Tướng phủ đích nữ

Quyển 4 - Chương 20: Hoàng đế giận đánh


Nạp Lan Tĩnh âm thầm cười, Kiếm Thiếu Niệm cũng thật nhỏ nhen, chỉ bởi vì hai chữ, cũng tính toán chi li như vậy!

"Hoàng đệ đa lễ!" Kiếm Thiếu Niệm sắc mặt lúc này mới hòa hoãn chút, hơi ngạch thủ, trên mặt nhưng cũng không giống dĩ vãng thân thiện!

Kiếm Thiếu Huyền hoảng sợ, đã bao lâu rôi hắn mới cùng với Kiếm Thiếu Niệm nâng cốc nói cười, bao lâu bọn họ ngồi trên ghế dài, tựa như thật lâu trước, hoặc như mới hôm qua, nhưng, hiện tại bọn họ thật giống như người xa lạ, "Cầu xin Hoàng huynh Hoàng tẩu cứu Mẫu phi!" Hắn hơi cúi thấp đầu, có chút khó khăn mở miệng, nhưng dù sao cũng là mẫu thân của hắn, không thể khoanh tay đứng nhìn!

Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, nàng cũng không phản bác, nàng làm nhiều như vậy, vốn vì muốn Kiếm Thiếu Huyền nhờ mình, nhưng vì sao nhờ người mà lại có dáng vẻ hợp tình hợp lý như vậy, "Cứu người? Ta thật muốn biết, có lý do gì?" Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, Kiếm Thiếu Niệm lại cảm thấy buồn cười, nương tử của hắn lòng dạ vốn không lớn, động tay động chân lên người nương tử hắn, dĩ nhiên phải trả giá cao, hắn như không quan tâm, nhìn Nạp Lan Tĩnh gây khó khăn cho Kiếm Thiếu Huyền!

"Này!" Kiếm Thiếu Huyền ngừng lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ, xác thực, trước kia Bình Thái phi ra tay với Nạp Lan Tĩnh, hơn nữa Nạp Lan Tĩnh cũng đã cảnh cáo hắn, cũng cho hắn cơ hội, nhưng Bình Thái phi lại không từ bỏ, không ngừng oán trách người bên cạnh, "Thân thể Hoàng tẩu đã không còn đáng ngại Thần đệ không yêu cầu gì khác, chỉ hy vọng có thể lưu Mẫu phi một mạng!" Kiếm Thiếu Huyền hơi ngẩng đầu, nhìn thẳng mặt Kiếm Thiếu Niệm, một tiếng này Thần Đệ cũng bày tỏ giữa giữa bọn họ không còn gì, cuối cùng cúi thấp đầu!

Thân thể Nạp Lan Tĩnh thẳng tắp nhẹ nhàng, trong mắt mang theo ý cười, "Cầu xin người khác giúp đỡ, nên có đúng thái độ!" Giọng Nạp Lan Tĩnh rất nhẹ, như nàng không muốn cho người ta nghe được, ngón tay vân vê ngọc, dáng vẻ tùy ý, tựa hồ đang thưởng thức phong cảnh ngày thu!

Sắc mặt của Kiếm Thiếu Huyền hơi biến đổi, mặc dù Nạp Lan Tĩnh tùy ý nói, nhưng trong lòng hắn rõ ràng, Nạp Lan Tĩnh rất nghiêm túc, hắn nhắm mắt thật chặc, lý trí cùng tình yêu không ngừng đấu tranh, từng muốn, hắn có thể cưới được Nạp Lan Tĩnh, nhất định dùng toàn lực, bảo hộ nàng một đời chu toàn, nhưng hôm nay Mẫu phi hắn đối với nàng như vậy, hắn cũng không thể không ra sức, để cho hắn cầu xin Nạp Lan Tĩnh, đã dùng dũng khí rất lớn, Kiếm Thiếu Huyền nắm thật chặt tim, nơi đó thật đau, nhưng vừa nghĩ tới Bình Thái phi khổ sở, hắn vẫn không đành lòng!

