Vạn cổ chí tôn

Chương 801: Thu phục mọi người (1)


Viên Cao Hàn trừng mắt cả giận nói:

- Ngươi quản chuyện này để làm gì? Hẳn là tên người a, tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp vượt qua Ngân Hà đi!

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Biện pháp ta ngược lại có một cái, nhưng không biết có được không.

- Cái gì? Ngươi có biện pháp? Ha ha, vậy tranh thủ thời gian dùng ra đi! Lần này không cần chết rồi, ha ha!

Viên Cao Hàn cũng chỉ tùy ý nói vậy thôi, không thể tưởng được Lý Vân Tiêu thật sự có biện pháp, lập tức đại hỉ không thôi.

Lý Vân Tiêu nhìn hắn, hừ lạnh nói:

- Không chỉ cần ngươi hỗ trợ, hơn nữa sau đó có thể sẽ rất ủy khuất ngươi đấy!

- Hỗ trợ khẳng định không có vấn đề! Ủy khuất chút cũng không sao, chỉ cần có thể vượt qua cửa này, dù ủy khuất thế nào ta cũng có thể tiếp nhận!

Viên Cao Hàn hiện giờ chỉ muốn bảo toàn Tinh Quang Hồn Thể bát trọng này, còn lại tất cả đều có thể không quan tâm, cho dù bảo hắn kính dâng ra bốn cây Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết hắn cũng sẽ không chút nhíu mày.

- Ân, vậy rất tốt, vậy thì đi vào trong Giới Thần Bi của ta đi!

Lý Vân Tiêu mặt không biểu tình, my tâm lóe lên kim quang.

Viên Cao Hàn trong nội tâm cả kinh, không biết hắn muốn làm gì, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ muốn hút lấy mình, hắn tự nhiên ra tay chống cự, nhưng chợt thấy Lý Vân Tiêu nhướng mày, quát lên với hắn:

- Không nên phản kháng, tùy ý để cổ lực lượng này dẫn dắt ngươi!

Lúc này hắn mới buông lỏng tinh thần, lập tức bị thu vào trong mi tâm Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu ánh mắt lạnh dần xuống, thì thào lẩm bẩm:

- Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ta cũng không muốn thu ngươi vào làm gì. Nhưng đã tiến vào, trước khi ta khôi phục lại đến Võ Đế đỉnh phong thì ngươi đừng mong rời đi!

Mi tâm hắn lóe lên, Giới Thần Bi trực tiếp bắn ra, dừng lại trên không trung, như ngọc thạch, không có chút hào quang nào. Sau đó chính hắn cũng chợt lóe lên rồi biến mất, tiến vào trong ngọc bi.

Lý Vân Tiêu trở ra, nhìn thấy vẻ mặt của Viên Cao Hàn ngây ngốc, đồng tử mở thật to, dường như đang hóa đá.

- Cái này, tại đây..., là Nặc Á Chi Chu?

Hắn hơi hoảng sợ tâm thần bất định hỏi, nhìn qua thân ảnh Lý Vân Tiêu hiện ra, trong lòng đầy kiêng kỵ. Hắn chính là cửu giai thuật luyện sư, hơn nữa đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, cho nên kiến thức của hắn cực cao, thoáng cái đã phát hiện ra tình huống nơi đây.

Lý Vân Tiêu lãnh đạm nhìn qua hắn, giải thích nói:

- Không phải Nặc Á Chi Chu, nhưng lại là siêu phẩm huyền khí độc nhất vô nhị sánh ngang Nặc Á Chi Chu, hoặc là được xưng ‘ thánh khí ’ càng thỏa đáng hơn!

Viên Cao Hàn thậ sự kinh hoàng, tuy hắn đã suy đoán ra, nhưng được xác nhận của Lý Vân Tiêu là đúng thì nội tâm đại chấn, kinh hãi nói:

- Ngươi, ngươi có được thánh khí? Thứ này khắp thiên hạ cũng chỉ có hai ba kiện thôi, ngươi lại có một kiện?

Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, lạnh lùng nói:

- Không phải chỉ có một kiện Nặc Á Chi Chu sao? Xem ra thân ở địa vị cao của Thánh Vực biết rõ nhiều hơn người ta không ít. Ta rất có hứng thú biết rõ hai ba kiện mà ngươi nói là hai ba kiện nào?

Viên Cao Hàn lập tức ngậm miệng không nói, ánh mắt của hắn lại biến thành phức tạp, nói:

- Xem ra ngươi thật không phải đệ tử Phệ Hồn Tông, nếu không Hoàng Phủ Bật tuyệt đối không cho phép đệ tử có dược thánh vật bực này. Nhân tộc trong lịch sử xuất hiện thánh khí đúng là chỉ có Nặc Á Chi Chu từng có ghi lại, nhưng mà trong thời gian dài dòng của Thiên Võ Giới, nếu như chỉ có một kiện Nặc Á Chi Chu thì không ai tin.

