Vĩnh sinh

Chương 891: Giết chết


Ai cũng không ngờ rằng, sau khi Mục Dã Thương Mang bị vẫn lạc ấn của cổng vĩnh sinh trấn áp, lại vẫn còn năng lực phản kích. Đồng thời còn thi triển ra thức thứ sáu trong Tài Quyết Thất Thức: Sinh Sinh Thế Thế!

Một chiêu này được đánh ra, liền tập trung lực luân hồi hai trăm ngàn năm của hắn. Kinh nghiệm của linh hồn hàng trăm ngàn năm cùng với cơ duyên tương lại đều tiêu hao vào một quyền này.

Linh hồn từ quá khứ, linh hồn của hiện tại, linh hồn của tương lai, đều trong một quyền này. Bởi thế cực kỳ phấn chấn, đạt đến đỉnh cao nhất. Vào khoảng khắc này, sinh mệnh Mục Dã Thương Mang đã đạt đến mức độ đậm đặc nhất.

Một chiêu này vừa ra, trong tâm linh chúng nhân đều bốc lên một loại tâm linh vô cùng kinh khủng, tựa hồ là không có tương lai, không có thể tiến lên mà ngay cả hiện tại cũng không thể nắm chặt. Mốt quyền này, không riêng gì đời đời kiếp kiếp Mục Dã Thương Mang mà còn là cả đời đời kiếp kiếp của chúng nhân.

Đời đời kiếp kiếp, như mộng như ảo.

"Phương Hàn, tên súc sinh nhà ngươi, tiểu nhân vật nhà ngươi, lại dám đả thương ta tới mức độ này. Ta sẽ cho người biết sự lợi hại của hai chiều cuối cùng trong Tài Quyết Thất Thức." Thanh âm Mục Dã Thương Mang vô cùng phẫn nộ, tựa hồ như mất đi lý trí, lại tựa như suy xét vận mệnh, dồn toàn bộ sinh mệnh vào phát động chiêu cuối cùng.

Phương Hàn, thần tình bất động, tựa hồ như hợp làm một với cổng vĩnh sinh.

Hắn nâng tay ra chiêu, đưa toàn bộ thần thông của mình quán chú vào lạc ấn cổng vĩnh sinh. Lạc ấn cổng vĩnh sinh đột nhiên hấp thu toàn bộ thần thông của Phương Hàn vào trong, sau đó vụt lớn lên gấp mười lần!

Khởi Nguyên Thần Quyền, Tạo Hóa Thần Quyền cùng với các loại đạo thuật của Phương Hàn, trải qua sự ngưng luyện chuyển hóa, đột nhiên trùng kích ra, ầm ầm áp đến.

Rắc rắc! Thức thứ sáu của Tài Quyết Thất Thức Sinh Sinh Thế Thế liền bị ngăn cản, nhân sinh như ảo như mộng bắt đầu tan vỡ, bị cổng vĩnh sinh hút vào bên trong.

"Không có chiêu số nào có thể chống đối được linh hồn lạc ấn của cổng vĩnh sinh!" Phương Hàn mang theo vô tận uy nghiêm, áp xuống. Hai tay biến hóa, Tự Do Chi Dực vỗ mạnh trong khoảng khắc, ngàn vạn chưởng ảnh lại oanh kích.

A!

Mục Dã Thương Mang phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương.

Huyết vụ do hắn hóa thân, lại một lần nữa tán loạn, một tinh thể thần tiên lớn cỡ ngọn núi nhỏ huyền phù ở sâu trong huyết vụ, không ngờ lại lớn gáp bốn năm lần thần tiên bình thường, hơn nữa còn được ngưng luyện đến mức vô bỉ. Cái này đã thể hiện rõ được hắn là kể có thiên phú dị bẩm giống như Phương Hàn. Có tiềm lực để khiêu chiến vượt qua cảnh giới.

Rất nhiều những thiên tài cái thế đều như vậy, có thể vượt cảnh giới chém giết địch nhân.

Nhưng là, khi hai đại thiên tài va chạm thì Phương Hàn lại cười mà đáp:

"Lục Tự Chân Ngôn, úm ma mễ bát ni hồng!"

