Vĩnh sinh

Chương 318: Chúng sinh nguyện lực

"A! Chu sư huynh, lễ mừng thọ của Thất sư huynh… chúng ta…" Năm chân truyền đệ tử lắp bắp kinh hãi, "Chúng ta bởi vì có chút việc nên…"

"Cái gì? Các ngươi còn chưa làm xong? Các ngươi không biết là đại thọ trăm năm là thời khắc rất vinh diệu sao? Có vô số đệ tử trong Quần Tinh Môn chúng ta sẽ tham gia lễ mừng, các ngươi đi ra ngoài lâu như vậy mà không chuẩn bị được một món lễ vật nào, thực là muốn chết mà." Ba ba ba ba ba! Một đạo tinh quang bay ra, ngưng tụ thành bàn tay tát lên mặt năm người mỗi người một cái thật mạnh, "Các ngươi là một đám phế vật, uổng công ta ngày thường bồi dưỡng các ngươi. Hừm?! Ngươi là ai?"

Theo tinh quang bàn tay bay tới là một người thân mặt vũ y tinh quan, thân thể cao gấy, mắt như mắt ưng, lông mi thẳng tắp, là một người trung niên, mặt ẩn ẩn có chút sát khí.

Người trung niên này là một cao thủ tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh, là một chân nhân, có lực lượng đủ để tung hoành một phương, khó trách lại vênh váo như vậy. Phương Hàn vừa nhìn thì biết là vấn đề kéo bè kết phái ở Quần Tinh Môn còn nghiêm trọng hơn Vũ Hóa Môn nhiều, có điều đây cũng là chuyện bình thường, môn phái nào cũng đều có chuyện như vậy cả.

"Chu Hổ, người như ngươi thật là đáng ghét. Mấy sư đệ này đi cùng với ta, vậy mà ngươi lại dám đánh họ, ta đánh chết ngươi!" Tinh Vân Bảo Bảo mặc kệ, đột nhiên bay ra ngoài, phát ra một đạo tinh quang, trực tiếp đánh lên mặt của người này.

"Hả? Tinh Vân Bảo Bảo?!" Chu Hổ nhìn thấy thiếu môn chủ nhưng hắn vốn là một chân nhân, cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, đâu có thể để người ta muốn tát là tát được, huống chi hắn là người của Thất sư huynh, không phải là phe của Tinh Vân Bảo Bảo, sau này còn muốn ủng hộ Thất sư huynh lên ngôi chưởng giáo, đâu có thèm để ý đến Tinh Vân Bảo Bảo.

"Thiếu chưởng môn, ngươi vẫn còn cần phải tu luyện thêm nhiều, mới được một chút pháp lực mà lại tranh cường hiếu thắng như vậy là không nên. Ngươi kém ta tới ba cảnh giới, không nên hỗn xược như vậy." Chu Hổ thấy tinh quang đánh tới thì từ trên thân thể bắn ra một đạo tinh quang, ngạng khác, còn cười ha hả nói. Nhưng đột nhiên hắn biến sắc, cảm giác được lực lượng của đối phương như một quả núi đè xuống thì kinh hô, "Không đúng!? Ngươi đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa…"

Ba!

Hắn còn chưa kịp nói xong thì tinh quang do hắn bắn ra đã bị đánh tan, sau đó bị tát một cái bạt tai thật mạnh, bị đánh cho ngã ngửa ra thềm đá.

Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện Vị Lai Tinh Tú Đại Pháp, là thần thông vô thượng, cùng tìm hiểu Chúng Tinh Vô Cực Thu với Phương Hàn, dùng Âm Dương Vạn Thọ Đan, được Bất Diệt Điện Phù luyện thể, lại dùng Niết Bàn Đan, luyện hóa hai mươi sáu loại thần thông trong kim đan của Triệu Huyền Nhất, còn thêm Long Thần Đan nên tu vi đã tới mức khủng bố không thể nào nói hết được, hiện tại hắn thậm chí có đủ lực lượng chống lại cao thủ tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh thì Chu Hổ này làm sao có thể là đối thủ của hắn được?

Phốc! Chu Hổ hộc ra một ngụm máu tươi, còn có lẫn mấy cái răng nữa. Hắn dùng ánh mắt oán độc nhìn Tinh Vân Bảo Bảo, nhưng lại không dám làm gì nữa.

"Tốt lắm! Ngươi trở về nói với Thất sư huynh là đại thọ trăm năm không cần phải làm nữa. Các tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của các môn phái khác cũng không có khoa trương như hắn, lại còn thu nạp lễ vật của sư đệ trong môn phái, thật là làm trò cười cho các môn phái khác." Tinh Vân Bảo Bảo vỗ vỗ tay dẫn Phương Hàn đi lên.

