sức của mình, nhìn vòng tay, dĩ nhiên là thường đụng chạm!

"Cái này có thể nói lên cái gì, vật này cùng Bổn cung không liên quan, nhưng cho dù là có quan hệ, cũng có thể là người phía dưới hãm hại Bổn cung thôi!" Bình Thái phi cố trấn định, nhưng trong lòng thì bách chuyển thiên hồi (xoay chuyển đủ loại), tay bà nắm thật chặt, nhưng trong lòng thì có một dự cảm không tốt, cho tới bây giờ bà cũng biết Nạp Lan Tĩnh là một người không dễ chọc, sau lần thất thủ trước, bà đã tiêu huỷ đi tất cả chứng cớ có liên quan đến việc mình đối phó Nạp Lan Tĩnh, hơn nữa cũng không có động tác khác, hơn nữa Kiếm Thiếu Niệm phòng bị cực kỳ nghiêm, bà tìm không được cơ hội hãm hại Nạp Lan Tĩnh, về phần Mạnh Vi cùng cái hộp này, bà chưa bao giờ làm, nhưng cố tình tất cả chứng cớ, đều nói rõ ràng là mình ra tay!

"Người đâu, bắt Bình Thái phi lại!" Chuyện đã rõ, tự nhiên nên là Kiếm Thiếu Phong ra mặt, hắn trầm giọng, đối với Bình Thái phi, hắn vẫn không dễ dàng dám động , hắn vẫn muốn xem Kiếm Thiếu Niệm cùng Kiếm Thiếu Huyền sẽ xử trí chuyện này như thế nào!

Bình Thái phi mắt lạnh nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái, nhưng ngửa đầu ra sau, giống như bà vẫn không ai bì nổi như cũ, là Bình Chiêu Nghi chưởng quản hậu cung!

"Chuyện này suy cho cùng không thể không có công của Hiền phi, làm rất tốt!" Kiếm Thiếu Phong nhẹ gật đầu, giống như có điều ngụ ý, lại giống như đây tất cả đều do Vận Ninh, ngay cả Nạp Lan Tĩnh cũng bị lợi dụng!

Nạp Lan Tĩnh khẽ cong khóe miệng, Kiếm Thiếu Phong muốn dùng biện pháp như thế tới khích bác quan hệ của mình cùng Vận Ninh, quả thực là buồn cười!

Chỉ là, nếu như là đến xem Mạnh Vi, cho dù Nạp Lan Tĩnh cảm thấy không thú vị, cũng sẽ ở nơi này ngây ngốc một lát!

"Khởi bẩm Hoàng thượng, vi thần cáo lui!" Chuyện này nếu như đã rõ ràng, Vu Đức Hải tiếp tục ở tại đây cũng không có bất kỳ ý tứ gì, tự nhiên hắn muốn mượn cớ rời đi, hắn hơi nâng đầu, thế nhưng thấy Nạp Lan Tĩnh cười như không cười nhìn mình chằm chằm, lòng căng thẳng, luôn cảm thấy hình như nàng biết cái gì!

Vu Đức Hải vôi vàng khom người đi xuống, nhưng trong lòng thì nghĩ kỹ lại, việc hắn làm, hẳn không có người khác biết mới đúng, phượng thể Mạnh Vi không khỏe, dĩ nhiên Vu Đức Hải biết, thảm trạng của Vu Tân, giống như đang ở trước mắt, hắn là ức chế không được phẫn nộ trong lòng, thế nhưng lặng lẽ đổi dược thảo của Mạnh Vi, nhưng lại cứ để cho cái tiểu cung nữ Họa Lê đó nhìn thấy, hắn không chút nghĩ ngợi liền trừ bỏ cái cung nữ Họa Lê này, hơn nữa làm bộ tình cờ nhìn thấy, về phần Hữu Tướng cũng là chính mình tự đi tìm, hắn cũng muốn cho người của Mạnh gia, nếm thử một chút cái loại cảm giác nhìn người thân chịu khổ khổ sở đó!

Khi Vận Ninh nói muốn tra ghi chép ra vào cung, trong lòng Vu Đức Hải dĩ nhiên là lo lắng, thật không nghĩ đến chuyện thế nhưng biến thành như vậy, nhưng mà nếu có người gánh tội thay, hắn sao có thể lại nhắc đến! Chuyện mưu hại Hoàng hậu thế nhưng là tội lớn, tuy thế lực Bác Hàn Vương này không nhỏ, nhưng chỉ cần Tiêu Dao Vương không ra tay, Bình Thái phi nhất định sẽ phải trả giá cao!

Nạp Lan Tĩnh ở Khôn Ninh cung ngồi một lát, lúc này Mạnh Vi bị đả kích lớn như vậy, dĩ nhiên sẽ không gặp người , nhóm phi tần cũng đều giải tán đi. Nạp Lan Tĩnh cùng Vận Ninh vốn định nói chuyện một lát, chỉ là Vận Ninh lại bị Kiếm Thiếu Phong mang đi, Nạp Lan Tĩnh không thể làm gì khác hơn là hồi cung trước!

