Vạn cổ chí tôn

Chương 1178: Trò chuyện với nhau (1)


– Thật đúng là có Thuật Luyện Sư cửu giai ở đây luyện khí, quá kinh người, đáng tiếc đã tới chậm một bước.

– Thuật Luyện Sư cửu giai vô luận ở đâu cũng đều là tồn tại như thần, sao lại chạy tới nơi quỷ quái này luyện khí cứ?

– Lỡ mất dịp tốt ah, nếu để cho lão tử bắt được hắn, mỗi ngày bắt hắn luyện huyền khí cửu giai cho ta mới được.

Thoáng cái liền vọt tới hơn mười người, biểu hiện trên mặt mỗi người đều không đồng nhất, có sợ hãi thán phục, có hối hận, có hồ nghi, có suy đoán...

Huyết Thần Tử lâm không mà đứng, lạnh lùng nhìn phía dưới, quanh thân lập tức tụ tập hơn mười tên cao thủ Huyết Thần Cung, lẳng lặng mà đứng bên người hắn.

– Sư tôn, vừa rồi thật là lôi kiếp cửu giai sao? Chẳng lẽ có huyền khí cửu giai sinh ra đời sao?

Một gã đệ tử tiến lên hồ nghi hỏi, đúng là Tào Á Tinh, hắn chính là đệ tử mà Huyết Thần Tử yêu thương, cho nên có cái này dựa vào.

Huyết Thần Tử sắc mặt âm trầm bất định, nói:

– Lôi kiếp huyền khí cửu giai ta cũng chưa từng thấy qua, có phải không không dễ phán đoán, nhưng mà...

Hắn ngưng thanh nói:

– Ta chung quy vẫn luôn cảm giác Thiên Sư Cự Nhân Xích ở ngay phụ cận, nhưng không cách nào định vị nơi cụ thể được!

Tào Á Tinh cả kinh, vội hỏi:

– Sư tôn, Thiên Sư Cự Nhân Xích không phải huyền khí bổn mạng tương tu của ngài sao? Sao lại mất rồi.

Gương mặt Huyết Thần Tử run rẩy thoáng một phát, lộ ra hung tướng, bình thường khi hắn lộ ra bộ dáng này chính là muốn giết người, Tào Á Tinh cũng cực kỳ hoảng sợ, vội vàng lùi lại sau mấy bước.

Huyết Thần Tử thấy là học trò cưng của hắn, lúc này mới dần thu lại hung tướng, nhưng vẫn âm trầm như muốn chảy ra nước, nói:

– Vì sau khi luyện thành Huyết Thú có thể dễ không chế, nên ta đã bỏ luôn cả Thiên Sư Cự Nhân Xích vào trong đó.

– À?

Tào Á Tinh ngẩn ngơ, kinh ngạc nói:

– Nói như vậy, Huyết Thú kia chẳng lẽ ở ngay phụ cận sao?

Ánh mắt Huyết Thần Tử không ngừng đảo qua bên dưới, nói:

– Đúng vậy, Thiên Sư Cự Nhân Xích cùng ta tức tức tương thông, nhưng vì sao lại không cách nào định vị cụ thể chứ?

– Hắn nghi hoặc nhìn về cây đại thủ mà Lý Vân Tiêu ẩn vào, sau đó ánh mắt lại dời đi, lộ ra vẻ bực bội khó hiểu.

– Các ngươi mau nhìn, là huyền khí cửu giai

Trong đám người phía dưới đột nhiên tuôn ra một tiếng kinh hô, lập tức ánh mắt mọi người đều theo thanh âm kia nhìn lại, một gã võ giả trong tay lóe lên hào quang, tựa hồ cất đi thứ gì đó, trong chốc lát liền hóa thành một đạo kim quang muốn lao đi.

– Mẹ ngươi, nhặt được huyền khí còn muốn chạy? Ngăn lại hắn!

Một người nộ quát một tiếng, lập tức thiên vạn đạo hào quang phóng lên trời, giống như mưa bom bão đạn bao phủ lấy tên võ giả kia.

Võ giả kia cũng là tồn tại cường đại Võ Tôn đỉnh phong, hắn ngưng ra từng đạo lực lượng phòng ngự ở bên người, nhưng chẳng qua chỉ một lát ngắn ngủi đã trực tiếp bị oanh phá, cả người còn chưa tới kịp giải thích đã hoàn toàn bị đánh thành bùn nhão rồi.

Huyền khí trữ vật của hắn cũng theo đó bị người đánh nát, đại lượng các loại nguyên thạch, đan dược, huyền khí nhao nhao rơi vãi xuống.

Trong toàn bộ kết giới, một thanh quạt xếp tản mát ra khí uẩn cường đại khiến tất cả mọi người đều nhìn qua, nó cứ như vậy im im lặng lặng lơ lửng trên không trung, toàn bộ bốn phía thoáng cái trở nên yên tĩnh.