"Cầu xin Hoàng tẩu cứu Mẫu phi!" Hồi lâu Kiếm Thiếu Huyền hít một hơi thật sâu, thẳng tắp quỳ gối trước mặt Nạp Lan Tĩnh! Trên mặt Nạp Lan Tĩnh không có thay đổi gì, đã sớm liệu Kiếm Thiếu Huyền sẽ đến cầu xin nàng, thật ra khiến Kiếm Thiếu Niệm có chút kinh ngạc, mặc dù thân tử Kiếm Thiếu Huyền thẳng tắp, nhưng ngạo khí đầy mình, hắn thật không ngờ, hắn thế nhưng thu hồi tất cả ngạo khí, quỳ gối trước mặt Nạp Lan Tĩnh!

Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu nhìn chân trời, Kiếm Thiếu Huyền quỳ xuống, nhưng nàng lại chẳng mừng rỡ, ý lạnh trên mặt càng đậm, "Tại sao ta phải cứu bà ta, bà ta hại ta ta chỉ trả lại thôi, do bà ta tài nghệ không bằng người thôi!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng mở miệng, khiến người ta không nghe ra cái gì, cũng chỉ nói chuyện bình thường !

Lòng Kiếm Thiếu Huyền căng thẳng, cũng không tức giận Nạp Lan Tĩnh lật lọng, mình càng thêm đau lòng, hắn biết Bình Thái phi khiến Nạp Lan Tĩnh chịu khổ, bà cấu kết với Tiêm Dạ, suýt chút nữa thì lấy mạng Nạp Lan Tĩnh, hơn nữa lại còn giống bệnh hoa liễu, tâm tư của bà thật sự ác độc, nếu Nạp Lan Tĩnh không cảnh giác, có lẽ hiện tại tiếng xấu của Nạp Lan Tĩnh lan xa, hơn nữa không cho Hoàng gia mặt mũi, sợ sẽ chết không toàn thây, đầu Kiếm Thiếu Huyền rũ thấp hơn, hắn thật hi vọng Nạp Lan Tĩnh lớn tiếng chất vấn mình, lớn tiếng nói ra khổ sợ của nàng, nhưng cố tình Nạp Lan Tĩnh chỉ nói nhàng như vậy, có lẽ không phải nàng nhịn, chỉ là không muốn với hắn thôi!

Nhưng cuối cùng hắn cũng là nhi tử của bà, vô luận Bình Thái phi làm gì, bà vẫn là mẫu thân hắn, không thể không cứu , "Ta dùng Binh phù của ta, đổi lấy một mạng của Mẫu phi được không?" Hồi lâu hắn nhẹ nhàng ngẩng đầu, dùng vật có giá trị nhất của hắn trao đổi với Nạp Lan Tĩnh!

Nạp Lan Tĩnh cũng không lên tiếng, hộ giáp gõ lên mặt bàn, phát ra âm thanh thanh thúy, tựa hồ đang cẩn thận suy nghĩ!"Đây là báo ứng của bà ta, những thứ này bà ta đáng nhận được!" Sắc mặt Kiếm Thiếu Niệm khẽ hơi biến, có chút trầm xuống, sở dĩ Nạp Lan Tĩnh do dự là vì hắn, hắn tuyệt đối không thể khiến Nạp Lan Tĩnh vì binh quyền, mà bị uất ức!

"Được, một lời đã định!" Nạp Lan Tĩnh lại đồng ý, ngược lại với ý của Kiếm Thiếu Niệm!

"Không được!" Thái độ Kiếm Thiếu Niệm rất kiên quyết, sắc mặt cũng trầm xuống, Nạp Lan Tĩnh chịu tội, sao có thể dùng Bình phù để giải quyết, mặc dù chính mình không thể ngồi lên, cũng sẽ không vì quyền lợi, mà tổn thương Nạp Lan Tĩnh, khiến Nạp Lan Tĩnh uất ức!

