Vạn giới pháp thần

Chương 269: Tạm biệt Lucy


“Vậy Eustace cũng không được quay lại đây phải không ạ?” Lucy hỏi.

“Con gái, có phải con thực sự muốn biết điều đó?” Alan chăm chú hỏi, câu hỏi khiến cô bé hơi chột dạ, cô đã nghĩ kĩ rồi… chỉ cần Ambrose tới tìm mình, phù thủy gì cô cũng mặc kệ...

Alan nói tiếp như cố ý thúc dục Lucy:

“Nào đến đây, ta sẽ mở cánh cửa không gian cho các con.”

Trong một tích tắc, tất cả những bức tường xanh vỡ vụn (giống như một bức màn mục nát), một luồng ánh sáng trắng kinh khủng bên ngoài bầu trời rọi xuống.

Một vòng xoáy nước, một cánh cửa không gian xuất hiện.

Tiếp đó, Edmund và Eustace bắt tay với Ambrose và Caspian, rồi hai người bước vào bên trong cái vòng xoáy, Lucy đi cuối cùng, cô bé ôm tạm biệt Alan, rồi tới lượt Fayola một cái và cuối cùng đi tới nói với Ambrose:

“Cậu và Fayola không đi cùng hả?”

“Không, chúng mình có cách khác trở về… tạm biệt, và bảo trọng.” Ambrose nghĩ đây là lần cuối họ gặp mặt, không tự chủ, giọng cậu bé hơi thay đổi.

Lucy cũng ôm Ambrose một cái nói bên tai cậu bé:

“Tạm biệt… và…”

“Tớ thích cậu… nhớ tìm tới mình…”

Cô bé nói rất nhanh, xong rồi hôn một cái cũng nhanh không cái lên môi Ambrose và chạy đi.

Bị đòn tấn công bất ngờ, Ambrose chưa kịp phản ứng thì đã thấy Lucy hai má đỏ bừng, hai hàng nước mắt chảy dài trên đó.

Cô bé quay lưng về phía xong xoáy bước lùi vẫy tay chào bọn họ. Trong chớp mắt tiếp theo, Lucy biến mất.

Trong khi Caspian ra hiệu, trong lòng hét: “Làm tốt lắm (Goodjob)”

Thì anh Ambrose nhà ta mãi mới lọt ra một chữ từ cổ họng: “Chuyện này…”

----- Hết map Narnia phần 3: Hành trình trên con tàu phương đông ----

Nói thêm:

Chỉ có hai điều cần đề cập đến. Một là Caspian cùng đoàn người của mình an toàn trở về đảo Ramandu. Ba nhà quý tộc đã thức dậy khỏi giấc ngủ triền miên.

Không hiểu thế nào mà Caspian cua được và làm đám cưới làm đám cưới với con gái của Ramandu rồi tất cả quay về Narnia, người con gái ấy sau này trở thành một hoàng hậu vĩ đại, một người mẹ và người bà vĩ đại của rất nhiều đời vua ở Narnia.

Còn chuyện thứ hai là việc quay về thế giới thực của Lucy ba người. Tất nhiên cả ba đều an toàn, nhưng chẳng bao lâu sau mọi người nhận ra cái câu: “Bạn không thể nghĩ đó cùng là một thằng Eustace đâu,” trở nên thường xuyên hơn.

Eustace trở lên thay đổi, rất khác và tốt hơn… Tất cả mọi người đều nghĩ như thế, trừ Alberta mẹ của thằng nhóc, cô ta nói rằng thằng bé trở nên tầm thường, nhạt nhẽo, đáng chán và điều đó chắc là do chịu ảnh hưởng mấy đứa trẻ bên nhà Pevensie.

]

(Tác: Mẹ nào con đấy, Haizzz)

PS: Phần này nói khá nhiều tới Lucy, có thể nói đây là lần cuối cô bé gặp Ambrose khi còn sống…

=====

Thông tin các nhân vật trước khi vào cốt truyện Harry Potter:

Họ tên: Fayolaola Smith

Tuổi: 14 tuổi 5 tháng.

Chủng tộc: Nhân loại

Huyết thống: Phù Thủy (Lai)

Ma lực: Cấp 5 (Trung kì)

Lý luận ma pháp: Cấp 5 (Trung kKì)

Kỹ thuật chiến đấu: Cấp 5 (Trung kì)

Tu vi: Cấp 5 (Trung kì) Ma pháp sư

Lĩnh ngộ nguyên tố: Lửa và Băng

Vật phẩm: Đũa phép (Gỗ tùng bạch và lông phượng), Ma pháp trượng Aquaetigni (Chủ nhân cũ là Phù thủy Trắng, chính chủ là Bán thần Leolacdo Duvanhkate), Thanh Kiếm Seren (Ánh sao.)

Họ tên: Ambrose Edsel Karling

Tuổi: 14 tuổi 6 tháng.