Đích thật là huyền khí cửu giai không thể nghi ngờ, không ai dám động vào cả, bởi vì vô luận là ai xông đi lên đoạt huyền khí kia, sợ rằng sẽ lập tức nối gót tên Võ Tôn đỉnh phong lúc trước, bị biến thành thịt nhão ngay.

– Xảo Đoạt Vô Cực phiến của Khương Hội Thư

Huyết Thần Tử đột nhiên kinh hãi, hắn liếc mắt đã nhận ra chuôi quạt này, huyền khí tâm thần tương liên trở thành vật vô chủ, như vậy Khương Hội Thư tự nhiên đã bỏ mạng.

– Vật ấy Huyết Thần Cung ta thu.

Huyết Thần Tử hét lớn một tiếng, xông tới chỗ mọi người, một tay thu quạt xếp vào tay, nhìn qua một đám võ giả không cam lòng, lạnh lùng nói:

– Bất luận bảo bối nào khai quật được từ Mai Cốt chi địa đều phải ưu tiên bán cho Huyết Thần Cung ta, đây là pháp tắc từ đầu, chư vị không quên đấy chứ?

Mọi người nguyên một đám trầm mặc, với địa vị bá chủ của Huyết Thần Cung ở Mai Cốt chi địa, bọn hắn không dám công nhiên phản kháng, mặc dù trong đó có vài tên cường giả Võ Đế cũng không dám lên tiếng, nếu không nhất định sẽ không tốt lành gì.

Huyết Thần Tử trong tay cầm Xảo Đoạt Vô Cực phiến, thần sắc trong mắt phức tạp vạn phần.

Khương Hội Thư vừa chết, hắn hẳn nên yên lòng mới đúng, nếu không đến lúc đó thành Hồng Nguyệt truy cứu nhận trách nhiệm đến hắn cũng không thể thoát được. Nhưng thực lực Khương Hội Thư rất mạnh, còn có huyền khí cửu giai, càng có Đế Già thần bí kia vạn phần kia, cùng với hai gã Võ Đế tứ tinh khác ở đó, là ai giết bọn hắn chứ?

Tào Á Tinh đột nhiên nói:

– Sư tôn, nơi này tựa hồ là cấm khu thứ bảy?

– Cái gì?

Mọi người đều chấn động, Huyết Thần Tử đột nhiên lâm không mà lên, nhìn quanh mọi nơi, kinh hãi nói:

– Quả nhiên là Cấm khu, vậy thì cường giả đóng ở đây đâu rồi?

Ngay khi hắn kinh hãi không thôi, chân trời đã có một đạo quang mang lao tới, nháy mắt đã đến trước người rồi.

Bên trong hào quang đúng là Hứa Diễm, và hai gã hộ vệ.

Huyết Thần Tử đột nhiên cả kinh, vối bước lên trước bái:

– Dĩ nhiên là Hứa Diễm đại nhân.

Ánh mắt Hứa Diễm trực tiếp rơi vào trong tay hắn, sắc mặt đại biến, sợ hãi nói:

– Xảo Đoạt Vô Cực phiến?

Thân hình Huyết Thần Tử chấn động, nội tâm vô cùng phiền muộn, thầm mắng mình phản ứng quá trì độn, lẽ ra nên cất cây quạt này đi mới phải, lần này khẳng định không có phần mình rồi, đây chính là huyền khí cửu giai ah, ngay cả hắn cũng cảm thấy thập phần tiếc hận, nhưng chuyện nặng nhẹ hắn vẫn rất rõ ràng, vội vàng hai tay trình cây quạt lên, nói:

– Hứa Diễm đại nhân, đúng là Xảo Đoạt Vô Cực phiến của Khương Hội Thư đại nhân, ta thấy ở đây có lôi kiếp đánh xuống, liền chạy đến xem xét, không nghĩ đến lại thấy nó, từ khí tức chấn động trên đó mà xem, Khương Hội Thư đại nhân có lẽ đã...

Câu kế tiếp của hắn mặc dù chưa nói, nhưng mọi người đều rõ cả.

Trong mắt Hứa Diễm lộ vẻ khiếp sợ khó có thể che dấu, tay nắm cây quạt hơi có chút rung rung, cả giận nói:

– Là người phương nào gây nên?

Huyết Thần Tử cúi đầu, nói:

– Tại hạ không biết, cần một ít thời gian điều tra, nhưng tại hạ nghĩ, có thể nào quan hệ đến lôi kiếp lúc trước không?

Trên mặt Hứa Diễm một mảnh băng hàn, tựa hồ rất khó tiếp nhận hiện thực trước mắt, được một hồi mới nói:

– Đạo lôi kiếp lúc trước đích thật là huyền khí cửu giai chi kiếp, điểm ấy không thể nghi ngờ, chỉ là...

Hắn nhìn thoáng qua bên dưới, vẻ ngưng trọng trong mắt ngày càng đậm.

Võ giả bên dưới sau khi mất đi tư cách tranh đoạt, không ít người bắt đầu vọt tới chỗ một ít đan dược huyền khí mà tên Võ Tôn lúc trước lưu lại, cũng có không ít tốt bảo bối, tất cả đều bị đoạt sạch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status