"Nói hay lắm, theo ta đi, nhưng không cho ăn vạ!" Nạp Lan Tĩnh hơi bĩu môi, Kiếm Thiếu Niệm bày ra sắc mặt như vậy, chỉ vì nàng, nàng sao lại không hiểu, ánh mắt của nàng mở thật to, dùng phương thức đặc biệt của mình chống lại Kiếm Thiếu Niệm, nhìn Kiếm Thiếu Niệm bất động, ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần u oán, cố ý đùa Kiếm Thiếu Niệm!

Hồi lâu, Kiếm Thiếu Niệm nhìn Nạp Lan Tĩnh biểu hiện tính trẻ con như vậy, cuối cùng ánh mắt cũng nhu hòa, Nạp Lan Tĩnh nhìn Kiếm Thiếu Niệm đổi vẻ mặt, chợt hôn Kiếm Thiếu Niệm một cái, lại nhanh chóng lui về!

Vẻ mặt Kiếm Thiếu Niệm ngưng trệ trong giây lát, hình như chưa kịp phản ứng, dù sao Nạp Lan Tĩnh rất ít chủ động, nhất là ngay trước nhiều người như vậy, nói cho cùng Nạp Lan Tĩnh làm cũng vì mình, mặc dù trong lòng Kiếm Thiếu Niệm cũng không hài lòng, nhưng cũng như vừa nãy, phản đối kịch liệt!

Kiếm Thiếu Huyền quỳ trên mặt đất, hắn ngẩng đầu lên, nhìn hai người thân mật, tim của hắn đau dữ dội, nhưng lại là người không có tư cách gì để nói!

"Độc Bình Thái phi, dĩ nhiên ta đích thân giải thích, ngược lại chuyện Bình phù nên giao ra đây!" Khi Nạp Lan Tĩnh nhìn Kiếm Thiếu Huyền, mang theo ý lạnh, căn bản không nhìn ra Nạp Lan Tĩnh thùy mị vừa nãy!

"Binh phù trong cung, ta đi lấy !" Nghe Nạp Lan Tĩnh đã đồng ý, Kiếm Thiếu Huyền nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, binh phù này vốn không có lợi gì cho hắn, hôm nay giao cho Nạp Lan Tĩnh, hắn cam tâm tình nguyện!

Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, để lính dẫn Kiếm Thiếu Huyền ra ngoài, khi nào nàng lấy được Binh phù, khi đo sẽ cứu Bình Thái phi, nhưng bây giờ trong cung đều là người của Kiếm Thiếu Phong, nàng để Kiếm Thiếu Huyền trở về như vậy, khiến Kiếm Thiếu Phong không nhìn ra cái gì, để hắn cho rằng nàng cự tuyệt cứu Bình thái phi, nếu nàng đi theo, với tài trí của Kiếm Thiếu Phong, sợ không khó đoán ra Kiếm Thiếu Huyền dùng cái gì trao đổi, đến lúc đó sẽ sợ xảy ra chuyện gì bất trắc, dù sao Kiếm Thiếu Phong tuyệt đối không thể để Kiếm Thiếu Niệm có Binh phù của Kiếm Thiếu Huyền, đến lúc đó, hắn thật sự sẽ trở thành Hoàng đế bù nhìn !

Nạp Lan Tĩnh cũng chưa nóng nảy, ngồi ở trong đình, cùng Kiếm Thiếu Niệm thưởng thức trà, cảm giác ngày thu, mang theo vài phần thê lương, nhưng lại nhiều hơn mấy phần mừng rỡ, đến tột cùng là bi hay vui, phải để người ngắm cảnh tự mình thưởng thức!

Rất nhanh Kiếm Thiếu Huyền liền trở lại, Nạp Lan Tĩnh nhận lấy binh phù, nhưng trong lòng vẫn có chút kích động, đều nói tướng ở bên ngoài có thể nhận quân lệnh, có thể không nghe thánh chỉ của Hoàng đế, nhưng Binh Phù này có thể tùy ý sai sử tam quân, nàng lấy Binh phù giao cho Kiếm Thiếu Niệm, hôm nay binh quyền trong tay Kiếm Thiếu Niệm lớn hơn nhiều so với Cung tướng quân khi đó, ban đầu Kiếm Thiếu Phong vội vàng muốn leo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng leo lên thì sao, cũng chỉ nhất thời thôi!

