Vả mặt nữ phụ bốp bốp bốp!

Chương 30: Vả mặt nữ tiên chí tôn (9)



Edit: ZL

Beta: Há Cảo

- ---------❤----------

Kéo đèn, hạ màn, tầm nửa canh giờ sau......

Quân Vô Thanh tâm trạng thoả mãn liếm liếm khóe miệng, vẻ mặt rạo rực làm người khác khó có thể nhìn thẳng. Hắn đưa tay lên sờ vào ngực trái của mình, lúc này hắn có thể cảm nhận được, trái tim của hắn đập cực nhanh, cả người vui sướng tới độ có thể bay lên rồi!

Chưa từng có cảm giác sung sướng đến như thế!

Nếu hai trăm năm cô đơn trong quá khứ là vì đổi lấy thời khắc tươi đẹp này, Quân Vô Thanh cảm thấy đáng giá! Quá đáng giá!

Cho dù bắt hắn chịu đựng hơn nghìn năm cô độc, vạn năm tịch mịch, chỉ cần có thể gặp được nàng, tất cả đều đáng giá!

Trong thạch thất đã không còn bóng dáng của Hạ Lương, nhưng Quân Vô Thanh không hề tức giận.

Tuy rằng hắn có chút khó chịu và buồn bực, nhưng vừa mới được nạp điện xong, hắn cảm thấy mình có thể nhẫn nại để Hạ Lương tạm thời rời khỏi bên người mình một lát.

Hạ Lương bên này đã rời khỏi Vô Gian Chi Vực, vẻ mặt cô có chút hoảng hốt, 9957 nhìn thấy tâm trạng của Hạ Lương như thế, trong lòng cảm thấy tương đối hài lòng!

Rốt cuộc, dù là cô gái nào chăng đi nữa, khi bị người khác ôm vào trong ngực, hết xoa bên này lại sờ bên kia tận nửa canh giờ, thì vẻ mặt hoảng hốt, hai má đỏ ửng lên như thế, quá là bình thường luôn!

Lương Lương rốt cuộc có chút dáng vẻ thẹn thùng của con gái rồi! Tuy rằng thanh tiến độ vẫn ngừng ở 5%, không có chút tiến triển nào, nhưng 9957 tỏ vẻ không sao cả, làm thêm vài lần nữa nhất định sẽ một đường thẳng tiến thôi!

Hạ Lương không biết mình đã bị hệ thống vô lương bán đi, nếu Quân Vô Thanh biết sau lưng mình còn có một thần trợ công như vậy, hẳn là sẽ cười tươi đến mức khiến chúng sinh tam giới mê mệt, thần hồn điên đảo ngay thôi!

"Lương Tử, nàng trở lại cũng không đi tìm ta, vậy mà lại đến nơi này đầu tiên! Nàng thích tên Quân Vô Thanh ấy đến vậy sao, nàng có mấy người chúng ta chẳng lẽ còn không đủ sao?! Chúng ta đều đã nhượng bộ như thế! Nguyện ý cùng có được nàng!" Bỗng nhiên, từ phía sau vang lên một giọng nói ai oán, khiến Hạ Lương cứng cả người.

Không xong!

Hẳn là đụng phải một trong số các nam nhân của Hạ Vũ rồi!

Hạ Lương ổn định lại tâm trạng, chậm rãi xoay người, nhìn về phía nam nhân phía sau.

Vừa hay, người nam nhân này, Hạ Lương cũng biết, là Lâm Trạch.

Là người khiến Hạ Vũ cướp đi tất cả của nguyên chủ, người đầu tiên Hạ Vũ đã từng yêu sâu đậm, đáng tiếc, hiện tại người Hạ Vũ "yêu sâu đậm" có hơi nhiều, hắn đã không phải là duy nhất, mà biến thành một trong số đó!

Càng châm chọc hơn là, đến bây giờ Lâm Trạch vẫn cho rằng người mình thích là nguyên chủ, không hề hay biết là người bên gối đã sớm đổi thành muội muội của nguyên chủ!

"Đây là cấm địa, không phải là nơi ngươi có thể tới!" Hạ Lương bắt chước thần thái và ngữ khí của Hạ Vũ, giả vờ tức giận nói với Lâm Trạch.

Nhưng đôi tay đặt bên người, lại căng thẳng nắm chặt lại.

Bởi vì chỉ cần thả một chút thần thức ra kiểm tra, sẽ rất dễ dàng phát hiện được sự khác biệt giữa cô và Hạ Vũ, dù sao tu vi của hai người kém nhau quá nhiều.

May mắn là, hiện tại trong lòng Lâm Trạch tràn đầy ghen tuông, chỉ nghĩ muốn tìm về lực chú ý của "Hạ Lương", cũng không hề hay biết, người trước mắt mình lại không phải người thật!

"Hạ Lương!" Lâm Trạch bị thái độ của cô làm tổn thương, hắn ta phẫn nộ kêu lên, sau đó tiến về trước một bước, nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Lương, bàn tay to vòng ra phía sau, ôm lấy cổ Hạ Lương muốn hôn cô!

Nhưng khi tay hắn vừa chạm đến cổ Hạ Lương, lập tức sờ được dấu răng kia.

Xúc cảm sâu như thế khiến người bình thường rất khó bỏ qua, huống chi đây còn là một người tu tiên có cảm giác kinh người chứ!