"Tiểu thư, Bình Thái phi này thực sự là ác độc, trước kia vốn còn tưởng rằng bà là một người thiện tâm đấy!" Sau khi trở lại cung điện của mình, Lưu Thúy mới yên tâm nói chuyện, ngược lại trong lòng cảm thán cực kỳ, nhưng vẫn luôn không hiểu, suy cho cùng vì cái gì khiến Bình Thái phi nhất định phải hạ sát thủ đối với Nạp Lan Tĩnh!

"Chỉ đều bởi vì Kiếm Thiếu Huyền thôi!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nói một câu, ngược lại khiến Lưu Thúy không có tức giận như vậy, nàng bắt đầu từ lúc Thuận An quý nhân đột nhiên trúng độc, vẫn hoài nghi còn có người khác muốn hại mình, cho đến khi Tiêm Dạ ra tay, lại càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, ở trong cung người nhận biết Thuận An quý nhân cũng không nhiều, chỉ là mình cũng không thể không bội phục, một chiêu cờ Tiêm Dạ đó. Bà ta đi không tệ, mình cũng không phải là người tuyệt tình, mình cũng đã cho nàng cơ hội, là nàng không biết quý trọng!

Sau đó mình chờ mấy ngày, chính là chờ được Vu Đức Hải ra tay, Vu Tần chết oan uổng, chính mình biết, bằng với tính tình của Vu Đức Hải, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!

"Nhưng tiểu thư, trông dáng vẻ Hoàng thượng như vậy, giống như cũng không đinh xử trí Bình Thái phi?" Lưu Thúy nhíu mày thật chặt, suy cho cùng Bình Thái phi là mẹ đẻ của Kiếm Thiếu Huyền, cho dù sẽ chịu chút chỉ trích, nhưng cũng sẽ không thương tổn tới tính mạng, Nạp Lan Tĩnh từ trước đến giờ có thù báo thù, hôm nay sẽ nhiều lần thả Bình Thái phi!

"Bà ta không chỉ sẽ không chết, còn có thể được người cứu!" Nạp Lan Tĩnh hơi ngửa đầu, phấn môi mang theo nụ cười như có như không! Quả nhiên, ngay lúc xế trưa, liền truyền đến tin tức, nói rằng độc này cũng không phải do Bình Thái phi hạ, mà là một vị mama được sủng ái trong cùng của bà bỏ thuốc, Kiếm Thiếu Huyền còn muốn đưa thi thể đến Khôn Ninh cung, nói với Hoàng hậu tiếng xin lỗi!

"Xem này kìa, khổ tâm tính kế như vậy, nhưng vẫn để bà ta chạy thoát!" Lúc ăn trưa, Kiếm Thiếu Niệm vốn không định nhiều lời, có thể đoán rằng vẫn có chút cá tức giận, lúc này có mama gánh tội thay, dĩ nhiên Kiếm Thiếu Phong không có lý do gì xử trí Bình Thái phi, nhưng Nạp Lan Tĩnh lại cứ không để cho hắn nhúng tay, hắn muốn dạy dỗ Bình Thái phi, nhưng lại sợ tự mình ra tay, chọc cho Nạp Lan Tĩnh mất hứng, nhưng trong lòng thì rối rắm vô cùng!

"Như thế nào?" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhíu mày, nhìn Kiếm Thiếu Niệm có bộ dáng của một oán phụ, ngược lại vui vẻ không ít, "Chàng nghĩ xem, bây giờ Mạnh Vi không có thể có bầu, tự nhiên là có lợi cho của chúng ta!" Nạp Lan Tĩnh dừng một chút, lại nói tiếp "Hơn nữa, bây giờ Vu Đức Hải đối phó Mạnh Vi, cũng là có nhược điểm rơi vào trên tay của chúng ta, chỉ cần tìm cơ hội, biến hắn thành người của mình, về phần Kiếm Thiếu Huyền, hắn là tìm ra người gánh tội thay, nhưng Mạnh Vi sẽ tin sau, Hữu Tướng sẽ tin sao, đây cũng là chặt đứt đường lui của Kiếm Thiếu Huyền, tránh cho hắn bắt tay với người khác, hơn nữa, nếu không phải như vậy, Bình Thái phi vô cớ gặp chuyện không may, Bình Thượng Thư sẽ từ bỏ ý đồ, cho dù là Nhiếp Các, cũng không thể không ra mặt, nhưng lại nói một chiêu này của Bình Thái phi, cũng là đi nhầm, bà ta như vậy chính là nhận độc này ở trong cung bà ta, nếu như lại xảy ra chuyện gì, như vậy bà ta cũng chỉ có khổ mà không nói được rồi !" Nạp Lan Tĩnh khẽ cười một tiếng, bước này nếu như đi đúng, tình thế cả triều đình, sẽ nghịch chuyển!




Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status