Chủng tộc: Nhân loại

Huyết thống: Phù Thủy (Thuần chủng)

Ma lực: Cấp 1 (Trung kì) (Hàng nhái dùng thuốc)

Lý luận ma pháp: Cấp 4 (Trung kì)

Kỹ thuật chiến đấu: Cấp 3 (Tột cùng)

Tu vi: Cấp 1 (Trung kì) Ma pháp sư (Hàng nhái dùng thuốc)

Vật phẩm: Đũa phép (Bí ẩn), Kiếm Lleuad (Ánh trăng), Huy hiệu Karling, Kí ức thủy tinh, Viên ngọc Ravenclaw.

Đũa phép (Bí ẩn): Tương truyền từ cách đây một nghìn năm, nó là lỗi sợ hãi của Yêu tinh, nó có khả năng giảm lượng ma lực tiêu hao khi thi chú. Đũa phép này ẩn chứa bí mật hoặc truyền thừa của gia tộc Karling - mang bí mật của thời gian..

Huy hiệu Karling: Làm từ gỗ cây Tờ - rơ – phép, có đặc tính miễn dịch mới mọi loại phép thuật. Ambrose đã dùng nó để đỡ bùa chú của đối thủ hai lần. Huy hiệu Karling cũng ẩn chứa bí mật hoặc truyền thừa của gia tộc Karling - mang bị mật của thời gian..

Ký ức thủy tinh: Là kho báu của Ravenclaw để lại, bên trong có thể chứa toàn bộ trí thức của Ravenclaw, sử dụng Chậu tưởng ký để đọc.

Viên ngọc Ravenclaw: Được tìm thấy cùng với Kí ức thủy tinh, nó có tác dụng dự trữ ma lực ở dạng linh động (có thể hấp thu và sử dụng ngay lập tức). Nó cũng ẩn chứa bí mật hoặc truyền thừa của gia tộc Karling - mang bí mật của thời gian.

Kiếm Lleuad: Do Ẩn sĩ rèn tạo từ một nửa mặt trăng và tặng cho Ambrose. Là một thanh ma pháp kiếm, có thể dùng ma lực hoặc ánh trăng để tăng độ sắc bén và độ phá hoại.

==== Chuyển cảnh ====

Trở lại với Ambrose và Fayola, sau khi chào tạm biệt Caspian đoàn người, cả hai lập tức trở về Thất đại đảo quốc, về tới nơi đã là một tuần sau đó.

Trong khoảng thời gian này, chuyện đầu tiên, Ambrose vẫn chưa thoát khỏi cái ám ảnh mà Lucy mang lại, cậu lại bị hôn trộm rồi đứa hôn trộm mình lại chạy mất.

Muốn tìm lại Lucy thì phải đối mặt với một bà lão hơn sáu mươi tuổi, nghĩ đến đây cậu cảm thấy cả người nổi da gà lên.

Cậu không có ý chê trách tuổi của Lucy, nhưng nếu thật tìm ra cô bé và với số tuổi của cô bé lúc đó…

Cứ nghĩ như vậy, Ambrose trong đầu lại hiện lên hình ảnh một thằng nhóc mười ba mười bốn tuổi đang ngồi cùng một bà lão sáu mươi tuổi dưới ánh chiều hoàng hôn tuyệt đẹp…

Quả thực rất khó có thể tiếp thu…

“Thôi vậy…”

Ambrose thở dài một cái.

“Mong thời gian qua đi, Lucy quên được mình.”

Tới giờ Ambrose không giả ngu được nữa, cậu biết Lucy thích mình… và chỉ cầu nguyện cho cuộc sống sau này của cô bé tốt hơn.

“Quyết định vậy.”

Ambrose khi trở về thế giới thực sẽ cho bác Baemyn điều tra xem cô bé ở đâu, sống thế nào, có gì gặp kho khăn không để giúp đỡ… coi như một phần cậu bù đắp cho Lucy.

Thông suốt tất cả, Ambrose trở lại cái vẻ điềm tĩnh thường ngày, cậu đi ra khỏi khoang thuyền, đứng trên boong tàu bên cạnh Fayola.

“Nghĩ xong rồi hả?” Fayola hỏi.

“Ừ… Chúng ta sắp về tới nơi rồi chứ?” Ambrose đáp và hỏi lại.

Fayola chỉ gật đầu không nói, cô nhìn về phía trước, Ambrose cũng nhìn theo, bọn họ đã thấy hòn đảo Luxuria cùng với Lâu đài Flavitas trước mặt rồi.

==== Tua lại thời gian một chút ====

Chuyện thứ hai là về Ẩn sĩ và mấy sự việc trên hòn đảo Bóng tối, Ambrose thuật lại một vài phần chính với Helios Đại hiền giả mọi người. Cả về việc viên hạt giống mà Ẩn sĩ sau khi biến mất để lại.

Helios lúc đó còn ôm cái hộp đựng cái hạt giống khóc rống lên như mưa. Ông ta còn cầu xin được bảo quản cái hộp… Ambrose nào lỡ từ chối ông lão, cậu đồng ý ngay.

Tất nhiên, cậu không nói tới mối quan hệ của mình với Cái ác và Ẩn sĩ, phần này Ambrose và Fayola có một buổi thảo luận riêng.

Nhưng khi hai người nói chuyện với nhau, cả hai vừa nhận ra một chuyện vô cùng nghiêm trọng. Chuyện là…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status