Vạn cổ chí tôn

Chương 833: Trong vòng ba ngày (1)


Nghĩ vậy, thái độ với Lý Vân Tiêu cũng trở nên nhu hòa, nói:

- Đi thành Vũ Phong phải thông qua truyền tống trận cự ly xa của Lôi Phong thương hội hoặc là Bắc Đấu Tông, với ta mà nói không phải chuyện khó gì, ta đáp ứng ngươi, ngươi khi nào phải đi?

Giờ phút này nội tâm của hắn cũng ước gì Lý Vân Tiêu sớm rời khỏi một chút, như vậy đổ ước cũng sẽ mất đi hiệu lực.

Lý Vân Tiêu trầm tư một lát, nhìn thấy vẻ mặt lo nghĩ của Cẩn Huyên, lập tức nói:

-Qua mấy ngày nữa, dù sao cũng không vội. Trừ hai chuyện kia, ta chỉ cần ở thành Nam Hỏa một ngày, chuyện còn lại ngươi phải nghe theo ta.

Mạc Hoa Nguyên gật đầu nói:

- Tự nhiên, Mạc Hoa Nguyên ta tuyệt không phải kẻ nói không giữ lời!

Sau khi nói xong lời này, hắn nhìn qua ánh mắt đùa cợt của Lý Vân Tiêu, lập tức đỏ mặt lên, xấu hổ bổ sung nói:

- Nhưng ta đáp ứng với Lôi Phong thương hội trước, thật sự thân bất do kỷ.

Lý Vân Tiêu cũng lười so đo với hắn, nhưng mà cũng có thể thấy được tình cảnh của Tử Vân thương hội trước mắt thập phần nguy hiểm, Lôi Phong thương hội đã quyết định diệt trừ các nàng, tình huống này có thể nghĩ, hơn nữa đã chặt đứt đường lui.

Từ tình huống của Mạc Hoa Nguyên mà nhìn, Tử Vân thương hội nguy cơ dường như còn lớn hơn so với tưởng tượng, trên mặt Cẩn Huyên có một bóng mờ bao phủ.

Ba người rời khỏi chỗ của Mạc Hoa Nguyên, đều im lặng không nói.

Sắc mặt Cẩn Huyên cùng Ổ Sâm càng thêm khó coi, hơn nữa cộng thêm Lý Vân Tiêu không có tùy ý như trước, dường như nhiều ra một tầng ngăn cách, lộ ra vẻ thập phần câu nệ. Đây là chuyện duy nhất hai nữ tử cao hứng, Lý Vân Tiêu có thân thủ như vậy, trong tỷ thí thuật đạo của thương hội sẽ nắm chắc phần thắng.

- Cẩn Huyên, không nên lộ ra bộ dáng như ăn mướp đắng như thế, nếu không rất dễ dàng già.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Chúng ta là bằng hữu, ngươi như thế ta không quen.

Cẩn Huyên mới miễn cưỡng cười cười, khổ sở nói:

- Kiếp nạn lần này ta thấy không thể tránh khỏi, chỉ mong Vân thiếu tại thành Tống Nguyệt Dương đại phát thần uy, giúp Thiên Nguyên thương hội bảo trụ vị trí, như vậy Tử Vân thương hội còn có một đường sinh cơ.

Nàng đối với Ổ Sâm nói:

- Ngươi lập tức truyền lệnh xuống, thu nạp tất cả sản nghiệp đang làm, sinh ý lỗ lã chém sạch toàn bộ, tận khả năng thu lại tài chính. Lúc này chúng ta đã thua chắc rồi, tận lực giữ nguyên khí trong hạn độ lớn nhất, để tới khi Thiên Nguyên thương hội còn có thể đông sơn tái khởi.

Ổ Sâm chảy nước mắt, nói:

- Hội trưởng đại nhân, đều tại ta không tốt, làm thành Nam Hỏa rối loạn, trước mắt ngay cả một bằng hữu trợ giúp chúng ta cũng không có.

Cẩn Huyên thở dài:

- Đời chính là thế. Chịu dệt hoa trên gấm thì nhiều, mà nguyện ý đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi rất ít a.

Hào khí bi thương quanh quẩn trong lòng hai người, đều là nhịn không được rơi lệ lã chả.

Lý Vân Tiêu thật sự nhìn không được, cười nói:

- Hai người các ngươi vì sao rơi lệ thương tâm như thế? Các ngươi đưa tất cả luyện phương của các sản phẩm tới đây cho ta, ta trong vòng ba ngày sẽ cải tiến giúp các ngươi một ần, tất nhiên sẽ hơn cái thương hội kia.

- Trong vòng ba ngày, tất cả luyện phương?

Ổ Sâm nói:

- Đừng nói ba ngày cải tiến tất cả luyện phương, có thể cải tiến sản phẩm hạch tâm cao hơn Thiên Hạc thương hội, chúng ta còn có thể kéo dài hơi àn, đợi đến lúc Thiên Nguyên thương hội ổn định tình thế.

