Tuyệt thế phàm nhân

Chương 64: Đệ tử Nhân Môn khủng bố



Tuyết Kỷ ngập ngừng trong chốc lát ánh mắt đảo qua đám người Hỏa Long thầm nghĩ “ Với tính cách của Tôn Dương ca ca nếu như hắn biết cừu nhân của mình đang ở ngay trước mắt thì chắc chắn hắn sẽ bất chấp mọi giá để giết họ, thế nhưng hiện tại với tu vi của Hỏa Long chỉ sợ Tôn Dương sẽ không phải là đối thủ của hắn, nhưng mà hiện tại dù sao cũng đang ở thế đối đầu có nói hay không cũng chẳng sao cả, với tính cách của Hỏa Long thì hắn chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho Tôn Dương. “ Nghĩ vậy nàng cũng không do dự nữa, nàng cẩn thận nhìn sắc mặt của Tôn Dương rồi sau đó nghiêm túc nói “ Tôn Dương ca ca huynh có còn nhớ chuyện cả Thôn trang của huynh bị diệt ở mấy năm trước không? “

Thân hình Tôn Dương khẽ rung lên, hai nắm tay hắn đột nhiên nắm chặt lại vẽ mặt cũng có chút biến hoá trở nên trầm xuống, hắn đột nhiên bắt lấy cánh tay của Tuyết Kỷ, ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên sắc bén lợi hại, trong giọng nói có vẽ âm lãnh mang theo vài tia cừu hận hỏi “ Ngươi hỏi vậy là có ý gì nói mau? “

Tuyết Kỷ nhìn bộ dáng của Tôn Dương nàng cũng thầm giật mình, mặt dù nàng đã từng nghe tỷ tỷ nói nếu như có một ngày Tôn Dương gặp được người của những tông môn kia thì có khả năng là hắn sẽ bất chấp tất cả để giết họ, thế nhưng nàng không nghĩ tới mình chỉ vừa mới nhắc đến chuyện của Thôn trang thôi mà phản ứng của hắn lại mạnh như vậy, điều này chứng tỏ cừu hận của hắn vốn chưa bao giờ nguôi đi chút nào cả “ Bọn hắn chính là người của Tà Long giáo, chuyện của năm đó cũng chính là có một tay của tông môn bọn hắn nhúng vào làm loạn. “ Nàng liếc nhìn về hướng của đám người Hỏa Long, trong giọng nói của nàng cũng cũng mang theo vài phần lãnh ý cùng tức giận, nếu không phải vì đám người kia thì tỷ tỷ của nàng cũng sẽ không bị trọng thương cũng không độ kiếp Thánh thú thất bại.

“ Hừ các ngươi vẫn còn tâm trạng nói chuyện phiếm sao, các ngươi xem bọn ta là không khí sao? “ Một tên tóc vàng nhìn thấy hai người Tôn Dương vậy mà không để bọn họ vào trong mắt ngang nhiên ở trước mặt bọn hắn thì thầm to nhỏ với nhau, lời của hắn vừa dứt đồng thời cũng rút lấy thanh kiếm sau lưng ra một chân đạp xuống đất cả người như một mũi tên lao thẳng về phía Tôn Dương, trên mũi kiếm ngưng tụ Đấu khí màu kim sắc, một kiếm uy mãnh chém xuống làm cho không gian run rẩy.

Đám người xung quanh nhìn một kiếm này khí thế phát ra làm cho bọn họ cảm giác được khắp toàn thân đều bị bao phủ một tầng khí lạnh lẽo như sắp bị cắt da tróc thịt, người này là một Kiếm Sư đỉnh phong tương đương với một Địa Tướng cảnh đỉnh phong, khí thế sắc bén vô cùng, dưới một kiếm này tất cả mọi người đều cho rằng tên thiếu niên kia lần này đã chọc trúng tổ ong rồi, đối phương tùy tiện nhảy ra một người như vậy mà đã có thực lực cường đại như thế, để xem xem hắn làm sao mà đỡ một kiếm này.

