Vạn cổ chí tôn

Chương 3568: Động thủ cướp đoạt


Huyền Minh thạch tỏa ra kim quang sáng ngời, tạo thành một trận pháp sáu cạnh, tảng đá bắn thẳng vào băng trụ.

Ầm ầm!

Từng khối băng vụn bắn ra, hóa thành hàn khí tỏa ra bốn phía.

Đám người Mộng Linh chân quân hoảng hốt, bọn họ nhanh chóng né tránh hàn khí tỏa ra.

Đám người Mộng Linh chân quân lui ra xa xa, giật mình nhìn qua qua cảnh tượng trước mặt.

Trong mơ hồ chỉ có thể nhìn thấy Lý Vân Tiêu cứu tỷ đệ Mộng Vũ ra ngoài, ba người ngồi ngay ngắn chỉnh tề, tỷ đệ Mộng Vũ đang giơ một tay đối chưởng với Lý Vân Tiêu.

Một đạo khí tức màu xanh lá từ cánh tay Lý Vân Tiêu truyền vào trong người tỷ đệ Mộng Vũ.

Đây chính là ất mộc sinh cơ chi thuật mà tiểu Thanh truyền cho hắn, hiện tại hắn dùng chữa thương cho hai người.

Mộng Linh chân quân nhìn rõ ràng, nội tâm của hắn mừng như điên, kích động thân thể run rẩy.

Sắc mặt Vi Thanh trầm xuống, hắn lạnh lùng quan sát tinh cầu. Nhìn kỹ thì thấy vô số hạt sương hấp dẫn và bài xích nhau, chúng không ngừng dây dưa với nhau.

Vi Thanh lập tức hạ quyết tâm, đột nhiên lấy bảo bình ra hấp thu tinh quang.

- Ngươi làm cái gì?

Mộng Linh chân quân kinh hãi, hắn giận dữ hét lên, thân thể lao về phía Vi Thanh.

Âm dương nhị khí quấn lấy tinh cầu, cả viên cầu xoay tròn, bắt đầu biến hóa hình thái, cuối cùng ngưng tụ thành hình thể sáu cạnh vững chắc.

- Ta chỉ muốn bảo vệ Lý Vân Tiêu mà thôi, hắn bị khốn trong đó, muốn tự bảo vệ mình cũng khó khăn, huống chi là còn có Mông Bạch.

Vi Thanh cảm nhận được sát khí trên người Mộng Linh chân quân, vội vàng tránh né, không muốn ngạnh kháng với hắn.

Mộng Linh chân quân cười lạnh nói:

- Đừng cho rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì, lực lượng Hồi Ách Tinh Sương hết sức kỳ lạ, hơn nữa mẫn cảm dị thường. Nếu như có biện pháp ta còn không ra tay sao? Còn cần ngươi tới dạy?

Hắn đánh ra mấy chưởng bức Vi Thanh không thể không thu hồi bảo bình nghênh chiến, không rảnh bận tâm tinh cầu.

Công Dương Chính Kỳ cũng tiến lên, khí tức bao phủ Vi Vô Nhai, lạnh lùng nói:

- Vô Nhai đại nhân nên chú ý bản thân mình.

Sắc mặt Vi Vô Nhai đại biến, trầm giọng nói:

- Chân quân! Xin dừng tay, chuyện gì cũng từ từ!

Hắn vẫn gọi Mộng Linh chân quân là Mộng lão nhân, giờ phút này không thể không dùng kính xưng.

Mộng Linh chân quân đánh Vi Thanh lui mấy trăm trượng, trên mặt đầy hàn khí, nói:

- Ai còn dám làm xằng bậy vào lúc này, vĩnh viễn chôn trong khu vực hỏa diễm đi!

Vi Vô Nhai nói:

- Là tiểu nhi nhất thời lỗ mãng, sẽ không đâu!

Hắn trách cứ trừng Vi Thanh, không rõ Vi Thanh làm người trầm ổn, tại sao đột nhiên xúc động như thế.

Sắc mặt Vi Thanh biến hóa mấy lần, âm trầm nhìn chằm chằm về phía trước, truyền âm nói:

- Thánh Ma, ngươi thực có nắm chắc có thể ngăn chặn Tạo Hóa Cảnh sao?

Thánh Ma truyền âm trả lời:

- Yên tâm, chặn đánh giết hắn khó, nhưng áp chế một hồi vẫn có thể! Sau đó ngươi dùng âm dương nhị khí thu Hồi Ách Tinh Sương vào trong bình. Về phần ba người trong tinh cầu, bọn họ ngăn cản hàn khí còn khó khăn, căn bản không có khả năng ra tay!

Vi Thanh lại cắn răng hỏi:

- Ngươi xác định? Nếu ra tay có đường quay về không?

Thánh Ma cười một tiếng, nói:

- Cầu phú quý trong nguy hiểm, theo ta biết về ngươi, ngươi cũng không phải là người lề mề, không có cản đảm thì đừng làm. Chỉ cần vừa tới tay chúng ta lập tức chạy tới Ma giới. Hơn nữa có hóa lân ma cốt, ngươi bước vào Tạo Hóa Cảnh là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Tốt! Đánh bạc!

