Tuyệt đại chiến thần

Chương 57: Bắt Đầu Kế Hoạch (Hạ)



Trong không gian chập chờn ánh sáng, tuy nhiên thon thả dáng người vẫn như thế lung linh, Tịnh Nhạc cũng không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.

Thật tốt dáng người, có thể nói cực kì cân đối, đặc biệt làn da, cho dù ánh sáng không rõ lắm nhưng hắn vẫn cảm nhận được không chỉ trắng nõn mà còn cực kì mịn màng.

Nếu không phải mấy chỗ có vết sẹo nhỏ, chỉ sợ sẽ càng hoàn mỹ hơn!

Đối với mấy vết sẹo kia hắn cũng không cảm thấy kỳ là gì, người ta cũng không phải tiểu thư đài các, có thể một mình sống sót lâu như vậy, người không mang một chút vết thương vậy thì quá vô lý!

“ Bắt đầu chưa? “

Vân Linh nhỏ nhẹ ngượng ngùng thanh âm vang lên, cái này tức thì để Tịnh Nhạc cả người cứng đơ, khóe miệng co giật.

Ngươi có thể nói bình thường được không, giọng điệu mẹ nó câu dẫn như vậy, muốn lão tử hóa thành sói sao?

Phía đối diện Vân Linh cũng không có để ý mình lỡ dùng loại giọng điệu xấu hổ như vậy, nàng nội tâm lúc này đã loạn lên, để một tên nam nhân xa lạ nhìn thấy thân thể của mình, không ngượng ngùng mới là lạ!





“ Ai, được rồi, ngươi ngồi im một chút đi! “

Tịnh Nhạc kiềm chế lại dưới bụng dục hỏa, hai con mắt bắt đầu nghiêm túc lại, từ trong túi lấy ra một con dao, sau đó từ từ đi đến gần Vân Linh vị trí.

Lưỡi dao bén nhọn quang mang, tuy nhiên Vân Linh cũng không e ngại Tịnh Nhạc sẽ làm gì, dù sao hắn muốn lấy mạng nàng, cũng sẽ không có phiền phức như vậy.

“ Chịu đau một chút! “

Tịnh Nhạc hít một hơi dài, sau đó nhắc nhở thanh âm vang lên, Vân Linh phía trước nghe vậy chỉ khẽ gật đầu, nhắm mắt lại chịu đựng, tức thì bén nhọn lưỡi dao dưới Tịnh Nhạc khống chế đêm vào nàng trắng mịn làn da.

Tịnh Nhạc cũng không dừng lại, nhanh chóng đưa con dao chuyển động, phía trên lưỡi dao còn bám lấy từng tia năng lượng, cực nhanh đem Vân Linh phần lưng vẽ thành một hình xinh đẹp bán nguyệt, bất quá ngay sau đó liền bị Vân Linh máu tươi bao phủ, nhìn có vẻ hơi quỷ dị.

“ Ưm! “

Vân Linh có hơi đau đớn kêu lên, nếu là bình thường vết thương nàng cũng không có kêu lên như vậy, nhưng loại vết thương này là đặc thù, so với vết thương bình thường còn muốn đau đơn gấp mấy lần, cho nên nàng thật có chút không chịu nổi!

“ Cố chịu một chút! ”

Tịnh Nhạc nhắc nhở thanh âm vang lên, khiến đang run run Vân Linh, nhanh chóng bình ổn lại, ngay sau đó Tịnh Nhạc hai mắt lóe lên một tiếng quang mang, năng lượng ngưng tụ vào đầu ngón tay, theo kì lạ phương hướng vận chuyển, dần thẩm thấu vào hình bán nguyệt vết thương.

Tức thì vết thương sáng lên màu xanh quang mang, dần dần bị đứt lớp da mau chóng tái tạo hồi phục lại, biến thành như cũ trắng mịn bộ dạng, tuy nhiên chỉ có điểm duy nhất là lớp da lúc này hiện lên một cái huyết nguyệt hình săm, phía trên tỏa ra từng tia quỷ dị hắc khí.

Sau đó Tịnh Nhạc cũng không dừng lại, năng lượng tiếp tục vận chuyển, Vân Linh trên lưng không ngừng xuất hiện những hình vân màu xanh, cuối cùng tất cả liên kết với nhau, chìm xuống trắng mịn làn da.