Mà ngay lúc này, ở phía trên đỉnh của tháp canh bên trên tường thành có hai đạo thân ảnh đang đứng trên đó đưa mắt nhìn xuống bên dưới cổng thành, hai người này tự nhiên là Nhạn Kiến Sinh và Niên Linh. Nhạn Kiến Sinh lúc này đang đứng khoanh tay trước ngực, ánh mắt hắn bình thản mà quan sát tình hình ở bên dưới, nhìn tên thiếu niên dưới một kiếm uy mãnh như vậy mà vẫn đứng yên bất động, hắn khẽ híp mắt cảm giác như có chuyện gì đó không đúng, đối với người khác thì có lẽ sẽ không ai nhìn ra được tu vi của thiếu niên kia, nhưng hắn thì lại khác bởi vì bản thân hắn và tên thiếu niên đó là cùng một loại tu luyện giống nhau, vì vậy hắn tự nhiên sẽ có thủ đoạn để tra xét tu vi của thiếu niên kia, rõ ràng tu vi của hắn chỉ mới là Địa Tướng cảnh hậu kỳ, so với tên kia vẫn còn kém một tiểu cảnh giới nhưng mà từ trên người tên thiếu niên đồng môn này lại mơ hồ tạo cho hắn một cảm giác nguy hiểm, dường như từ bên trong cái thân thể đơn bạc đó đang phát sinh biến hoá, có một cổ khí tức như ẩn như hiện đang sắp bộc phát ra ngoài.

Mà Niên Linh cũng đồng dạng mơ hồ cảm ứng được, chỉ là nàng chớp chớp đôi mắt to nhìn xuống thiếu niên kia trên mặt vẫn là một bộ rất hứng thú “ Nhạn ca ca huynh không định ra tay giúp hắn sao?. Niên Linh đưa tay kéo kéo cánh tay Nhạn Kiến Sinh hỏi.

Nhạn Kiến Sinh vẫn đứng yên bất động, trên mặt khẽ cười nhạt khoát tay nói “ Nha đầu đừng loạn, có ta ở đây thì không ai có thể tổn thương hắn… Người của Nhân môn cũng không phải là ăn chay để cho người dễ bắt nạt, yên tâm đi nếu như hắn thật sự không ứng phó được thì ta tự nhiên sẽ ra tay. “ Ngữ khí của Nhạn Kiến Sinh nghe thì thấy bình thường nhưng ý tứ thì thập phần bá đạo, còn lộ rõ sự bao che cho người mình, theo ý của hắn bất kể Tôn Dương làm đúng hay sai, nếu như không ứng phó được thì hắn nhất định sẽ ra tay bảo trụ mạng sống cho người của mình trước rồi tính những chuyện khác sau.

Niên Linh nghe hắn nói vậy thì bĩu môi “ Nhân môn các huynh đúng là một đám bao che khuyết điểm, bá đạo không cần lý lẻ.

Nhạn Kiến Sinh cũng chỉ nhếch miệng cười, trên mặt vẫn là một bộ lơ đễnh không để ý, giống như Niên Linh nói, Nhân Môn vốn là một tông môn bá đạo, tuy nhân số ít ỏi nhưng tuyệt đối không ai dám coi thường, đó là bởi vì người của Nhân Môn hầu hết đều bao che đùm bọc lẫn nhau, rất khi xảy ra mâu thuẫn nội bộ mà ngược lại còn tận lực hỗ trợ lẫn nhau cường đại lên nếu như có cơ hội. Đây cũng là nguyên do Nhân Môn trở thành một trong những tông môn cường hãn nhất, mặt dù nhân số ít hơn các tông môn khác đến gấp mấy chục lần, nhưng tuyệt đối không ai dám coi thường cái tông môn khủng bố cường giả đều xuất phát từ phàm nhân tầng lớp thấp nhất này, cũng bởi chính vì như vậy cho nên người đời đều gọi Nhân Môn là một nơi chuyên đào tạo phế vật thành quái vật.

Lại nói đến tình hình phía bên dưới của Tôn Dương, lúc này một kiếm đã kề sát đỉnh đầu, ai cũng cho rằng hắn chính là vì quá sợ hãi mà không có lực phản kháng, duy chỉ có Tuyết Kỷ ở bên cạnh hắn là đang cực kỳ lo lắng và sợ hãi, ngay lúc này nàng đã rõ ràng cảm ứng được từ sâu bên trong ánh mắt của Tôn Dương có một màu tím yêu dị pha lẫn với sát khí lanh lẽo đang dần ngưng tụ, quanh thân hắn đã bắt đầu có những cổ sắt bén tách ra làm cho nàng vừa khó hiểu vừa sợ hãi, nàng không biết chuyện gì đang diễn ra, hiện tại chỉ biết nếu như mình còn đứng gần hắn thì khẳng đị là thân thể sẽ bị cắt thành từng mãnh, vì vậy nàng vừa cấp tốc lui ra sau trong miệng vừa hô lên để Tôn Dương tĩnh lại “ Tôn Dương huynh mau bình tĩnh lại, đừng để cừu hận áp mất ý chí. “