Hai tay Phương Hàn hợp lại, thôi động Đại Nhân Quả Thuật, ngay lập tức, Đại Nhân Quả Thuật bắt đầu lột xác, dung nhập vào trong phù lục Vương Phật tự tại giữa thế gian. Phù lục môn thần thông này của hắn, ẩn chứa Mạn Đà La Đại Trận.

Đại Trận này, là kết giới do chư Phật Vương bố trí dùng để hàng phục tâm ma nguyên thủy, trấn áp tất cả những tồn tại tà ác.

Một đại trận phật môn phức tạp xuất hiện, ngàn vạn hư ảnh phật đà hiển hiện bên trong, tựa như vô số những phật tự ẩn hiện trên mặt đại trận, vô cùng hùng vĩ, tựa hồ như là cả nhân gian thế tục đều đã biến thành phật tự.

Lục Tự Chân Ngôn vang vọng trong hư không lực lượng bao phủ xuống, dĩ nhiên phong ấn toàn bộ huyết nhục của Mục Dã Thương Mang.

Mục Dã Thương Mang liều mạng vạn chuyển…

"Tài Quyết Thất Thức, thức cuối cùng…"

Hắn liều mạng muốn thi triển ra sát chiêu lớn nhất, khí tức trùng thiên, trời cao lại một lần nữa phát sinh biến hóa, từng vết rách kinh hoàng nhìn mà giật mình, tựa như cả thiên đạo cũng bị nứt gãy.

Ngay cả tồn tại cường đại tại thiên giới phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.

Tinh Bích Hệ nổi tiên giới với thế gian tựa hồ cũng bị xé rách, thực sự như có một tồn tại cường đại nơi thiên giới nhìn quy tắc chư thiên đang bao phủ xuống.

Chúng nhân ai nấu đều bị dọa cho sợ hãi.

"Không biết Mục Dã Thương Mang có thể tri triển ra thức cuối cùng trong Tài Quyết Thất Thức hay không đây!"

"Khẳng định là có thể, thiên địa đều sản sinh dị tượng rồi!"

"Phương Hàn quá lợi hại. Không biết hắn từ thời thái cổ nào… mà lại có thể có được linh hồn lạc ấn của cổng vĩnh sinh trong truyền thuyết. Đây là vĩnh sinh trong truyền thuyết, phải có người tận mắt nhìn thấy cổng vĩnh sinh, sau đó lại phải tìm hiểu kĩ càng trước cổng, hoặc giả tiến được vào trong cổng, mới có thể ngưng luyện thành!"

"Trong truyền thuyết, thượng cổ, cho dù là thiên quân cũng không thể đứng trước mặt cổng vĩnh sinh mà nhìn rõ cho được hình dáng nó thế nào. Nếu không ắt sẽ bị chấn nát thành bột mịn."

"Ta không thể nào thấy rõ được hình dáng của cổng vĩnh sinh mà Phương Hàn đang cầm là như thế nào?"

"Không ai có thể nhìn ra được, trừ phi kẻ đó chiếm được truyền thừa số mệnh của hắn…"

Vô số người đều ồn ào trao đổi. Đây chính là mấu chốt của thắng bại. Hai tuyệt thế thiên tài giao phong, một là huyết mạch cao quý, tinh thông Tài Quyết Thất Thức, một là thiên tài càng thêm lợi hại, chiếm được tồn tại là linh hồn lạc ấn của cổng vĩnh sinh.

"Tài Quyết Thất Thức có thi triển ra cũng vô dụng. Trước mặt cổng vĩnh sinh, cho dù là Chiến Vương Thiên Quân cũng bị đánh tan thành bột phấn!" Phương Hàn lại phun ra một ngụm nguyên khí, chính là tiểu mệnh thuật. Linh hồn lạc ấn của cổng vĩnh sinh sau khi hấp thu số mệnh lực, không ngờ lại bùng lên, chiếm được.