Nhìn những hình vân kia biến mất, Tịnh Nhạc cả người khẽ run lên, hai mắt cũng trợn lớn, miệng nhếch lên cười nhạt.

“ Vậy mà thành công! ”

Tịnh Nhạc trong lòng ám đạo, thực chất từ nãy đến giờ hắn sử dụng chính là ma văn, tuy nhiên cũng chỉ ban đầu khi vẽ mặt trăng thôi, ma văn tác dụng chính dùng để lưu giữ kí ức, tuy nhiên nó còn có một số công dụng khác, ví dụ để tạo một cái ấn kí chẳng hạn.

Bình thường tổ chức lớn, đặc biệt là loại kia ẩn dấu trong bóng tối hắc tổ chức, đều có riêng cho mình một loại ấn kí, nó không chỉ dùng làm tổ chức biểu thượng, còn dùng để thành viên nhân biết nhau, chỉ cần đến gần liền có thể cảm nhận được đồng minh.

Ngoài ra, còn dùng để người đứng đầu khống chế thành viên của mình, Tịnh Nhạc mục đích đương nhiên là muốn tạo cho Vân Linh một cái giả thân phận, mặc dù chỉ là đồ giả, tuy nhiên muốn đánh lừa một số người như vậy là đủ rồi.

Tuy nhiên đó chưa phải toàn bộ, hắn chỉ sử dụng ma văn để vẽ ấn kí thôi, còn phía sau những hình vân kia không còn là ma văn nữa, mà là chân chính trận pháp ký tự, hắn hiện tại vẫn không thể tin tưởng mình lại thành công vẽ ra.

Ma văn là từ trận pháp ký tự sáng tạo tạo ra, có thể nói trên bản chất ma văn là một loại đơn giản cấp thấp trận pháp ký tự, cho nên trận pháp kỹ tự muốn học được khó hơn so với ma văn gấp mấy lần, nếu không có thiên phú liền giống như người thường nhìn công trình của Einstein vậy, đừng nghĩ có thể hiểu nổi.

Thực tế chứa Chiến Kỹ bia đá hoàn toàn không phải ma văn, mà tất cả đều là một loại tổ hợp trận pháp, có cả lưu giữ trận pháp cùng bảo vệ trận pháp.

Đặc biệt cái kia lưu giữ trận pháp, Tịnh Nhạc là do tiến vào rồi mới biết được, bên trong nó không chỉ lưu giữ kí ức, mà còn hình thành một cái không gian ảo, thậm chí Tịnh Nhạc còn có thể cảm nhận được nhiệt độ, chứng kiến rõ ràng nam tử kia hủy thiên diệt địa chiến đấu.

Những điều này chỉ một cái ma văn có thể làm được sao, đương nhiên là không thể!

Chẳng qua nó cao thâm đến nỗi, người thường nhìn vào không hiểu được, cho nên coi nó là Truyền Thừa ma văn thôi.





Một thế trước Tịnh Nhạc học được Ma Văn, đương nhiên cũng muốn thử học trận pháp một chút, chẳng qua thiên phú hắn quá kém, chỉ có kiến thức, không có cách nào thực hành.

Nhưng mà hiện tại hắn lại thành công, làm sao lại không kinh hỉ được, như vậy chứng tỏ hắn có thể học trận pháp, trở thành một tên trận pháp sư.

Cho dù cấp thấp nhất trận pháp sư, địa vị đều không so với Hoàng linh sư kém chút nào, nếu hiện tại có thể học tập, đương nhiên phải thử, đặc biệt là loại có thể tăng cường tốc độ hấp thụ khoáng thạch, đây chính là hắn hàng đầu mục tiêu.

Phong ấn ngày phá vỡ càng lúc càng gần, hắn phải nhanh chóng cường đại lên mới được!

Quay trở lại một chút, mặc dù thật có lỗi với Vân Linh, nhưng hắn vẽ trên lưng nàng trận pháp kia là một loại phát nổ trận pháp.

Mặc dù cấp độ không cao, tuy nhiên lấy Vân Linh vẫn chỉ là phàm nhân yếu ớt thân thể, chỉ cần hắn mặc niệm phát nổ, nàng phải chết là không nghi ngờ.