- Thiên Hạc thương hội? Là tên của cái thương hội kia sao? Yên tâm đi, cái tên này vừa nghe là biết đóng vai phụ, hẳn là Lôi Phong thương hội đẩy ra làm con ngựa tiên phong đấy mà.

Lý Vân Tiêu chẳng thèm ngó tới cười nói:

- Các ngươi chỉ cần cung cấp rất nhiều Tinh Quang thạch cùng nguyên thạch cho ta là được, trong vòng ba ngày sẽ xong cả.

Cẩn Huyên kinh ngạc nói:

- Tinh Quang thạch? Vân thiếu muốn vật kia làm cái gì? Cũng không phải là tài liệu trân quý gì a.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Càng nhiều càng tốt, có thể có bao nhiêu thì cho ta bao nhiêu.

Giọng của Viên Cao Hàn truyền đến, mang theo không vui, tức giận nói:

- Cổ Phi Dương, ngươi sẽ không xem ta là nô bộc đấy chứ, ba ngày cải tiến mấy chục luyện phương cho bọn họ?

Lý Vân Tiêu truyền âm qua, nói:

- Đều là một ít luyện phương cấp thấp, ngươi tùy ý xem mà sửa đi. Chẳng lẽ ngươi không cần Tinh Quang thạch? Ngươi nhìn ra, ta rất nghèo, không giúp người ta thì người ta làm sao giúp ngươi?

Viên Cao Hàn tức giận đỏ cả mặt, rồi lại không lời nào để nói. Người ở dưới mái hiên, không làm không làm nô bộc.

Lúc này Tiểu Huyền Tử từ đằng xa chạy tới, lấy ra một túi trữ vật đưa cho Cẩn Huyên, không ngừng khom người bồi tội nói:

- Cẩn Huyên tỷ tỷ, Tiểu Huyền Tử lúc trước không hiểu chuyện, kính xin ngươi đại nhân có đại lượng, không nên chấp nhặt với ta.

Tiểu tử này xin lỗi xong thì không chờ Cẩn Huyên nói chuyện, hắn chạy trốn nhanh như tia chớp.

Lý Vân Tiêu sau khi thắng Mạc Hoa Nguyên, hắn làm sao dám cầm đồ vật của Cẩn Huyên, đó là củ khoai lang phỏng tay như thế, rốt cục hạ quyết tâm chạy đến trả lại cho nàng.

Ổ Sâm tức giận nói:

- Tiểu tử này quá trơn trượt, ở tuổi này đã bợt đít nịnh nọt rât thành thục.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Người ta chính là đồ tôn của Viên Cao Hàn đấy, đây là nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối, khả năng Viên Cao Hàn làm còn tốt hơn.

- Nói bậy!

Viên Cao Hàn tức giận nói:

- Đợi sau khi ta rời khỏi đây, chuyện đầu tiên chính là bảo Hoa Nguyên chụp chết tiểu tử này! Loại bại hoại như thế, giữ lại trên thế gian không được!

Sinh tử của tiểu Huyền Tử cứ như thế bị một câu châm chọc của Lý Vân Tiêu mà định ra.

Cẩn Huyên cũng cảm thấy vô lực, lắc đầu, lấy ra ba ngọc giản màu vàng trong nhẫn, thoáng do dự liền giao cho Lý Vân Tiêu, một đạo kim sắc quang mang theo ngọc giản bay lên, lập tức tiêu tán, nàng cười khổ nói:

- Đây cũng là tất cả luyện phương sản phẩm của Tử Vân thương hội, ghi lại thập phần kỹ càng. Vốn là vật báu vô giá, hiện tại xem như phế vật.

Mỗi một thương hội đều có sản phẩm hạch tâm của mình, là trải qua không biết bao nhiêu đời thuật luyện sư tỉ mỉ nghiên cứu và không ngừng cải tiến, là trọng bảo cơ mật nhất của tất cả thương hội. Cẩn Huyên còn thêm thần thức lạc ấn của mình vào ba ngọc giản này, chỉ cần một ý niệm là có thể hủy ngọc giản.

- Ân, yên tâm đi, trong vòng ba ngày sẽ có kết quả.

Lý Vân Tiêu nói:

- Các ngươi cũng đi chuẩn bị một chút, ba ngày sau mang Tinh Quang thạch và nguyên thạch cho ta, đều tận khả năng mang thật nhiều. Chỉ cần hết sức nỗ lực là được, không nên ảnh hưởng đến kinh doanh bình thườn của các ngươi, ta còn có chút chuyện cần làm.

Hắn trường bào khẽ động, bước nhanh rời đi.

Nhìn thân ảnh Lý Vân Tiêu rời khỏi, Ổ Sâm có chút không yên lòng nói:

- Hội trưởng đại nhân, người này thực có đáng tin, luyện phương trọng yếu như thế, mặc dù hiện tại không sánh bằng Thiên Hạc thương hội, nhưng lưu truyền ra ngoài cũng có thể bán với giá trên trời đấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status