Tuyệt thế phàm nhân

Chương 62: Công tử, công tử không xong rồi



Sa Hỏa thành là một toà thành trung tâm của toàn bộ Hoang Nguyên giới, toà thành nguy Nga hoành tráng diện tích rộng lớn bát ngát gần như vô tận, vô số kiến trúc muôn hình vạn trạn mọc lên đối xứng nhau vô tình làm nổi bật lên sự uy thế và cường thịnh một thời của toà thành trì này. Bên trong thành lúc này tuy đã trải qua năm tháng vô số tuế nguyệt, nhưng sự phồn hoa tráng lệ của nó dường vẫn còn, chỉ khác là nơi này đã từng xảy ra giết chóc đẫm máu cho nên đã ẩn ẩn có vài phần lệ khí, với lại đã lâu không có người ở cho nên tăng thêm vài phần hoang phế cô tịch cùng tang thương. Nhưng hiện tại nơi này gần đây đã có vô số người tụ hợp, tất cả những lâu đài đình các hoang phế trước kia lúc này đều đã được dọn dẹp sạch sẽ hiển nhiên là đã có người tạm thời đến ở, tất cả những quán xá quầy tiệm khắp nơi cũng đều có người dọn dẹp sửa sang lại chút ít rồi đem một số đồ vật ra trưng bày bán cực kỳ náo nhiệt.

Bên trong một tòa lầu các cao ngất ngưỡng, ở phía trên tầng cao nhất có một nhóm thanh thiếu niên nam nữ khoảng mười sáu người đang ngồi xếp bằng trên mặt sàn nhà vây quanh một cái bàn tròn lớn thưởng thức trà thơm trước mặt, những người này nhìn qua đều còn rất trẻ, tuổi tác đoán chừng cũng chỉ mới mười bảy đến hai mươi hai tuổi, bọn họ ngồi đó mỗi một người đều là khí khái phong tao ưu nhã khí chất bất phàm, nam thì mặt mũi sáng lạn Anh tuấn phi phàm, nữ thì khí chất hoa lệ thoát tục cực kỳ xinh đẹp, chỉ cần nhìn qua đều có thể thấy được những người này khẳng định đều có thân phận bất phàm hiển nhiên đều là thiên chi kiều tử có thân phận cao tầng của Tam đại thế giới. Ngoài ra khí tức trên người bọn hắn đều được bảo dưỡng khống chế nội liễm rất tốt nhưng vẫn mơ hồ toả ra uy thế khiến người khác phải cung kính cúi đầu, tuy nhiên ngay lúc này không khí bên trong gian phòng có phần hơi trầm mặc, một lúc sau đột nhiên từ bên trong đám người có một người phá vỡ bầu không khí cười san sản lên tiếng “ Ha ha Các vị, những ngày qua tại Hoang Nguyên giới ta đã nghe qua rất nhiều danh tiếng về các vị, quả thật tại hạ rất ngưỡng mộ cho nên hôm nay nhân dịp tụ họp trong thành, Lạc Ký ta cố ý mời các vị lộ diện đến gặp mặt kết giao, luận chuyện một phen, chỉ tiết là nơi này không có rượu chỉ có thể dùng trà để khoản đãi các vị“

“ Ha ha Lạc huynh cũng quá khiêm tốn rồi, theo ta thấy danh tiếng của Lạc huynh cũng không hề kém chúng ta là bao nhiêu, một đường chiếm lấy nhiều tao ngộ bí cảnh và chém giết nhiều Oán Linh cao cấp cấp 5 như thế khẳng định là thiên tài kiệt xuất của Địa Cầu thế giới a.. “ Một tên nam tử khác chừng hai mươi tuổi hai tay khoanh trước ngực lên tiếng ý vị thâm trường nói, trong lời nói của hắn có ý là không hề phủ định về thực lực của mình, hay nói một cách khác là hắn thập phần kiêu ngạo và tự tin về thực lực của mình.

