Vạn cổ chí tôn

Chương 3152: Thiên đạo luận (1)


Phi Nghê lúc này mới phát giác nguyên lực trong người dồi dào, trên đan điền có phượng ảnh đảo quanh, lực lượng vô cùng tinh thuần đang chạy khắp toàn thân.

- Cảnh giới này...

Nàng kinh hỉ vạn phần, kìm lòng không được kinh hô lên, nói:

- Thần Cảnh!

Bách Luân Kết Y gật đầu cười nói:

- Thật sự là Quy Chân Thần Cảnh, bản thân ngươi là phượng thể, thu nạp thiên phượng tàn thức, đã là Thần Cảnh chính thức, cũng giống như Lý Vân Tiêu.

Phi Nghê đại hỉ không thôi, nói:

- Đa tạ đại nhân đề điểm.

Người trước mắt thập phần lạ lẫm, cảm giác khó nhìn thấu, trong nội tâm nàng đã đoán được hơn phân nửa đây là người cần tìm.

Bách Luân Kết Y cười nói:

- Không cần cám ơn ta, chuyện này không quan hệ gì tới ta cả, ngươi nên cảm tạ phu quân và Hồng Nhan cung chủ đi, là bọn họ liều chết cứu ngươi ra khỏi tay huynh đệ Chiến Du đấy.

-Đa tạ phu quân, đa tạ Hồng Nhan tỷ tỷ.

Trong lòng Phi Nghê cảm xúc dạt dào, còn ấm áp hơn chân hỏa trong người, thâm tình nhìn qua hai người, ánh mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu, đôi má ửng đỏ.

- Tất cả mọi người là tỷ muội, không cần khách khí như vậy.

Khúc Hồng Nhan cười nói:

- Ngược lại ngươi phải cảm tạ Phi Dương, hắn đã liều cả mạng đấy, không có Bách Luân Kết Y đại nhân xuất thủ cứu giúp, sợ rằng chúng ta không gặp được hắn nữa rồi.

Nói đến đây, Khúc Hồng Nhan còn chưa phát hiện khóe mắt đỏ rực và cái mũi cay cay.

Nội tâm Phi Nghê run lên, khẽ gọi một tiếng Lý Vân Tiêu, nắm tay hắn không buông.

Không khí kiều diễm như thế làm Lý Vân Tiêu mất tự nhiên, huống chi còn có rất nhiều người bên ngoài ở đây, lúc này thu tay lại, xấu hổ cười cười, nói:

- Làm gì nghiêm trọng như thế, không nên nghe bọn họ nói bậy, ngươi không có chuyện gì chứ?

- Ân.

Phi Nghê đáp một tiếng, thông minh như nàng tự nhiên biết rõ Khúc Hồng Nhan cùng Bách Luân Kết Y sẽ không nói lung tung, tình huống lúc đó bọn họ vô cùng nguy hiểm, trong nội tâm cảm động khó tả.

- Mọi người không có việc gì là tốt rồi, ta thấy các vị nhân họa đắc phúc, tất cả đều vui vẻ. Không chỉ có Lạc Vân Thường cùng Phi Nghê bước vào Quy Chân Thần Cảnh, Lý Vân Tiêu thực lực có tinh tiến, nhưng mà toàn thân tiểu tử này là thần dịch lực, làm ta khó phát hiện tu vị của hắn.

Ánh mắt Cố Thanh Thanh bắn ra dị sắc, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu một hồi, cảm giác được có khác biệt, lại không nói khác biệt này ở đâu.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

- Đại nhân quả nhiên hảo nhãn lực.

Hắn cũng không rõ nói, chỉ thừa nhận không sai.

- Đi thôi, theo ta vào nhà. Mấy ngày nay chỉ lo chữa thương, may mà không có gì đáng ngại, cũng nên nói với mọi người vài việc.

Bách Luân Kết Y vui vẻ nói ra, dẫn mọi người vào nhà.

Bên trong phi thường đơn sơ, vắng vẻ chỉ có cái giường đá, trên mặt đất có khắc mấy trận pháp cổ quái, cũng không biết làm gì.

- Phòng ốc sơ sài thô bỉ, các vị chấp nhận.

Bách Luân Kết Y làm thủ thế mời, liền một mình một người đi vào, hắn lăng không xếp bằng trên trận pháp nhỏ, hai tay đặt lên đan điền.

Trận pháp chuyển động, hào quang lập lòe, hào quang bị hút vào trong người Bách Luân Kết Y, cả thân thể của hắn sinh ra hào quang óng ánh, dung hợp với trận pháp..

Lý Vân Tiêu nhìn sang, mặc dù không nhìn ra trận pháp có tác dụng gì, nhưng cũng có thể nhìn ra mánh khóe, cả kinh nói:

- Chẳng lẽ thân thể đại nhân có thương thế?

Bách Luân Kết Y mỉm cười nói:

- Không sao, sớm thành thói quen. Lại nói tiếp, lão phu có thể kéo dài tính mạng nhìn thấy các ngươi, xem như thiên ý từ bi.