Hắn chậm rãi thở ra một hơi, nói:

- Nếu ngươi có thánh khí nơi tay, vậy tự nhiên không sợ không gian loạn lưu rồi.

Tuy hắn tràn đầy lo âu thấp thởm, nói:

- Ngươi ý định xử lý ta như thế nào?

Hắn cũng ý thức được tự mình biết bí mạt của Lý Vân Tiêu thì đối phương tuyệt đối không buông tha cho mình. Hắn rốt cuộc biết ủy khuất là ý gì!

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

- Lão Viên, xem ra ngươi cũng không ngốc nha, về sau chớ giả ngu trước mặt ta. Ngươi nói sai một điểm, mặc dù có thánh khí bực này, ta cũng không có nắm chắc vượt qua ngân hà, bởi vì thời điểm kiện thánh khí này đối kháng với kiện thánh khí khác, tổn thương thập phần nghiêm trọng, hơn nữa vừa rồi bị thái cổ cương phong càn quét một hồi, hiện tại càng tàn phá không chịu nổi, đây cũng là nguyên nhân ta cần ngươi hổ trợ.

- Một kiện thánh khí khác?

Viên Cao Hàn trố mắt, hắn phát hiện mình nhìn thấy ngày hôm nay còn nhiều hơn cả đời cộng lại. Trong truyền thuyết chỉ có Nặc Á Chi Chu bị ghi lại trong sử sách, hôm nay lại xuất hiện ba kiện.

- Ân, tình huống cụ thể có chút phức tạp, không có thời gian giải thích. Hiện tại ta cần ngươi giúp ta cùng khống chế kiện thánh khí này, vượt qua tinh hà.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu nghiêm nghị nói.

Viên Cao Hàn gật đầu nói:

- Đây là tự nhiên, hiện tại trốn chạy để khỏi chết là bức thiết nhất. Nhưng ta muốn biết ngươi xử lý ta thế nào?

Trong lòng của hắn lo lắng cực độ. Trong kiện thánh khí này, một ý niệm của Lý Vân Tiêu chính là thiên địa quy tắc, hắn căn bản không phải đối phương của người ta, phải nhân cơ hội mình còn giá trị thì bàn tốt điều kiện.

Lý Vân Tiêu híp mắt nhìn hắn, trong lúc đó cười rộ lên, nói:

- Lão Viên, ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không làm việc bất lợi với ngươi. Nếu không giết chết ngươi, bản tôn của ngươi lập tức biết tất cả, đến lúc đó ta thật nguy hiểm rồi!

Viên Cao Hàn biến sắc, kinh hãi nói:

- Chẳng lẽ ngươi muốn giam giữ ta cả đời?

Nói như vậy còn không bằng chết mất.

Lý Vân Tiêu khẽ lắc đầu nói:

- Ngươi yên tâm, nhốt tự nhiên chỉ nhốt thời gian ngắn. Nhưng mà ta có thể cam đoan hai điểm, một, ngươi ở nơi này tu luyện tuyệt đối không kém gì vực ngoại tinh không. Hai, ta cần ngươi giúp ta luyện chế một ít thứ gì đó. Ba, chỉ cần ta khôi phục đến thực lực đỉnh phong sẽ thả ngươi ra ngoài!

Sắc mặt Viên Cao Hàn âm trầm bất định, có chút hoài nghi nói:

- Cứ như vậy? Ngươi không gạt ta?

Hắn cũng không biết Lý Vân Tiêu nói khôi phục thực lực đỉnh phong chính là Cửu Thiên cảnh đỉnh phong, còn tưởng rằng chì Võ Tông tứ trọng đỉnh phong mà thoi, chỉ cảm thấy điều kiện quá đơn giản.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn qua hắn, ngạo nghễ nói:

- Ta từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh, khi nào đã lừa gạt người?

Hắn vung tay lên đến, lập tức cho đám người Cố Nguyệt Sinh xuất hiện bên cạnh, bọn họ vô cùng ngạc nhiên nhìn qua Viên Cao Hàn.

Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:

- Ta lúc trước đáp ứng với bọn họ, chỉ cần giúp ta lần kia thì có thể rời khỏi. Hiện tại tùy các ngươi tự do, muốn đi ta tuyệt đối không cường lưu.

Mọi người nghe xong, tất cả đều là vui mừng quá đỗi, Tư Đồ Hoành đầu tiên cười ha hả, chắp tay nói:

- Đa tạ, đa tạ!

Sắc mặt Viên Cao Hàn cực kỳ cổ quái, nói:

- Bên ngoài có đại ma ở đây, trong tay đại ma còn có một kiện thánh khí -- Cổ Thần chiến trường, ngươi không phỉa đang lừa gạt bọn họ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status