“ Hi hi theo Niên Linh thấy thì cả hai vị ca ca cũng đều là kiệt xuất như nhau nha, ngoài ra tất cả các vị ca ca tỷ tỷ còn lại cũng đều rất lợi hại a… Tiểu muội những ngày qua đối với lực lượng và cách chiến đấu của thế giới các huynh cũng kiếm được không ít hứng thú đây hì hì. “ Niên Linh nhỏ nhắn ngồi che miệng cười duyên dáng nàng hứng thú nói, nhìn hình dáng và diện mạo của nàng thì có thể nói nàng chính là người nhỏ nhất trong số những người ở đây, ngoài khuôn mặt hoàn mỹ xinh đẹp giống như loli ra thì nghe cách nói chuyện của nàng cũng rất là cởi mở, trên miệng luôn treo nụ cười làm hiện ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ nằm hai bên khoé miệng trông cực kỳ đáng yêu, thế nhưng những người ngồi ở đây không ai dám khinh thường vì hình dáng bên ngoài của nàng, những ngày qua tất cả mọi người đều biết cô nàng nhỏ này tuy ra tay chưa từng giết một người nào, nhưng một thân tu vi của người bị nàng đánh khẳng định là sẽ trả lại cho thiên địa, đủ thấy thực lực và thủ đoạn của nàng ta là bưu hãn bực nào.

“ Niên tiểu muội cũng không cần nói quá, bản thân chúng ta cũng biết với thiên phú và tuổi tác của muội hiện tại thì không đến vài năm nữa sẽ đem những ca ca tỷ tỷ như chúng ta bỏ lại phía sau a. “ Lạc Kỳ ánh mắt chớp nháy liếc nhìn vẻ mặt từng người xung quanh một cái rồi lại phóng thoáng lên tiếng đáp.

Những người khác vẫn ngồi thưởng thức trà trầm mặc không nói, tại vì bọn hắn biết Lạc Kỳ nguyên bản mời tất cả bọn họ tới đây đều là vì muốn thăm dò thái độ và thực lực của bọn hắn. Mà mỗi người trong bọn họ sở dĩ đáp ứng đến nơi này là đều có tâm tư riêng của mình, bọn hắn cũng muốn nhìn xem những người nổi bậc của các đại thế giới có khí khái và thực lực như thế nào.

“ Ài chỉ tiếc là hiện tại vẫn còn thiếu ba đại nhân vật còn chưa đến, không biết thực lực chân chính của bọn hắn đã đạt đến mức nào rồi. “ Người lên tiếng là một nữ nhân mang Áo bào màu tím, dung nhan đã được một tấm lụa mỏng che lại nhìn không rõ diện mạo, nhưng nhìn từ đôi mắt liền có thể đoán chủ nhân của đôi mắt trong sáng lấp lánh như ánh sao này nhất định nhan sắc sẽ là một đại mỹ nhân lê hoa tuyết vũ, mỹ mạo thẹn chúng sinh. Nàng ngồi đó yên lặng như chỉ có một mình nàng, những lời nói ra như cũng chỉ là nói một mình, ánh mắt không hề có gợn sóng hay dao động gì.

“ Hừ các ngươi cũng không cần phải bày ra những cái bộ mặt đạo mạo đó, lão tử cũng không phải không biết ý đồ của các ngươi, ta khuyên các ngươi vẫn cứ nên theo lệ thường mà làm. Bảo vật xuất hiện chỉ cần các ngươi có đủ thực lực liền có thể mang đi, không cần phải ngồi đây sờ bóng đoán hình. “ Lại một nam tử khác vẻ mặt hơi khó chịu lên tiếng, nếu như Tôn Dương có mặt ở đây nhìn thấy người này thì khẳng định là sẽ rất ngạc nhiên, bởi vì trên thân thể người này từ trên xuống dưới đều giống như một tên dân thường, hoàn toàn không có nửa điểm khí lực của tu sĩ dao động, ngay cả cách nói chuyện và khí chất cuồng ngạo cũng đều tương tự với Tôn Dương như đúc, nhưng từ ý tứ nói chuyện của hắn cũng đủ để chứng tỏ hắn là một người ngay thẳng không thích ám đấu. Thật ra bản thân hắn cũng không muốn đến nơi này, cũng tại vì vài ngày trước hắn gặp phải một tên thần côn trẻ tuổi nói với mình là có một đệ tử trong tông môn bọn hắn sắp xảy ra chuyện cho nên bảo hắn nhất định phải đến nơi này chờ để cứu người. Nhưng xem ra hiện tại hắn không chịu nổi cái loại không khí ngột ngạt này cho nên buồn bực bỏ lại một câu liền chuẩn bị rời đi.