"Đây là cái gì?! Nàng đã lên giường với tên Quân Vô Thanh kia ư?!" Lâm Trạch đỏ mắt phẫn nộ gào lên, bàn tay nhẹ nhàng vén tóc Hạ Lương sang một bên, lộ ra cái cổ dày đặc dấu hôn, và cả dấu răng sâu kia nữa.

"Ngươi lại phát điên gì đó! Buông ra cho ta!" Hạ Lương lạnh lùng nói, phong phạm nữ vương khí thế mười phần.

Trong lòng cô đổ mồ hôi, trực giác nói cho cô biết hiện tại rất nguy hiểm, nhưng Lâm Trạch là cao thủ Hóa Thần kỳ, với thần hồn lực của mình rất khó có thể thực hiện nhiếp hồn với hắn.

Nhìn thấy những dấu vết đó. Lâm Trạch phẫn nộ đến cực điểm, nhưng hắn vẫn nghe lời Hạ Lương buông cô ra, cả người hắn như một con thú bị vây lại, đứng tại chỗ xoay hai vòng nhưng vẫn không khống chế được lửa giận trong lòng.

Vất vả lắm tiếp thu được việc người mình yêu không chỉ có một mình mình, nhưng bây giờ lại có thêm một người mới vào, hơn nữa còn là một người lợi hại hơn mình rất nhiều lần, loại tư vị này, quả thực quá chua xót!

Lâm Trạch bị lửa giận thiêu đốt gần như đánh mất lí trí, hắn vung tay ra, mang theo một trận kình phong quét về phía Hạ Lương!

Hắn chỉ là muốn phát tiết phẫn nộ trong lòng một chút thôi, cũng không phải thật sự muốn thương tổn "Hạ Lương" trước mặt này, hơn nữa hắn cảm thấy với tu vi Đại Thừa kỳ của nàng, muốn tránh đi rất đơn giản!

Nhưng hiện tại trước mắt hắn là Hạ Lương chứ không phải là Hạ Vũ, tu vi của cô chỉ là Trúc Cơ Kỳ, trước đòn tấn công của Lâm Trạch, cô vô pháp ngăn cản được, đạo kình phong của hắn quét tới, cô lập tức ngã về phía sau, miệng phun đầy máu tươi, té xuống mặt đất.

Đòn tấn công này của hắn gần như đã muốn nửa cái mạng của cô!!

"Lương Lương!!" 9957 sợ hãi kêu lên.

Ngay lúc này, Quân Vô Thanh còn đang ở Vô Gian Chi Vực bỗng mở hai mắt ra, vẻ mặt vốn lạnh lùng lập tức trở nên hoảng loạn và tức giận.

Tiểu nô bộc của hắn đã xảy ra chuyện!

Hai người có khế ước sinh tử, nàng bị thương nặng như thế hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được.

Quân Vô Thanh vuốt ngực của chính mình, đáy mắt lóe lên một tia hung ác, chỉ suýt một giây nữa thôi, là hắn đã phá tan đi phong ấn trong cơ thể mình....

Nhưng trong nháy mắt ấy, hắn chợt nhớ lại lời nói của Hạ Lương, liền cưỡng chế dừng lại.

Nếu đã đồng ý với nàng không thể tu ma, vậy thì chính chính mình phải thử hết lòng tuân thủ hứa hẹn với nàng, mặc dù hắn vừa mới dạy Hạ Lương rằng, điều con người am hiểu nhất là lật lọng!

Nhưng nếu đã hứa với Hạ Lương, Quân Vô Thanh vẫn muốn hết lòng tuân thủ, mặc dù trong mắt hắn việc này vô cùng hoang đường.

"Lương Lương, nhất định không được xảy ra chuyện gì, nếu không ta sẽ không tuân thủ hứa hẹn nữa đâu. Bởi vì thế giới không có ngươi, không bằng huỷ hoại hết đi thì tốt hơn!" Quân Vô Thanh kiềm chế lại sự nôn nóng trong lòng, thâm độc nghĩ.

Khế ước mà Quân Vô Thanh và Hạ Lương ký kết lúc nãy đúng là khế ước sinh tử, nhưng khế ước sinh tử trong tay Quân Vô Thanh, lại có chỗ khác biệt!

Sống do Quân Vô Thanh khống chế, giá trị sinh mệnh của hắn có thể chuyển đến trên người Hạ Lương, thậm chí vào thời khắc Hạ Lương gặp phải tổn thương nguy hiểm tới tính mạng, hắn có thể thay cô nhận bớt một nửa tổn thương. Nếu không đòn vừa rồi của Lâm Trạch, đã có thể trực tiếp lấy đi mạng nhỏ của Hạ Lương rồi!

Nhưng nếu một khi Hạ Lương thật sự chết đi, cũng sẽ không ảnh hưởng tính mạng của Quân Vô Thanh.

Không chết cùng Hạ Lương, không phải bởi vì Quân Vô Thanh không muốn, mà là vì hắn muốn sống để báo thù, muốn đem toàn bộ người hãm hại Hạ Lương tra tấn đến chết, sau đó hắn sẽ huỷ hoại thế giới này, khiến toàn bộ thế giới này chôn cùng Hạ Lương của hắn!

Không sai! Quân Vô Thanh chính là một tên đại biến thái điên cuồng cố chấp như vậy đấy!

-14.3.2019-

Ờm thì...Cảnh hôm trước tác giả đã cắt đấy các bạn (˶◡‿◡) Hãy cho tớ biết cảm nghĩ của các bạn là giề khi đọc tới cảnh ấy với nào (*˘︶˘)

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status