Tuyết Ưng Lĩnh chủ

Chương 870: Bị ném ra (2)


“Cho ngươi một đao trước.” Đông Bá Tuyết Ưng duỗi tay ra, trong tay xuất hiện phi đao.

“Vù.”

Phi đao chợt lóe ở trong thiên địa hư giới liền đã đến bên cạnh huyết thú kia, sau đó liền tiến vào thiên địa bình thường tiến hành tiến công.

“Ở đây!” Thân hình huyết thú lại di động, hơn nữa vung lên móng vuốt, ‘Ầm’ trực tiếp đánh ở trên phi đao đột nhiên xuất hiện, đem phi đao đập quay cuồng bay đi. Sau đó phi đao lập tức biến mất không dấu vết, trở về thiên địa hư giới.

“Cái gì.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút giật mình thu hồi phi đao, nhìn một con huyết thú kia trong thiên địa bình thường, “Thế mà có thể phát hiện hơn nữa ngăn cản?”

Lúc trước giao thủ với Diệp thánh giả.

Khi đó mình còn chưa mở hư giới đạo, chỉ dựa vào uy lực bản thân phi đao ở trong thiên địa hư giới tiến lên, hơn nữa tập kích! Diệp thánh giả cũng thực sự phát hiện trước, nhưng thực lực của hắn tương đối yếu hơn nhiều. Hơn nữa phát hiện cũng muộn hơn nhiều, miễn cưỡng ngăn cản vẫn trúng chiêu.

Nhưng huyết thú này khác. Hắn phát hiện nhanh hơn! Hơn nữa thực lực mạnh hơn, thế mà chặn được phi đao.

“Một lần nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút không thể tin được. “Ta đã mở hư giới đạo, theo lý thuyết càng thêm kín đáo hơn mới đúng.”

Vù.

Lại một lần nữa ném ra phi đao.

Một lần này Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận quan sát, một lần này hắn phát hiện, khi phi đao tiến vào huyết thú trong phạm vi gợn sóng màu đen chung quanh, huyết thú liền lập tức phát hiện.

“Gợn sóng màu đen cho ta uy hiếp cực lớn, không ngờ chẳng những có thể phòng ngự bình thường thiên địa, ngay cả thiên địa hư giới cũng có thể cảm ứng.” Đông Bá Tuyết Ưng giật mình, “Ma tổ thật lợi hại, một sinh vật chiến đấu luyện chế ra, thế mà có thể cảm ứng chiêu số của ta, may mắn, phạm vi gợn sóng màu đen của nó cũng không lớn.”

Gợn sóng màu đen, chỉ lan đến phạm vi mười trượng chung quanh.

Đông Bá Tuyết Ưng thật ra cũng không kỳ quái, dù sao như ‘Viễn cổ ác ma’ của hạ tam động thiên đều là cấp chúa tể, mà thượng tam động thiên ‘Viễn cổ ác ma’ thì càng mạnh hơn, Huyết Nhận thần đế bọn họ cũng phải chịu thiệt, phải biết rằng Huyết Nhận thần đế chính là ‘âm ảnh thiên địa’vĩnh hằng đại thành, Thời Không đảo chủ cũng là ‘Thời không chi đạo’ cấp độ vĩnh hằng, cũng không chiếm được tiện nghi!

Hiển nhiên những thủ đoạn này của bọn họ tuy độc đáo lợi hại, nhưng đối với ma tổ mà nói, lại không đáng giá nhắc tới.

“Ngươi chỉ biết ném phi đao?” Huyết thú gầm nhẹ, chú ý bốn phương tám hướng.

“Vậy ngươi lại thử thương pháp của ta.” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng quanh quẩn ở trong cung điện, đồng thời hắn đã cầm Huyết Xà thương nhanh chóng áp sát, nhưng hắn lại vẫn duy trì phạm vi vượt qua mười trượng với huyết thú, vẫn chưa tiến vào khu vực gợn sóng màu đen có thể cảm ứng.

Vù.

Huyết Xà thương phóng to dài hơn mười trượng, nháy mắt xuất hiện từ trong thiên địa hư giới, công kích hướng huyết thú trong thiên địa chân thật.

Trường thương và phi đao, là có khác biệt về bản chất.

Phi đao hầu như không có biến hóa, thắng ở ẩn nấp.

Trường thương dù sao cũng là thi triển thương pháp, biến ảo khó dò, hơn nữa uy lực cũng lớn hơn rất nhiều, bên trong nó tuy chỉ một loại đạo, nhưng lại là ‘Sát lục đạo’ cấp độ vĩnh hằng, uy lực rất cường hoành, ở trong chứa ‘Huyết xà độc’ cũng cực kỳ âm hiểm. Trường thương trừ tính ẩn nấp hơi kém chút, phương diện khác đều ở trên phi đao! Hơn nữa Đông Bá Tuyết Ưng lại sở trường hư giới đạo, tính ẩn nấp của trường thương coi như không tệ. Ít nhất đối với huyết thú mà nói, mặc kệ là phi đao hay trường thương, chưa từng tiến vào phạm vi gợn sóng màu đen nó đều không cảm ứng được.