Ngay chính lúc này từ phía dưới cầu thang nơi tầng lầu đám người đang ngồi đột nhiên vang lên từng trận tiếng bước chân dồn dập gấp gáp kèm theo đó là một chuỗi âm thanh đứt quãng lắp bắp vang lên “ Công tử, công tử không xong rồi, có chuyện lớn rồi. “

Lạc Kỳ nhàn nhã buôn nhẹ chén trà trong tay, chân mày hơi nhíu lại nhìn người mới chạy lên hỏi “ Đoạn Vũ đã xảy ra chuyện gì khiến ngươi gấp gáp như vậy? “

“ Công tử bên ngoài nam thành thuộc khu chiêu mộ của chúng ta đột nhiên lại xuất hiện một tên ngang ngược, hắn không chịu tuân theo quy củ không chịu gia nhập vào thế lực, đuổi cũng không chịu đi, vào thành cũng không chịu vào, hiện tại đang ở ngoài thành trêu đùa ba đại thế lực của chúng ta, hoàn toàn đem bọn họ trắng trợn bóc lột, toàn bộ chỉ giới đều bị hắn thu hết còn đem y phục của mấy trăm người bọn họ cũng lột sạch không còn một mảnh, kể cả ba vị đội trưởng cũng không đỡ nổi một chiêu của hắn liền đang bị hắn hành hạ. “ Đoạn Vũ run rẩy lau đi mồ hôi trên trán vừa thở hồng hộc nói.

“ Cái gì “ Ba đạo thanh âm đồng thời hô lên, Lạc Kỳ cùng hai nam tử khác nhìn nhau, hiển nhiên ba nhóm người canh ngoài thành nam kia là thuộc hạ của bọn hắn, sở dĩ bọn hắn kinh ngạc cũng không phải là vì kẻ bên ngoài dám to gan gây rối, mà là bởi vì thực lực của người gây rối kia, những người đứng canh ngoài đó tu vi thấp nhất thì cũng đã là Địa Tướng sơ kỳ Thiên Tướng có cũng không ít, mà ba tên dẫn đội lại là thuộc hàng ngũ Thiên Tướng trung kỳ, vậy mà cả ba người đều không chịu nổi một kích của đối phương.

“ Kẻ bên ngoài kia là có thực lực gi? “ Một tên nam tử có bộ dáng hơi gầy yếu, hắn bộ dáng như suy nhược yếu ớt hỏi Đoạn Vũ nhưng đôi mắt kia lại cực kỳ thanh minh điềm tĩnh, hoàn toàn khác với bộ dáng suy nhược của hắn làm cho người nhìn vào phát hiện ra điểm không thích hợp.

“ Dạ bẩm Khiếu Đồng công tử chuyện này rất cổ quái, bọn ta không ai nhìn ra tu vi của hắn cả, ngay cả lúc hắn phát động công kích bọn ta cũng hoàn toàn không nhận biết được một chút nào dao động của nguyên lực cả. “ Đoạn Vũ khom mình sợ hãi nói.

“ Ồ không trùng hợp thế chứ “ Nghe Đoạn Vũ nói xong một đám người ồ lên, ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn về Nam tử lúc nãy đang định rời đi kia.

Khiếu Đồng khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười thú vị nhìn nam tử bình thường kia nói “ Nhạn sư huynh việc này huynh xem có phải nên nói với vị sư đệ kia của huynh ta vài lời không? “

Nhạn Kiến Sinh cũng khẽ liếc mắt nhìn Khiếu Đồng ngữ khí bình thản không nhanh không chậm nhàn nhạt nói “ Làm sao? Khiếu huynh không lẽ cho rằng người bên ngoài có liên quan đến ta sao. “

“ Hì hì xem nhạn ca ca nói đùa kìa, theo như cách miêu tả người bên ngoài kia trên toàn bộ Lục Địa thế giới của chúng ta chỉ sợ là không có cái Tông môn thứ hai có thể đào tạo ra người cổ quái như vậy đâu a. “ Niên Linh che miệng cười khích khích, nàng không kiêng dè mà nói chuyện với Nhạn Kiến Sinh một cách rất lưu loát giống như là bọn họ rất hiểu nhau vậy.

“ Hừ nha đầu lắm chuyện… Ta đi xem hắn. “ Nhạn Kiến Sinh trừng mắt với Niên Linh một cái rồi biến mất tại chỗ, Niên Linh cũng không chịu an phận, nàng tò mò muốn biết rốt cuộc là vị ca ca nào của Tông môn khủng bố kia đang hồ nháo lớn như vậy, nàng đứng dậy hơi phủi phủi quần Áo một cái rồi cũng lách mình biến mất để lại một đám người bên trong lâu các vẫn lặng yên ngồi đó không hề có biểu tình gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status