Tuyết Ưng Lĩnh chủ

Chương 659: Nhân chứng không tính chứng cớ


“Đông Bá!” Bên cạnh, Độc Dĩnh giới thần lại cắn răng nói, “Vũ Thần đế quân là chính miệng hứa hẹn, muốn bảo hộ ta! Ngươi thật sự muốn đối địch với Vũ Thần đế quân? Vũ Thần đế quân là gần như sánh với đại năng giả, sư tôn càng là Trúc Sơn phủ chủ!”

“Ồ, muốn đối phó ngươi, muốn đối địch với Vũ Thần đế quân? Ngươi cũng quá đánh giá cao ngươi rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười lạnh, “Cho dù ta đối địch với Vũ Thần đế quân? Ngươi cho rằng ta để ý?”

Độc Dĩnh giới thần ngẩn ra.

Động Kiêu giới thần cũng ngẩn ra.

Để ý?

Đúng vậy.

Bản thân Vũ Thần đế quân thực lực mạnh mẽ, lại là đệ tử của Trúc Sơn phủ chủ! Không sợ Đông Bá Tuyết Ưng chút nào, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng sẽ sợ hắn sao? Làm nhân vật cấp thiên kiêu thật sự, tu hành mấy ngàn năm đã xưng hùng ở trong giới thần tam trọng thiên! Càng là thân truyền của thần đế bệ hạ! Bản thân lại là lĩnh chủ vật chất giới, hắn sẽ sợ?

“Độc Dĩnh, ta cũng không có cách nào cả.” Động Kiêu thở dài nói, “Thực lực Đông Bá điện hạ vượt quá chúng ta đoán trước, nay ta cũng vô kế khả thi.”

“Ngươi, ngươi...” Độc Dĩnh giới thần nôn nóng.

“Độc Dĩnh, ngoan ngoãn theo ta tới thần đình, chịu thần đình kiểm chứng đi.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có một tia châm chọc, “Nếu ngươi là oan uổng, vậy ta chỉ sợ còn phải bị phạt! Nếu ngươi không bị oan uổng, tự có thần đình trừng phạt ngươi.”

Độc Dĩnh giới thần sắc mặt khó coi, nàng tùy ý nói dối, nhưng một khi đến thần đình kiểm chứng, rất nhiều sơ hở đều sẽ bị phát hiện.

Ăn cắp lượng lớn tín ngưỡng lực cũng không đến mức là tội chết, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha! Trừng phạt phi thường khủng bố, hơn nữa sau khi bị trừng phạt tra tấn nhiều năm... Đợi đến lúc nàng đi ra, chỉ sợ Đông Bá Tuyết Ưng đã thành giới thần tứ trọng thiên, đến lúc đó lại muốn nhào nặn nàng như thế nào thì nhào nặn nàng như thế đó.

“Không, ta không đi, ta tuyệt không đi.” Độc Dĩnh giới thần bộ dạng như điên cuồng, nàng nhìn về phía Động Kiêu giới thần, “Động Kiêu, Vũ Thần đế quân đâu, hắn không tới?”

“Vũ Thần đế quân không ở An Hải phủ, cho dù ngồi phi thuyền tinh vực chạy tới, cũng cần một hồi lâu.” Động Kiêu giới thần lắc đầu, “Ngươi cũng đừng nhìn ta, bản thân ngươi cũng rõ, ta là căn bản không thể phản kháng.”

“Ngươi...”

Độc Dĩnh giới thần nôn nóng, nàng nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, “Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi giỏi lắm, Độc Dĩnh ta thừa nhận đã nhìn lầm. Không ngờ tiểu gia hỏa lúc trước Thần cấp đỉnh phong, mấy ngàn năm đã lợi hại như thế! Nhưng hôm nay ta dù chết cũng không có khả năng đi thần đình, ta không đi thần đình, ngươi lại có thể làm khó dễ được ta?”

Ào ào ào ~~~~

Chung quanh mặc dù có vô số luồng sáng xiềng xích màu trắng, lại không khóa được Độc Dĩnh giới thần, Đông Bá Tuyết Ưng chung quy chỉ là giới thần nhị trọng thiên, cảnh giới hắn không đủ, tuy có thể chính diện áp chế, nhưng lại không phong cấm được bản tôn thần tâm của nàng, cũng không phong cấm được giới thần lực của nàng.

“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng không ngờ, Độc Dĩnh giới thần này thế mà thà chết cũng không chịu đi thần đình.

“Ngươi dám giết ta sao? Ngươi không có bất cứ chứng cớ gì chứng minh ta có tội, ngươi càng không có quyền đánh chết một vị giới thần tam trọng thiên đệ ngũ giai vị. Đừng nói là ngươi, dù là An Hải phủ chủ cũng không có quyền giết ta.” Độc Dĩnh giới thần cười lạnh nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi nếu giết ta, đó là vi phạm pháp quy thần đình!”

