Tuyệt sắc đan dược sư: Quỷ vương yêu phi

Chương 667: Rời đi (4)

Nhìn theo tầm mắt nam nhân, nữ tử cũng nhìn thấy cảnh tượng kia, nàng hơi sửng sốt một chút, sau đó chạy như điên qua phía đó, những giọt nước mắt tuyệt vọng chảy xuôi trên dung nhan tuyệt mỹ.

"Cảnh Nhi!!!"

Thanh âm nàng tê tâm liệt phế, tràn ngập phẫn nộ và cừu hận.

Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ bi thương của nữ tử, tim Mộ Như Nguyệt cũng đau đớn, trong lúc nàng còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, cảnh tượng phía xa đã phóng đại trước mắt nàng.

Lúc này nàng có thể nhìn rõ, trên mặt đất cách hai người không xa có một nam hài đang nằm.

Nam hài kia khoảng 5 tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nằm trên mặt đất, tay chân đầy máu tươi.

Dòng máu đỏ tươi cứ chảy mãi không ngừng, rất nhanh, quanh người hắn đều tràn ngập máu tươi....

Mơ hồ có thể thấy được ống tay áo và ống quần trống rỗng...

Đôi nam nữ chấn động, không quan tâm đến lôi kiếp đang giáng xuống nữa, lập tức chạy về phía nam hài, thời điểm tay nữ tử sắp chạm đến nam hài, đã bị lôi kiếp đánh tan thành mây khói.

Dù vậy, bọn họ vẫn nhìn thấy một bóng người vốn không nên xuất hiện ở đây...

"Nam Cung Tử Phượng!"

Oanh!

Trên người Mộ Như Nguyệt bộc phát sát khí mãnh liệt.

Giờ phút này, nàng đã hiểu rõ hình ảnh trước mắt là gì! Mặc dù nàng đã biết tất cả những chuyện Nam Cung Tử Phượng đã làm với Cảnh Nhi, nhưng không bằng nỗi thống khổ khi tận mắt chứng kiến.

Không có người mẹ nào nhìn con mình bị chặt đứt chân tay ném trên mặt đất mà có thể bình tĩnh được, dù còn sống hay đã chết cũng không cách nào duy trì lý trí thanh tỉnh!

Hiện tại, nàng chỉ biết mình muốn giết Nam Cung Tử Phượng, bất chấp tất cả!!!

"Giết nàng!!!"

Trên mặt Mộ Như Nguyệt bao phủ một tầng hàn ý lạnh băng, sát khí tản ra, thân thể chợt lóe nhằm về phía bóng người kia, Cửu thiên long viêm kiếm trong tay hung hăng chém qua, mang theo lửa giận chưa từng có!

Cửu thiên long viêm kiếm chặt đứt bóng dáng kia, cảnh tượng trước mắt chợt biến mất, sau đó, một thân ảnh tuyệt mỹ như cửu thiên huyền nữ đi về phía nàng.

Khóe môi Tử Phượng mang theo nụ cười nhạo báng, ánh mắt khinh thường nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, lạnh lùng nói: "Mộ Như Nguyệt! Tử Hoàng ca ca là của ta! Kiếp trước hắn là của ta, kiếp này cũng là của ta! Ngươi chỉ là kẻ thứ ba mà thôi, nếu không có ngươi, Tử Hoàng ca ca sao có thể vứt bỏ ta mà cưới ngươi? Nếu không có ngươi, ta đã là thê tử của hắn, Cảnh Nhi sẽ là con của ta và hắn!"

"Mộ Như Nguyệt, ngươi biết không? Lúc ấy, bộ dáng tiểu hài tử giãy giụa trong tay ta, chậc chậc, ngươi không biết, máu tươi trên người hắn chảy ra thật đẹp mắt, đỏ tươi, so với huyết bảo thạch còn mỹ lệ hơn, từ khi hắn được sinh ra ta đã hận hắn, vởi vì hắn là nhi tử của nam nhân ta yêu kết hợp với nữ nhân khác, mỗi lần hắn xuất hiện trước mặt ta, trong lòng ta tựa như bị gai đâm, máu chảy đầm đìa, nhưng không ai biết nỗi thống khổ của ta khi đó! Mộ Như Nguyệt, tại sao ngươi lại xuất hiện? Là ngươi hại Tử gia, đồng thời cũng hại nhi tử ngươi! Nếu ngươi sớm để ta trở thành tiểu thiếp của hắn, không phải là sẽ không xảy ra chuyện gì sao? Cho nên, đầu so tại nên bi kịch năm đó chính là ngươi!"

Oanh!

Mộ Như Nguyệt giơ Cửu thiên long viêm kiếm lên, chém về phía Nam Cung Tử Phượng, kiếm vừa hạ xuống, đầu đối phương lập tức "lộc cộc" lăn trên mặt đất...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status