Sắc mặt Vi Thanh trầm xuống, ánh mắt bắn ra hàn quang, nói:

- Mộng Linh chân quân, không nên quá cuồng vọng! Hôm nay ta sẽ lĩnh giáo ngươi một chút.

Mộng Linh chân quân nhíu mày, tuy lạnh lùng nhìn qua hắn, nhưng nội tâm có chút hồ nghi, thầm kỳ quái. Hắn rất hiểu Vi Thanh, đây là kiêu hùng, không có làm chuyện ngu xuẩn.

Vi Vô Nhai kinh hãi nói:

- Thanh nhi?

Vi Thanh ngắt lời phụ thân, nói:

- Phụ thân ngăn chặn Công Dương Chính Kỳ là được, còn lại giao cho ta.

Vi Vô Nhai há to mồm, hắn vô cùng kinh ngạc, không biết xảy ra chuyện gì.

- Hừ, còn lại tất cả đều giao cho ngươi, lão phu muốn xem ngươi làm gì.

Mộng Linh chân quân cảm thấy quái dị, lúc này thân ảnh lóe lên xuất hiện trước mặt Vi Thanh, năm ngón tay áp tới.

Thân thể Vi Thanh biến hình, đột nhiên trên người của hắn xuất hiện ma ảnh, một đạo hắc quang xuất hiện bao phủ mặt hắn.

Bành!

Mộng Linh chân quân đánh vào bóng đen này, lập tức hào quang tỏa ra làm tay hắn dừng lại, liền phát hiện vận chuyển chân nguyên quá khó khăn, dường như bị lực lượng nào đó trói buộc.

- Đây là... Ma công...

Một cành cây màu đen quấn lấy cánh tay Mộng Linh chân quân, hơn nữa còn lan ra trói buộc thân thể của hắn.

Biến cố này làm cho Vi Vô Nhai cùng Công Dương Chính Kỳ không ngờ tới, mặc dù Vi Thanh cũng ngạc nhiên.

Cây màu đen ngăn cản Mộng Linh chân quân liền kéo dài ra, nó dừng lại trước Mộng Linh chân quân ba trước, sau đó nở ra một đóa ma hoa.

Sắc mặt Mộng Linh chân quân âm trầm như nước, lạnh lùng nói:

- Vi Thanh, ngươi cũng nhập ma, ta thật sự là nhìn lầm rồi.

Vi Thanh cũng ngưng trọng, không lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào ma hoa.

Nụ hoa dần dần nở ra, cánh hoa nở rộ trước mặt mọi người.

- À?

Công Dương Chính Kỳ và Vi Vô Nhai kinh hô, chỉ cảm thấy thị giác trùng kích quá lớn, tròng mắt như rớt ra ngoài.

Mặc dù là Mộng Linh chân quân và Vi Thanh làm người trấn định cũng kinh ngạc, trong cánh hoa nở rộ là cái đầu!

Cái đầu này ngũ quan đầy đủ, đột nhiên mở mắt ra, hai mắt thâm thúy như biển cả, quát:

- Còn không mau động thủ!

Vi Thanh chấn động, tỉnh táo lại, cái đầu này hiển nhiên là Thánh Ma.

Không có chần chờ, hắn bấm niệm pháp quyết, đồng thời tế bảo bình ra, từng đám âm dương nhị khí xuất hiện, lao tới tinh cầu kia.

Vi Vô Nhai kinh hãi nói:

- Thanh nhi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Vi Thanh vội vàng bấm niệm pháp quyết, hắn không quan tâm tới.

Công Dương Chính Kỳ cười lạnh nói:

- Còn có thể xảy ra chuyện gì, tất nhiên là hắn cấu kết Ma tộc, thật đáng chết!

Lập tức nhắc thương đâm thẳng vào Vi Thanh.

Phanh!

Thương thế vừa tới đã bị Vi Vô Nhai đuổi theo, một chưởng chụp được, quát:

- Còn chưa làm cho rõ ràng, đừng loạn kết luận!

Công Dương Chính Kỳ cảm thấy thân thương bị lực lượng lớn ngăn cản, cánh tay trầm xuống, nội tâm thất kinh. Tuy hắn cũng bước vào Hư Cực Cảnh, nhưng dường như còn yếu hơn Vi Vô Nhai một bậc.

Nội tâm sinh ra cảm giác không phục, một cước đá thân thương, thuận thế đâm vào mi tâm Vi Vô Nhai, cười lạnh nói:

- Sự thật ngay trước mắt, cái gì gọi là ‘ loạn kết luận ’?"

Xuy xuy!

Chiến thương đâm qua người Vi Vô Nhai, vẫn khó làm hắn tổn thương.

Vi Vô Nhai tức giận nói:

- Muốn định tội hắn cấu kết Ma tộc, cũng phải do lão phu và Mộng lão nhân nói, ngươi tính toán là cái gì?

Hắn giận dữ, sát tâm nổi lên, hai tay hợp lại đánh lui Công Dương Chính Kỳ.

Giờ phút này nội tâm Mộng Linh chân quân chấn động ngập trời, hắn phát hiện mình dùng toàn lực vẫn không thoát khỏi ma đằng, mỗi một lần cố gắng đều bị ma đằng đâm vào thân thể, máu tươi chảy ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status