Vật hy sinh nữ phụ gả lần hai công chiếm

Chương 103: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi có Văn Vương phi thử nước, ngoài phu nhân trong kinh thành lại thêm một thành viên mới——chuẩn Thái tử phi.

Đương nhiên sau khi Văn Vương phi “vô tình” để lộ ra mức độ sủng ái của Thái tử điện hạ đối với Tạ cô nương, cái chữ “chuẩn” kia đã được tất cả mọi người để vào tâm trí rồi.

Cùng với đó, dưới sự thôi thúc của chúng đại thần, các phu nhân rói rít đưa thiệp tới Đông cung.

Thái tử điện hạ đang ôm eo nhỏ Tạ cô nương vừa ăn đậu hũ vừa chọn ra mấy phu nhân khá thức thời hơn nữa chồng cũng tương đối phân lượng. Tiện đó cũng nói sơ qua cho Tạ cô nương về thân phận hoàn cảnh của từng người cùng các mạng lưới quan hệ.

Vẫn được nuôi thả, Tạ cô nương đầu óc đã lâu không hoạt động trực tiếp choáng váng, phải mất hai, ba ngày sau mới miễn cưỡng tiếp nhận hết thông tin, vừa tiếp nhận vừa vừa rơi lệ đầy mặt. Loại cảm giác này sao lại mãnh liệt như một lần nữa trải qua kỳ thi tuyển vào đại học?

Sauk hi miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, các phu nhân đợi ở bên ngoài cung lòng như lửa đốt cuối cùng cũng nhận được hồi ứng từ trong Đông cung truyền tới, ba phu nhân đi vào đầu tiên đều là những phu nhân có hàm tước danh dự hữu danh vô thực.

Dù sao thì coi như Cố Thần bây giờ đã là Thái tử rồi, nhưng Hi đế vẫn chưa thoái vị mà, nên kiêng dè chút cũng là để tránh bị hiềm nghi.

Không khí buổi gặp gỡ diễn ra hết sức thoải mái hài hòa, hai bên trao đổi hoạt động văn hóa sinh động mà rộng khắp, tiến hành thương lượng xác định quan hệ hữu nghị lâu dài, đồng thời đối với quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi cũng đạt thành sự đồng thuận quan trọng.

Sau cùng. Dưới sự xua đuổi không tiếng động của Thái tử điện hạ trước giờ cơm trưa, ba vị phu nhân đã ra về với một nét mặt hài lòng.





Liền đó mấy ngày Đông cung đều là đông như trẩy hội, Tạ cô nương rốt cuộc cũng có chút không chịu nổi, thời điểm đang định hướng Thái tử điện hạ xin nghỉ, Hoàng hậu nương nương đã kịp cứu nàng trong tình thế nước lửa này, đương nhiên, thật ra chẳng qua cũng chỉ là nhấc nàng ra khỏi đống lửa ném nàng vào trong hầm băng mà thôi.

Tạ cô nương cúi đầu, hận không thể để bản thân mình không tồn tại, coi như là Hoàng hậu nương nương khuôn mặt dịu dàng và ấm áp như ngọn gió xuân cũng không đủ để xua tan lãnh ý của Hi đế a, tuy ông ta căn bản không có phát ra bất cứ thanh âm nào, nhưng Tạ cô nương lại giống như nghe thấy ông ta đang nói: “Có chuyện gì cũng không được nói, không có chuyện gì thì mau cút, đừng làm phiền lão trư và lão bà triền miên ân ái!

Tạ cô nương liếc nhìn đôi phu thê đứng ở nơi cao nhất của Đại Hi, u ám cảm thấy chói sáng như muốn làm mù con ngươi người ta vậy.

Hoàng hậu ngồi đàng hoàng trên sập trông cũng không tệ, nhưng còn Hi đế thân thể uốn cong tựa bên thân bà lại còn đưa cánh tay kéo bà vào lòng, động tác này thật sự quá hủy hoại hình tượng.

Không hề phòng bị bị bày ra trước mặt……….

Đương khi nàng thất thần, Hoàng hậu kêu:

“Thanh Ngọc, Thanh Ngọc đứa trẻ ngươi đang nghĩ gì thế, ta vừa nói gì có nghe thấy không?”

“A?” Tạ cô nương sực tỉnh. Sau đó một mặt lung túng, bởi vì nàng vừa rồi quả thực không nghe thấy bà ấy nói gì a, nàng bẻ bẻ ngón tay, gương mặt khẽ hồng vừa định nói, bên kia Hi đế đã liền mở miệng: “Ngươi trở về đi, kêu Thái tử tới!”

Tạ cô nương ngây ra một hồi, lập tức liền hiểu ra mình là bị Hi đế ghét rồi.





Tuy vậy đối mặt với Hi đế nàng cũng không dám phản kháng, chỉ là nghĩ mấy ngày này Cố Thần mỗi khi trở về đều là khuôn mặt với vẻ mệt mỏi, nàng khẽ cắn răng, vẫn là ngẩng đầu nói: “Bệ hạ thứ tội, là Thanh Ngọc vừa rồi lơ đãng Thanh Ngọc biết sai rồi, Thái tử chính sự rất nhiều, để cho chàng ấy tới chỉ sợ sẽ làm phiền Bệ hạ và nương nương, kính xin nương nương thuật lại một lần, Thanh Ngọc không dám lơ đãng nữa……”

Vừa nói vừa khóc trong lòng, thật đáng sợ a, bị dọa đến nói cũng không mạch lạc nữa rồi.

Nhưng thật sự không muốn Cố Thần chạy tới để rồi bị Hi đế giáo huấn một lần, nàng chết thì chết, dù sao nguyên nhân cũng là do nàng lơ đễnh mà.

Ngoài dự đoán là Hi đế cư nhiên không có nổi giận, mà là trực tiếp lạnh giọng: “Ý của Hoàng hậu là ngươi lần lượt tiếp kiến mệnh phụ, chi bằng trực tiếp làm một nhã tập, những thứ khác ngươi và Thái tử thương lượng, lui xuống đi.”

Tuy Tạ cô nương bộ dạng có chút nghe không hiểu, nhưng Hi đế đã đuổi người rồi nàng dám không đi sao, nàng vừa đứng dậy nói cáo lui vừa lẩm nhẩm trong bụng lời Hi đế một lần, sau đó cũng theo đó mà làm.

Cái gọi là nhã tập chính là tụ họp, cho nên ý của Hoàng hậu là thay vì hai ba ngày tiếp đãi những phu nhân kia, chi bằng tổ chức một bữa yến tiệc tận diệt, đỡ phiền phức.

Tạ cô nương nghĩ nghĩ cảm thấy chủ ý này không tồi, thế là chuẩn bị đợi đén bữa cơm trưa sẽ cùng Cố Thần bàn bạc.

Đương nhiên nàng cũng không biết, chủ ý này thực ra là Hi đế kêu Hoàng

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status