"Đã như vậy, liền đi nhìn Bình Thái phi một chút!" Nạp Lan Tĩnh nhìn ám vệ giấu binh phù đi, nàng mới mở miệng, dù sao nơi Kiếm Thiếu Niệm cất giấu, nhất định sẽ không để cho ai tìm được, cho dù chỗ này bị Kiếm Thiếu Phong lục xoát, cũng không thể nào tìm ra được!

Ngày mùa thu gió cũng càng ngày càng lạnh, chỉ mới đi ra sân, đã cảm thụ rõ rang như vậy, thân thể Nạp Lan Tĩnh rụt một cái, nhanh đến trong điện Bình Thái phi, Kiếm Thiếu Huyền đi vào, liền lui ra canh chừng, chỉ để lại mấy người bọn hắn, Nạp Lan Tĩnh không tự chủ nhíu mày, có lẽ bởi vì không mở cửa sổ, trong nhà xông lên một cỗ khí nồng nặc mùi dược thảo!

"Mẫu phi, thân thể ngài như thế nào rồi ạ ?" Bình Thái phi nằm ở trên giường, nghe được giọng của Kiếm Thiếu Huyền, mới hơi mở mắt, trên mặt mang theo nụ cười, nhưng cũng không thể che giấu vẻ tiều tụy trên mặt!

"Mẫu phi không sao!" Bình Thái phi đưa tay sửa lại tóc của Kiếm Thiếu Huyền, trong mắt mang theo vài phần áy náy, thân thể Kiếm Thiếu Huyền vốn không khỏe, hôm nay lại vì mình, thật sự bận rộn!

"Thái phi nương nương!" Nạp Lan Tĩnh cũng không cho bọn họ nói tiếp, giọng của nàng rất lạnh, cho dù có binh phù, nàng vẫn không cách nào tha thứ hành động của Bình Thái phi, không tự chủ muốn hung hăng tổn thương bà!

"Tại sao bọn họ cũng tới? Để bọn họ đi đi, để bọn họ đi đi!" Ánh mắt của Bình Thái phi mở thật to, thông minh một đời như bà, hình như đoán được cái gì, cũng không dám tin tưởng, cho là Nạp Lan Tĩnh cho bọn họ rời đi, tất cả do bà tưởng tượng thôi.

"Xem ra Thái phi nương nương cũng không hoan nghênh chúng ta, đáng tiếc cho Bác Hàn vương, dùng binh quyền của mình, đổi một mạng của Thái phi nương nương!" Giọng Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng khác thường, nàng thản nhiên ngồi trên ghế, tựa hồ đang nhìn diễn kịch, nhưng nàng cũng không cảm thấy mình tàn nhẫn, bất luận kẻ nào giả bộ đáng thương, cũng không thể xóa đi chuyện sai của bản thân!

Khụ khụ, Bình Thái phi nghe Nạp Lan Tĩnh nói, hơi thở không bình thường, ho dữ dội, Kiếm Thiếu Huyền vội vàng thuận khí cho bà, chỉ sợ Bình Thái phi xảy ra chuyện, hắn vốn không muốn nói chuyện này cho Bình Thái phi, sợ Bình Thái phi lo lắng, hắn biết Nạp Lan Tĩnh cố ý nói ra, chính vì muốn Bình Thái phi nóng nảy, nhưng cho dù là như vậy, Kiếm Thiếu Huyền cũng không hận Nạp Lan Tĩnh, chỉ có thể không tiếng động thở dài!

"Thân thể của ta, ta dĩ nhiên hiểu rõ, không cần con dùng Binh phù để cứu, mau lấy Binh phù về!" Bình Thái phi nâng tay, muốn đẩy Kiếm Thiếu Huyền đi, nhưng lại không có chút sức lực nào, chỉ có thể tự giận chính mình, không phải bà tham quyền, chỉ là chuyện hôm nay không giống ngày trước, Kiếm Thiếu Huyền sẽ sống như thế nào nếu bà đi, sẽ có ai che chở, tâm của Bình Thái phi càng đau!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status