Độc Dĩnh giới thần nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, đồng thời lại đưa tin cho Vũ Thần đế quân đang bế quan: “Đế quân, đế quân, Động Kiêu căn bản không giúp được ta, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn không dừng tay, ngươi mau tới cứu ta. Đây chính là đế quân ngươi hứa hẹn.”

Làm sao bây giờ?

Mình yếu trên cảnh giới, căn bản không thể phong cấm bản tôn thần tâm của đối phương. Nếu có đại quân dưới trướng, quân đoàn thần đình vốn là có thủ đoạn pháp trận vây nhốt kẻ địch, nhưng mình lúc trước một mình thông qua thời không thông đạo đuổi đến đây, khoảng cách với Vạn Ma quật quá xa. Cho dù phái giới thần lực phân thân khống chế phi thuyền tinh vực trở về mang thân vệ quân, nhưng một khi không có phi thuyền tinh vực ở nơi này, Động Kiêu giới thần có thể lập tức mang theo Độc Dĩnh giới thần dựa vào thời không bí thuật đào tẩu.

Đáng chết.

Phi thuyền tinh vực trở về mang thân vệ quân, bọn họ sẽ trốn.

Không mang theo thân vệ quân, mình lại không thể phong cấm bắt lấy Độc Dĩnh giới thần.

“Ngươi ta đều là một thành viên thần đình, đều chịu pháp quy thần đình, không thể tùy tiện đánh đánh giết giết.” Độc Dĩnh giới thần nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Mà hôm nay ta lại không có khả năng theo ngươi đi thần đình, thật ra, lúc trước ngươi cũng chỉ là một tên Thần cấp, cho nên ta mới quá phận chút. Hiện nay ta nào còn có thể ngu xuẩn đối địch với ngươi?”

Ngoài miệng nói.

Trong lòng lại đang chờ đợi, thời gian kéo dài càng dài, Vũ Thần đế quân sẽ có hi vọng chạy đến! Một khi Vũ Thần đế quân đến, thì có thể dễ dàng cứu nàng.

“Hừ, chỉ cần Vũ Thần đế quân cứu ta, ta căn bản sẽ không cho ngươi cơ hội trả thù ta.” Độc Dĩnh giới thần thầm nghĩ, “Đã xé rách da mặt, hừ hừ, ta sẽ khiến ngươi biết cái giá khi đắc tội ta.”

Trong lòng Độc Dĩnh giới thần có rất nhiều tính toán.

Bỗng——

“Oành!”

Ánh sáng màu đỏ rực chói mắt nháy mắt lướt qua không trung biến mất không thấy, lúc xuất hiện trở lại đã xuyên qua thân thể Độc Dĩnh giới thần.

Nàng trừng to mắt nhìn vết thương thật lớn ở ngực, một cây Xích Vân thương đang đâm vào ngực nàng, lượng lớn máu tươi bắn tung tóe, cũng tung tóe ở trên cái đuôi thật lớn của nàng.

“Ngươi, ngươi dám!” Độc Dĩnh giới thần trừng mắt.

“Rầm rầm rầm!!!!!!!” Theo đó trường thương của chín gã Đông Bá Tuyết Ưng khác đồng thời công kích đến, không như lúc trước chỉ là vì bức bách, vì áp chế. Mà là mỗi chiêu không lưu tình.

Thân thể Độc Dĩnh giới thần nháy mắt hoàn toàn nổ tung, bản tôn thần tâm cũng bị một thương hủy diệt!

《 Thái Hạo 》, chí dương chí cương, dưới bản tôn và chín thân thể thế giới đồng thời vây công, lại không có pháp trận Vạn Ma quật thêm vào Độc Dĩnh giới thần hoàn toàn bị nghiền áp, bản tôn thần tâm bị giết, mất mạng ngay tại chỗ.

Hư không chung quanh nổ tung, hư không loạn lưu mãnh liệt dần dần khôi phục bình tĩnh.

Mười gã Đông Bá Tuyết Ưng đều thu hồi trường thương.

Trong hư không chỉ còn lại có một số vật phẩm như độc xoa kích sau khi Độc Dĩnh giới thần chết để lại đang nổi lơ lửng.

“Hừ, không dám giết ngươi? Ta có bảo vật đảo loạn thời không, không thể thời gian hồi tưởng kiểm chứng, căn bản không có chứng cớ, chứng minh là ta giết ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng đồ đen lạnh lùng nói. Ở thần giới, rất nhiều sát thủ đều là mang theo bảo vật lẫn lộn thời không phong cấm xem xét, sau đó tiến hành ám sát, căn bản tra không ra chứng cớ gì.

Bên cạnh, Động Kiêu giới thần trừng to mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status