Vật hi sinh tu chân ký

Chương 95: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân

Beta: Mạn Châu Sa 2001.

Hạ Thần Tuyên đứng im tại chỗ, khóe miệng chứa nụ cười vui vẻ khó hiểu, nhưng toàn thân lại lạnh lùng, nhân viên phục vụ không chịu nổi uy nghiêm trên người anh ta nên ngã xuống đất rồi hôn mê. Anh ta đứng lên, nụ cười khẩy dần biến mất, khôi phục vẻ mặt tà khí vốn có, cúi đầu tự nói, “Thật sự không nghĩ tới là trốn khỏi tay tôi hết lần này tới lần khác, giỏi lắm, thật sự là…. Rất giỏi.” Anh ta lẩm bẩm xong đặt lên bàn một trăm đồng tiền mặt rồi nhanh chóng rời khỏi quán café.

Lúc đang muốn đi tới sở nghiên cứu Nhất Hào, đột nhiên Hạ Thần Tuyên dừng bước, anh ta vốn muốn tìm Ôn Nhạn Kỳ để hỏi, nhưng anh ta hiểu Ôn Nhạn Kỳ người này rất bướng bỉnh, nhất định sẽ không lộ ra nửa chút ý tứ, anh ta lại sợ mình không khống chế được muốn giết gã. Ôn Nhạn Kỳ rất giỏi nghiên cứu virus, trước mắt còn chưa muốn động vào gã, hôm nay lại không thể đứng đây theo dõi Ôn Nhạn Kỳ. Thôi, đi làm những chuyện khác trước đã, về phần người phụ nữ kia….. Hạ Thần Tuyên cười lạnh hai tiếng.

Lần này Hạ Thần Tuyên tới vốn là muốn kết quả của huyết thanh, cho nên vẫn đi tới sở nghiên cứu Nhất Hào tìm lão tiến sĩ Thẩm và Ôn Nhạn Kỳ.

Ôn Nhạn Kỳ thấy một mình anh ta tới, sắc mặt thay đổi vài phần, cuối cùng tầm mắt dừng trên mặt Hạ Thần Tuyên, nhìn một hồi, xác định Tiểu Mi đã chạy được, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn bộ dạng anh như trút được gánh nặng, Hạ Thần Tuyên cười lạnh, “Sao vậy, hiểu rõ người phụ nữ kia đến vậy à? Hay là hiểu tôi? Nhìn sắc mặt của tôi mà có thể biết cô ta đã chạy thoát? Hoặc là chắc cgã xem cô ta là người thông minh nhất định có thể chạy thoát khỏi tôi?”

Ôn Nhạn Kỳ biết người này lợi hại tất nhiên không lấy trứng chọi đá phản bác anh ta mà làm gì, im lặng không nói lời nào.

Hạ Thần Tuyên không nhịn được hừ lạnh mấy tiếng.

Thẩm San Nghi không nhịn được nói, “Họ Hạ kia, anh nói gì đó? Còn nữa, anh lại tới làm gì? Chúng tôi sẽ không đưa kết quả của huyết thanh cho anh đâu!”

Hạ Thần Tuyên không để ý tới cô gái này, nhìn về phía lão tiến sĩ Thẩm và Ôn Nhạn Kỳ, lão tiến sĩ Thẩm liếc Ôn Nhạn Kỳ, Ôn Nhạn Kỳ im lặng hồi lâu mới mở miệng nói, “Lão Thẩm đưa đĩa dữ liệu cho gã đi, vốn nghiên cứu chế tạo ra huyết thanh chính là vì tạo phúc cho loài người, sở nghiên cứu Nhị Hào nhận được thành quả này cũng sẽ cố gắng tạo huyết thanh, như vậy mới có lợi cho mọi người.”

Lão tiến sĩ Thẩm khẽ gật đầu, bảo trợ lý mang đĩa bản sao dữ liệu xuống, Thẩm San Nghĩ không nhịn được kéo ống tay áo lão tiến sĩ Thẩm, lo lắng nói, “Ông nội, đây chính là thành quả nghiên cứu khoa học của sở nghiên cứu Nhất Hào chúng ta, dựa vào gì mà dễ dàng đưa cho gã như vậy chứ!”

Lão tiến sĩ Thẩm không nói lời nào, chỉ cầm đồ trợ lý mang tới đưa cho Hạ Thần Tuyên. Hạ Thần Tuyên cũng không ở lại lâu, vẻ mặt bình tĩnh nhanh chóng rời đi.

Lão tiến sĩ Thẩm an ủi cháu gái đang tức giận, “Được rồi San Nghi, trong này cần song hoa cỏ vô cùng khó kiếm, cho dù bọn họ lấy được quá trình cuối cùng cũng không thể sản xuất huyết thanh số lượng lớn được, hơn nữa nếu bọn họ thật sự tìm được đủ hai loài hoa kia thì như vậy cũng rất có lợi cho loài người, cần gì phải rối rắm vinh dự này là ai nhận được.”

Thẩm San Nghi rất tức tối, nổi giận đùng đùng tiêu sái rời đi, lúc này Ôn Nhạn Kỳ mới đưa lão tiến sĩ Thẩm đến chỗ ở của mình, lão tiến sĩ Thẩm nhìn đống song hoa cỏ lớn trong góc phòng thì ngây ngẩn cả người, không thể tin nhìn Ôn Nhạn Kỳ, “Tiểu Ôn, đây… Đây….”

Ôn Nhạn Kỳ cười nói, “Lão Thẩm, có đống song hoa cỏ này có thể sản xuất huyết thanh với số lượng lớn, hơn nữa sau này sẽ còn số lượng lớn song hoa cỏ đưa tới nữa, tin rằng mai này Zombie sẽ không còn là cửa ải khó khăn mà loài người

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status