Áp bách phát ra rõ rang đã bắt đầu nghiền nát thần tiên pháp tắc của Mục Dã Thương Mang

"Thức thứ bảy trong Tài Quyết Thất Thức, ta muốn thi triển, ta muốn thi triển ra mà…" Mục Dã Thương Mang biết nguy cơ cuối cùng đã đến trước mắt mình, bởi thế hắn muốn dốc toàn lực để thi triển ra sát chiêu mạnh nhất.

"Đổi lấy đời đời kiếp kiếp luân hồi của ta, hủy đi sinh mạng trường tồn vĩnh viễn của ta…"

"Thiên địa mênh mông, mục dã lưu tinh! Cho dù ta chỉ có thể tồn tại phút chốc, cũng muốn làm lưu tinh, lóe sáng trong khoảng khắc, lưu lại kí ức vĩnh hằng rực rỡ, chói lòa…"

Mục Dã Thương Mang rốt cục kích phát toàn bộ chiến lực, hoàn thành tích súc lớn nhất của Tài Quyết Thất Thức!

Ầm ầm!

Sóng khí trùng trùng điệp điệp cuốn ra khắp nơi, mang theo bi thương thảm liệt, tựa như một vị dũng sĩ nghịch thiên, hát lên khúc khải hoàn ca kháng lại luật trời, muốn vượt khỏi số phận, phát ra tiếng hò hét bi tráng.

Chúng nhân đều bị cỗ bi tráng này bao phủ…

"Một chiêu này…" Lung Linh Tiên Tôn, Phong Bạch Vũ, Xích Uyên Ma Tôn, Tâm Ma Lão Nhân đều cực kì sợ hãi khi cảm nhận được uy lực của chiêu cuối cùng này. Nếu thực sự có thể thi triển thành công, quả thực có thể tương đương với một huyền tiên đã lĩnh ngộ những huyền ảo bí ẩn, những cửa huyền diệu tung ra một kích toàn lực.

"Số phận mênh mông, không thể nắm giữ. Trời mênh mông sinh mệnh, không người nào có thể kháng lại. Giữa thiên địa, vốn không thể sống mãi. Trong đại đạo, vốn không thể có vết rách Vĩnh sinh là sai, vĩnh sinh là tội, Tài Quyết Thất Thức chính là muốn đánh tan tội nghiệt. Chiêu cuối cùng, Vô Nhân Vĩnh Sinh!"

Cuối cùng, Mục Dã Thương Mang đánh ra chiêu cuối cùng trong Tài Quyết Thất Thức của chủ tể thánh pháp, Vô Nhân Vĩnh Sinh!

Một chiêu này, chính là lời tuyên án của đại đạo, là quyết định của tự nhiên!

Rắc rắc!

Linh hồn lạc ấn của cổng vĩnh sinh, dưới tuyên án của đại đạo, quyết định của tự nhiên, trên bề mặt rõ ràng đã hiện ra vết nứt, tiếp đó những vết nứt ấy không lan ra khắp bề mặt bên ngoài, tựa như mai rùa, lại như mạng nhện.

Một chiêu này, là một đời thiên quân, khiêu chiến với số phận, miệt thị vĩnh sinh.

Không ngờ rằng, Mục Dã Thương Mang đã lĩnh ngộ được tinh túy bên trong.

Một chiêu đánh ra, tựa như gần với hỗn nguyên, lại gần như với lẽ tự nhiên.

"Một chiêu này!" Tâm thần Phương Hàn kịch liệt rung động. Mạn Đà La Đại Trận phong ấn tinh thể thần tiên pháp tắc bên trong huyết nhục của Mục Dã Thương Mang từng chút tan vỡ.

Mục Dã Thương Mang, lần thứ hai ngưng tụ thân thể, từ trong đó lao ra ngoài, tựa như dũng sĩ nghịch thiên.

"Giết!"

Vô Nhân Vĩnh Sinh, một chiêu này con lăng lệ hơn cả sáu chiêu trước của Tài Quyết Thất Thức hợp lại. Trung tâm chiến trường, hoàn toàn tan vỡ, rất nhiều người trong đại thế giới, môn phái đều bị trùng kích. Từng tòa đại trận tan tành, ở phía xa xa, đại thế giới yếu đuối bị trùng kích đến điên đảo. Có một vài cao thủ hư tiên còn bị chấn tan thành bụi phấn, còn những nhân vật cảnh giới hỗn động, vương cảnh thì càng khỏi phải nói.