Mặc dù rất quá đáng nhưng mà Tịnh Nhạc không có cách nào, hắn nhất định phải có bảo đảm mới được, lòng người là khó dò xét nhất, đừng nhìn vừa nãy như một cái yếu ớt, ai ai cũng thương tiếc muốn bảo hộ nữ nhân, bất quá ai biết nàng trong lòng nghĩ gì.

Sinh tồn trong tận thế mười năm như hắn, có loại người nào hắn còn chưa nhìn qua!

Kế hoạch lần này nhất định phải thành công, cho nên hắn phải khống chế Vân Linh lại, không thể để trong lúc hắn tiến hành kế hoạch, còn nàng thì nhân cơ hội chạy đi, bỏ con giữa chợ được!

“ Được rồi, ngươi mặc y phục lại đi, một lúc nữa sẽ càng có nhiều người nhìn, nhất định không được xấu hổ nha! “

Tịnh Nhạc phủi phủi cánh tay lên tiếng, khuôn mặt có hơi mệt mỏi, dù sao làm mấy thứ này cực kì tốn tinh lực, coi như hắn linh hồn cường đại nhưng vẫn có chút không chịu nổi.

“ Được rồi! “

Vân Linh gật đầu, để Tịnh Nhạc quay người về sau, lúc này mới chỉnh lý lại trang phục của mình.

“ Vậy chúng ta khi nào hành động? “

“ Nếu không có vấn đề gì vậy hiện tại luôn đi, dù sao từ lúc chúng ta lẩn trốn đến giờ đã gần hai mươi phút, nếu như tiếp tục lẩn trốn, ta sợ là có biến cố! “

Tịnh Nhạc xoa cằm sau đó lên tiếng trả lời, Vân Linh cũng gật đầu nghe theo, hai người phân phối đồ đạc, sau đó liền lần trốn ra khỏi hang động.

...

Lúc này ở khu đấu giá, Hắc Long công hội Phó hội trưởng Từ Mục Thanh đang ngồi một chỗ, Hắc bang đám lão đại cũng vẫn bị bao vây lại, tuy nhiên bọn hắn khuôn mặt mỗi người đều không dễ chịu gì, bởi vì từ nãy đến giờ vẫn chưa có tên ăn trộm kia thông tin.

Từ Mục Thanh trong lòng có chút lo lắng, đã thắt chặt vòng vây như vậy, nhưng mà đến giờ đều không có một chút thông tin, có khi nào tên ăn trộm kia đã sớm chạy thoát?

Tử Lệ cùng mấy người xung quanh cũng không hơn chút nào, thậm chí còn lo lắng hơn, dù sao cũng là an nguy đến tính mạng.

Nàng thậm chí đã lén để thuộc hạ báo tin ra ngoài, nhưng mà vẫn coi thường phi cơ uy lực, không chỉ phong tỏa địa lý mà còn phong tỏa cả sóng điện tử, thông tin truyền ra ngoài đều bị chặn lại.

“ Tần Minh, đã có tung tích gì chưa? “ Tử Lệ cuối cùng cũng không chịu được mở miệng hỏi.

“ Đại nhân, vẫn chưa có thông tin gì! “ Tần Minh lên tiếng trả lời.





“ Ai, đúng rồi, Triệu Dĩnh rốt cục đi đâu rồi! “ Tử Lệ thở dài một hơi, sau đó cau mày nói, Triệu Dĩnh sau khi đi vận chuyển hàng đấu giá, hiện tại một chút tung tích cũng không có, cái này làm nàng mười phần khó chịu.

“ Đại nhân, không phải ngài giao cho Triệu Dĩnh nhiệm vụ đặc biệt sao? “ Tần Minh có hơi nghi hoặc hỏi.

“ Cái gì, ta đâu có giao cho nàng nhiệm vụ nào, nàng từ khi vận chuyển hàng đấu giá liền không có quay trở lại đây a! “

“ Nhưng mà...! “

Tần Minh sửng sốt kêu lên, bất quá, mấy giây sau cả người liền cứng đơ lại, dường như nhớ tới chuyện gì đó, miệng còn liên tục lẩm bẩm.

“ Khoan đã, lúc đó Tiểu Dĩnh biểu trạng, còn có cái vali kia...! “

Nghĩ đến đây Tần Minh hai trong mắt lập tức co rút lại, vội hướng về Tử Lệ nói.

“ Đại nhân, chỉ sợ Triệu Dĩnh, nàng...nàng đã bị giết chết! “
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status