“Ông.”

Cán trường thương xoay mang theo lực xoay tròn khủng bố, giống như một con mãng xà, đánh về phía huyết thú.

Huyết thú vội kinh hoảng ngăn cản, quá gần rồi.

Phạm vi mười trượng, đối với cấp độ bọn Đông Bá Tuyết Ưng thật sự quá gần! Đối mặt phi đao không hề biến hóa, huyết thú có thể dễ dàng ngăn trở. Nhưng đối mặt thương pháp biến ảo khó dò, nó ngăn cản rất cố sức, dù sao nó không phải sinh mệnh thật sự, ở ‘uy lực’ ‘phòng ngự’… rất nhiều phương diện đều có thể tăng lên, nhưng chiêu thức chiến đấu tinh diệu muốn tăng lên thì khó.

Chiêu thứ nhất, trường thương đã cọ sát khe hở giữa hai chân trước, đâm vào ngực trái huyết thú, đâm ra cái lỗ máu to bằng nắm tay.

“Hô hô hô ~~~ “

Huyết Xà thương hóa thành ảo ảnh điên cuồng công kích, hết sức biến hóa.

Huyết thú cũng đang rít gào dốc sức ngăn cản, nhưng trước mắt một cây Huyết Xà thương này là từ trong thiên địa hư giới đâm tới, khoảng cách quá gần, nó ứng đối rất cố sức. Một đôi chân trước của nó cũng bắt đầu biến thành cực lớn, dốc sức ngăn cản, nhưng một cây Huyết Xà thương kia lại thường xuyên quỷ dị từ góc độ khác sau lưng đánh tới.

“Ầm.”

Ngẫu nhiên trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng sẽ bị móng vuốt đánh trúng.

Đông Bá Tuyết Ưng trong thiên địa hư giới cũng bị chấn động lảo đảo hai bước: “Lực lượng theo binh khí truyền vào thiên địa hư giới, thế mà hầu như không suy yếu, lực đạo cực kỳ cô đọng.”

“Lực đạo so với ta còn lớn hơn một chút, may mắn, cách mức khiến ta bị thương còn kém xa.”

Đông Bá Tuyết Ưng rất nhẹ nhàng, hắn ngay cả bị thương cũng không, càng đừng nói cái khác.

...

“Hắn mở ra một thiên địa khác, phương diện công kích hẳn là rất yếu, lân giáp huyết thú phòng ngự vẫn rất lợi hại.” Nam tử âm lãnh áo bào màu máu nhìn xa xa, nhưng theo đó liền nhìn thấy trên thân thể huyết thú bị đâm ra lỗ máu to bằng nắm tay. Hắn sửng sốt, nhưng vẫn tự tin, “Không ngờ uy lực công kích của hắn rất mạnh, nhưng sức khôi phục sinh mệnh lực của huyết thú rất mạnh, có thể dễ dàng khôi phục.”

Nhưng ngay sau đó.

Hắn liền kinh ngạc phát hiện, vết thương trên thân huyết thú khôi phục rất chậm, chỉ thấy lỗ máu trên thân huyết thú không ngừng tăng thêm, thương thế càng lúc càng nặng.

“Tại sao có thể như vậy?” Nam tử âm lãnh áo bào màu máu kinh ngạc vạn phần, “Huyết thú, làm sao vậy?”

“Binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn này công kích có tính hủy diệt quỷ dị.” Huyết thú gầm nhẹ, “Hơn nữa trên binh khí của hắn còn có vu độc, vu độc rất khó chơi.”

“Cái này...”

Nam tử âm lãnh áo bào màu máu sững sờ nhìn tất cả cái này.

Tuy chiến đấu vẫn đang tiếp tục, nhưng hắn đã rất rõ kết quả.

Huyết thú căn bản không công kích được Đông Bá Tuyết Ưng, mà Đông Bá Tuyết Ưng tuy mỗi một lần chỉ khiến huyết thú tăng thêm chút thương thế, nhưng thương thế khôi phục rất chậm, như vậy tích lũy tiếp, huyết thú nhất định sẽ chiến bại mà chết.

Sau khi công kích kéo dài hơn một canh giờ.

Rốt cuộc thân thể huyết thú hoàn toàn tan rã, ngưng tụ thành một giọt máu màu đen, chỉ là khí tức máu màu đen suy yếu.

Nam tử âm lãnh áo bào màu máu vung tay lên, máu màu đen liền biến mất.

“Ngươi đã thắng.” Nam tử âm lãnh áo bào màu máu lạnh lùng nói.

Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới từ trong hư vô hiện ra, đứng ở trong cung điện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status