Mọi người xung quanh toàn trường vừa lo lắng vừa hô lên, mặt dù bọn hắn không hiểu nhưng cũng chỉ là cười lạnh cho là hai người đang diễn trò. Nhưng cũng chính lúc này, ngay khi bọn hắn vừa dứt lời, nhất thời trong hư không lập tức có một cổ sát khí cuồng bạo phóng thẳng lên trời, sát khí lấy Tôn Dương làm trung tâm bắn ra bốn phía bao phủ khắp không gian, nhìn cảnh tượng này khiến cho tâm một đám người trong nháy mắt phát lạnh, chỉ thấy thân hình Tôn Dương bắt đầu động, hắn bước lên một bước khí thế đột ngột tăng vọt sát khí cắt phá hư không, cánh tay hắn không nhanh không chậm hướng về phía mũi kiếm đang lao tới kia, năm ngón tay mở xoè ra từ trên đầu ngón tay có vô số ánh sáng màu tím chi chít bắn ra dăng đầy một mãnh không gian phía trước mặt, chỉ trong nháy mắt đã hình thành nên tầng tầng lớp lớp mạng nhện chắn phía trước, con ngươi màu tím u lãnh của Tôn Dương chợt loé lên một tia hung ác, đợi cho một kiếm kia lọt vào phạm vi bao trùm của mạng nhện thì năm ngón tay của hắn bỗng nắm lại thành quyền, những mạng nhện phía trước như nhân được mệnh lệnh lập tức xiếc chặt lại, dưới con mắt kinh dị của mọi người chỉ thấy phía trước cách Tôn Dương vừa vặn bằng nửa cánh tay có từng mãnh huyết nhục tạch tạch rơi xuống đất, một cường giả mới vừa nãy khí thế còn cường hãn uy mãnh chỉ trong một cái chớp mắt liền biến thành một bãi thịt vụn, chết đến không còn từ để tả.

Không ai ngờ tới, một tên thiếu niên này lúc nãy đánh đám người kia tuy là hung mãnh nhưng trên mặt hắn vẫn là ý vui đùa hoàn toàn không có sát tâm, không có ý giết bọn họ, nhưng đâu ai ngờ đàm người sau vừa đến hắn lại đột ngột biến đổi lớn như vậy, chỉ riêng cổ sát khí ngập trời kia cũng đủ làm biết bao nhiêu người kinh khủng rồi, vậy mà chỉ một cái nhất tay liền giết một cường giả ngang hàng với Địa Tướng đỉnh phong.

Phía trên đỉnh tháp canh Nhạn Kiến Sinh nhìn một màn vừa rồi ánh mắt hắn cũng lộ vẽ chấn kinh, tâm tình cũng thập phần rung động thầm nghĩ “ Vị sư đệ này là đệ tử của lão đầu nào trong Nhân Môn, nhìn chỉ mới mười bảy tuổi mà đã có lực chiến cường hãn như vậy, với lại thủ đoạn ra tay cũng cực kỳ ngoan độc. Xem ra ta một thời gian dài ra ngoài lịch luyện, trong tông môn lại đào tạo ra thêm không ít tiểu quái vật rồi, đợi thí luyện kết thúc ta nhất định phải trở về tông môn một chuyến mới được. “

Mà Niên Linh ở bên cạnh Nhạn Kiến Sinh thì sắc mặt nàng không được tốt như vậy, trên khuôn mặt sinh đẹp là một bộ muốn nôn mửa cùng tái nhợt, nàng chưa từng thấy ai giết người mà lại hạ thủ ngoan độc như vậy, ngay cả chính bản thân nàng tuy đã từng giết người nhưng cũng không có đến mức băm thây người thành từng mãnh như vậy, số người bại dưới tay nàng đa phần là bị nàng đánh tàn phế hoặc là phế bỏ tu vi chứ hoàn toàn không có lấy mạng họ, hiện tại xem ra nàng mới nhận thức được thêm cái gì gọi là đệ tử Nhân Môn khủng bố cùng bá đạo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status