"Được lắm!" Trong thấy Tinh Vân Bảo Bảo, Phương Hàn và năm chân truyền đệ tử đi lên, Chu Hổ mới xoay người đứng dậy liền phát hiện ra có một đám ngoại môn đệ tử đang đứng xa xa quan sát, nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ thì không kiềm được tức giận gầm lên một tiếng hung ác: "Tinh Vân Bảo Bảo! Ngươi chờ đó! Ta không làm gì được ngươi nhưng Thất sư huynh thì có thể…"

Lúc này Phương Hàn đã tiến vào bên trong khối thiên thạch, đẩy mạnh cửa đá ra, liền thấy được một vùng không gian rộng lớn vô cùng vô tận, phảng phất như đi vào một thế giới khác. Chỉ còn cảm thấy khí tức tươi mát, tường hòa đập vào mặt, khắp nơi non xanh nước biếc, nước chảy, suối reo, ngọc thảo kỳ hoa, muôn thú thông linh, vô số thiên tài địa bảo, thật sự là một vùng đất thế ngoại đào viên.

Vô số ngọn núi hợp lại, trên đó có xây dựng rất nhiều cung điện.

Sâu trong hư không còn tản mát ra một luồng khí tức cường đại, tựa hồ là do pháp lực của một người có tu vi cực cao tỏa ra.

Ở trên mặt đất còn có thành trì, thị trấn, người đi lại hối hả. Không ngờ là người bình thường. Những người thường này sinh sống an bình, không cần cày ruộng, trồng trọt, mỗi ngày đi ra khỏi thành trì, đến bên miếu thờ cầu nguyện, tế bái, sau đó đệ tử Quần Tinh Môn trong miếu sẽ cung cấp thực vật quần áo, thậm chí các loại xa xỉ phẩm giúp họ hưởng thụ cuộc sống.

Không gian trong thiên thạch thái cổ này vô cùng rộng lớn, thậm chí không kém gì Đại Ly vương triều.

"Phương Hàn đại ca, trong Quần Tinh Môn chúng ta có chừng mấy vạn người thường. Bọn họ không cần phải khổ cực như người trong thế tục, được Quần Tinh Môn chúng ta cung cấp vô số thực vật, vố số xa xỉ phẩm để hưởng thụ cuộc sống, cái duy nhất mà bọn họ phải làm là không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện càng thành kính thì lực lượng của Quần Tinh Môn chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh mẽ."

Tinh Vân Bảo Bảo trông thấy ánh mắt kinh ngạc của Phương Hàn liền giải thích.

"Uhm! Cái này ta hiểu rồi." Phương Hàn dùng tinh thần cảm ứng liền phát hiện ra ngàn vạn người trong thế tục dáng vẻ tiền tụy đang cầu nguyện, những lời cầu nguyện ngưng kết thành nguyện lực không ngừng rèn luyện thiên thạch thái cổ.

"Đây là một loại phương pháp luyện chế pháp bảo cường đại. Trong Thiên Long Bí Kíp cũng có ghi lại, để tế luyện Bát Bộ Phù Đồ thì nhất định phải nhận được sự thành kính cúng bái của hàng chục tỉ sinh linh, hội tụ nguyện lực cường đại qua ngàn năm, vạn năm mới có thể làm cho pháp bảo lột xác." Phương Hàn thầm nghĩ trong lòng: "Không biết trong Vũ Hóa Thiên Cung của Vũ Hóa Môn có nuôi dưỡng tục nhân, ngày ngày cầu nguyện hay không nhỉ?"

Nguyện lực là lực lượng thấn bí, mênh mông nhất trong trời đất.

Phương Hàn đột nhiên nhớ tới thần thông Bàn Vũ Đại Lực, trong đó cũng có ghi chép về việc ngưng tụ nguyện lực của chúng sinh, tu luyện thân thể và linh hồn, rèn luyện pháp bảo." Khó trách Hoa Thiên Đô lại có lực lượng mạnh mẽ như vật, có thể liệt địa bạt sơn, muốn giết ai thì giết. Ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như ma hoàng mà cũng không làm gì được hắn. Chẳng lẽ hắn ở trong Đại Hoang Cổ Lô cũng có nuôi dưỡng một ít chúng sinh ngày ngày cúng bái hắn, cung cấp nguyện lực cho hắn?"

"Phương Hàn, pháp bảo cường đại đều cần phải cô đọng nguyện lực. Trong Hoàng Tuyền Đồ, Hoàng Tuyền Đại Đế cũng từng nuôi dưỡng mười ức sinh linh, có người, có thiên ma lập nên quốc gia trong đó, trải qua mấy ngàn năm mới có thể làm cho Hoàng Tuyền Đồ đạt tới cấp bậc tuyệt phẩm đạo khí, quy mô so với Quần Tinh Môn còn lớn hơn nhiều. Có điều sau khi ta phi thăng thành tiên thất bại, lực lượng trong trận chiến truyền vào bên trong Hoàng Tuyền Đồ làm cho tất cả sinh linh chết hết."

Diêm tựa hồ biết được Phương Hàn nghĩ gì, liền truyền âm nói.