Lời này làm mọi người chấn động.

Cố Thanh Thanh càng bi thương, che miệng lại, đau thương nói:

- Đại nhân tổn thương đã nghiêm trọng tới mức không thể vãng hồi sao? Đại đạo ba ngàn, chẳng lẽ không có đại đạo nào cứu được đại nhân sao?

Bách Luân Kết Y thập phần thong dong lạnh nhạt, mỉm cười lắc đầu, nói:

- Có lẽ có, chỉ là không cần thiết. Mặc dù có thể cứu ta, thọ nguyên còn thừa không thể chèo chống bao lâu cả.

Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:

- Đại nhân có ân cứu mạng với ta, nếu có phương pháp chữa thương cho đại nhân, cho dù khó bao nhiêu a cũng phải tìm được.

Bách Luân Kết Y giơ tay lên, chen ngang lời bọn họ, nói:

- Đã sống tới ngày hôm nay, ta đã có biện pháp kéo dài tính mạng, cũng không cần vất vả như thế, nhưng sống có gì vui, chết có gì buồn, không đáng nói đến vậy. Huống chi cái này bệnh gì đã lâu, sinh không bằng chết, ta kéo lấy bệnh này thể kéo dài tánh mạng, cũng chỉ là làm một gặp Giới Thần Bi chi chủ a."

Thần sắc Lý Vân Tiêu nghiêm túc, nói:

- Giới Thần Bi có bí mật gì, tại sao đại nhân xem trọng như thế?

Hắn giơ tay phải lên, một đạo quang chậm rãi bay lên, hóa thành Giới Thần Bi, nằm trong lòng bàn tay, hào quang chuyển động, thập phần hoa mỹ.

Hai mắt Bách Luân Kết Y híp mắt, nhìn chằm chằm vào Giới Thần Bi một hồi, dường như có phần mê luyến, trên mặt hiện ra thần sắc an tường, nói:

- Trong vũ trụ mênh mông, có đại thế giới, vô số vị diện, mà mỗi thế giới lúc sinh ra đều có vật hố tống sinh ra theo, cũng giống như thế giới, có thể giới lực của mình. Giới Thần Bi là giới lực thế giới ngưng tụ thành, đại biểu cho quy tắc cao nhất của huyền khí, cũng có thể nói, trong Thiên Võ Giới này tuyệt đối không thể luyện ra thánh khí có phẩm chất cao hơn Giới Thần Bi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Những chuyện này ta đã sớm biết, dù vậy, nó chỉ là huyền khí cao cấp mà thôi, mặc dù đáng giá coi trọng, cũng không cần quá phận như thế.

- Ha ha, ngươi không hiểu.

Bách Luân Kết Y cười nói:

- Nếu là giới lực ngưng tụ thành, trừ ‘ lực lượng ’ bản thân ra, còn ẩn chứa ‘ số trời ’. Đáng tiếc là, bao nhiêu năm qua nhiều người truy cầu Giới Thần Bi chỉ cực hạn quan tâm tới ‘ lực lượng ’ của nó, lại xem nhẹ ‘ số trời ’ trọng yếu nhất, mặc dù có một số thời đại có người đạt được, cũng không cách nào phát huy ra lực lượng của nó, trở thành thiên mệnh giả.

- Rốt cuộc thiên mệnh giả là thế nào, ta nghe người ta nói, Giới Thần Bi dường như mất đi khí linh, cho nên không cách nào phát huy lực lượng của nó.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, mang nghi vấn trong lòng nói ra.

Bách Luân Kết Y nói:

- Cái gọi là ‘ thiên mệnh giả ’, trong dòng sông lịch sử của thiên đạo, đó là người được thiên mệnh chọn trúng, gánh sứ mạng thay trời hành động, trong tối tăm có thiên mệnh bảo hộ, rất khó chết.

Lý Vân Tiêu sững sờ, nói:

- Nói như vậy, ta có thiên đạo hộ thân, chẳng lẽ có thể đi ngang, thần cản sát thần?

- Ha ha, nếu như đơn giản như vậy, vậy là tốt rồi.

Bách Luân Kết Y cười khổ lắc đầu, nói:

- Như thế nào là ‘ đạo ’?

Lý Vân Tiêu trầm ngâm xuống, liền đáp:

- ‘ đạo ’ là ‘ quy tắc ’, chính là trật tự vạn vật vũ trụ.

- Đúng vậy, đáp án của ngươi rất sát, có thể lý giải như vậy. Thần Tiêu Cung có quy củ Thần Tiêu Cung, Long gia có quy củ Long gia, hai phái đều có quy tắc, ai cũng không thể vượt qua. Một khi vượt qua quy củ, tất nhiên sẽ bị quy củ trừng phạt. Thế nhưng mà, người Long gia tiến vào Thần Tiêu Cung, quy củ Thần Tiêu Cung có thể chế ước người Long gia không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status