"Tam hoàng chí bảo bao gồm Thiên Hoàng Kính, Địa Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút đều ngưng tụ nguyện lực của không biết bao nhiêu người, trải qua bao nhiêu năm, nhờ nguyện lực cường đại mà thành. Chờ ngươi có thời gian thì sẽ bắt lấy một ít sinh linh bỏ vào trong Hoàng Tuyền Đồ, cung cấp, nuôi dưỡng bọn họ, giáo hóa giảng đạo, thì bọn họ sẽ cầu nguyện cho ngươi. Đây là một việc làm rất có lợi, cũng là thủ đoạn tốt nhất để tu luyện và luyện chế pháp bảo."

"Được! Khi nào có thời gian rồi tính. Bắt lấy sinh linh, nuôi dưỡng bọn họ, làm cho bọn họ cầu nguyện cho mình là một chuyện cực kỳ phiền phức, cần phải chuẩn bị thật tốt như trồng trọt, cây cối, lương thực, rất nhiều cái."

Phương Hàn cũng biết những sự phiền toái trong đó.

"Phía trước chính là nơi quan trọng nhất của Quần Tinh Môn chúng ta, Thái Cực Tinh Cung. Cha và mẹ đệ đều ở trong đó tu luyện, chúng ta đi vào thôi."

Trong lúc phi hành, Tinh Vân Bảo Bảo chỉ vào một vùng hư không phía trước, một tòa cung điện như ẩn như hiện, vô cùng hùng vĩ, ẩn chứa lực lượng tinh tú khổng lồ.

Phương Hàn cũng không có lập tức bay vào, mà lại hít sâu một hơi rồi hét to: "Vũ Hóa Môn Phương Hàn mang theo phù chiếu của chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ tới bái phỏng chưởng giáo tiên tôn của Quần Tinh Môn!"

Ông.

Thanh âm do Phương Hàn phát ra giống như tiếng sét từ trên trời giáng xuống, lại giống như trăm ngàn ngọn núi lửa cùng phun trào, lấy ahwns làm trung tăm, thiên địa nguyên khí trong phương viên ngàn dặm xung quanh rung động kịch liệt, vô hình âm ba hướng khuếch tán ra xung quanh, lần này hắn muốn cho toàn bộ người của Quần Tinh Môn đều có thể nghe thấy.

Hiện tại pháp lực của hắn rất cường đại, mạnh đến mức không thể tưởng nổi, trước kia hắn chỉ có lực lượng trăm vạn mã lực, thêm việc trải qua nhiều kỳ ngộ, cảnh giới đề cao, ngưng kết thành bổn mạng phù lục, thực lực sớm tăng lên tới tám chín lần, gần đạt tới tám trăm vạn mã lực, nếu như biến hóa ra hư đan thì lực lượng có thể tiếp cận đến cả ngàn vạn!

Lực lượng ngàn vạn mã lực là như thế nào? Không cần nói nhiều, quả thực là tương đương với cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh!

Có điều Phương Hàn biết rõ pháp lực của Hoa Thiên Đô còn cao hơn của hắn rất nhiều, có lực lượng bạt sơn liệt địa, tiếp cận với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.

Đương!

Khi hắn hô lên, âm ba phát tán ra bốn phía, tản mát khắp nơi.

Ở sâu trong thái cổ thiên thạch, trên một ngọn núi xinh đẹp, tên Chu Hổ vừa mới bị Tinh Vân Bảo Bảo tát một cái, bộ dáng đang rất tức giận, ngồi đối diện với một người đang ngồi trên vương tọa bằng vàng, khóc lóc, kể lể.

"Thất sư huynh, Tinh Vân Bảo Bảo đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa thực lực còn rất mạnh! Trên người có nhiều loại thần thông, không cần dùng Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc mà đã có thể đánh tan thần thông của ta, ta không có chút khả năng hoàn thủ nào!"

"A?" Ngồi ở trên vương tọa là một người trẻ tuổi, đúng là là một trong những tiểu đầu sỏ, Thất sư huynh! Người này thân thể bàng bạc tinh lực, không ngừng tỏa ra xung quanh, trên đỉnh đầu có ngưng kết một mảnh tinh vân.

"Cái gì? Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện nhanh như vậy sao? Đã đạt tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh rồi? Không đúng? Vết thương trên người ngươi có khí tức của cao thủ Kim Đan Cảnh!"

Thất sư huynh hơi động mọt chút, ngón tay giơ lên, lăng không chộp ra một trảo, lập tức một tia khí tức yếu ớt bị hút lại, quấn quanh đầu ngón tay của hắn: "Đại Nhật Hỏa Tai! Đầy là một trong những thần thông vô thượng của Thái Nhất Môn, hơn nữa đã trải qua lột xác, chỉ có cao thủ Kim Đan Cảnh mới có được. Tinh Vân Bảo Bảo sao có thể có được? Chẳng lẽ hắn đoạt được kim đan của cao thủ Thái Nhất Môn? Hoặc là trưởng lão Thái Nhất Môn đem thần thông mình vất vả tu luyện thành truyền thụ cho hắn? Điều đó là không có khả năng!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status