Sắc mặt Phương Hàn vô cùng trầm tĩnh. Trong nháy mắt này, hắn đem toàn bộ xao động trong tâm linh áp chế xuống cả người tựa hồ hợp lại thành một với linh hồn lạc ấn trên cổng vĩnh sinh. Từng vết nứt được chữa lành, phóng ra hàng tỉ hào quang, chiếu sáng trời rộng.

Một bước, một quyền!

Phương Hàn không chút nào e sợ, liều mạng với chiêu cuối cùng trong Tài Quyết Thất Thức: "Cổng Vĩnh Sinh, chân thực tồn tại, toàn bộ sinh linh, đều có ước mong vĩnh sinh, ước mong được tồn tại, là mộng được tồn tại. Mà Tài Quyết Thất Thức vô pháp có thể bóp chết mộng ảo ấy!"

Thanh âm của hắn, tựa như sóng biển cuồn cuộn, to rộng cấp cho chúng nhân hi vọng.

Một chiêu Vô Nhân Vĩnh Sinh này, là âm phù bi tráng nhất trong thiên địa…

Như thế, một kích của Phương Hàn, chính là giữa thiên địa, sẽ là tiếng thơ tràn ngập ước vọng…

Ầm ầm!

Hai đại cao thủ triệt để va chạm. Trung tâm chiến trường, theo nhân gian bốc lên, mọi người liến thấy được cảnh tượng trọn đời không thể quên. Phương Hàn trực tiếp đánh tan chiêu cuối cùng trong Tài Quyết Thất Thức. Sau đó đại thủ vươn ra, đánh nát đầu Mục Dã Thương Mang từ trong thân thể hắn, lấy ra được tinh thể kết tụ từ thần tiên pháp tắc. Cùng lúc hai tay đánh ra ngàn vạn quy tắc, đánh nát bấy vũ trụ trong cơ thể đối phương.

Còn huyết nhục của Mục Dã Thương Mang, biến thành một chòm Thương Long vạn trượng đỏ rực, dung nhập thân thể Phương Hàn. Cốt cách của hắn, biến thành chòm Thương Long trắng cũng bị hấp thu toàn bộ.

Trong tinh thể thần tiên pháp tắc, Mục Dã Thương Mang không cam lòng mà gào lên thê lương: "Không thể…Huyết mạch của ta cao quý là thế, sao lại thất bại…Tài Quyết Thất Thức, sao lại thất bại? Ta vĩnh viễn bất diệt… Phương Hàn, ngươi thủy chung là kẻ ti tiện!"

"Huyết mạch cho dù cao quý, cũng bị ta cướp đoạt, nhai nuốt!" Phương Hàn không có chúi cảm tình nói: "Lúc này ngươi sắp chết, Tài Quyết Thất Thức, toàn bộ đều bị ta đánh tan. Chiến lực cao nhất ngươi cũng đã phát ra rồi, có chết cũng không còn hối tiếc. Hiện tại, ta sẽ triệt để luyện hóa ngươi, biến ngươi thành viên đá lớn để ta đạp chân lên đi. Pháp tắc, cốt nhục của ngươi, cũng đủ để ta luyện chế Bát Bộ Phật thành bốn kiện tiên khí. Hòa tan!"

Phương Hàn vận chuyển lực lượng, oanh kích vào tinh thể quy luật pháp tắc, đột nhiên gạt bỏ toàn bộ ý chí của Mục Dã Thương Man, sau đó đánh tan toàn bộ tiên đạo pháp tắc của hắn, đẩy vào trong Bát Bộ Phật.

Ông!

Thiên mệnh cầu, sa bà niệm châu, minh vương phủ, bát bộ dong lô trong Bát Bộ Phật chợt rung lên, tiếp đó tràn ngập ý cảnh tiên nhân, bắt đầu chuyển hóa thành tiên khí.

Bổn pháp bảo, cùng lúc hóa thành tiên khí. Thanh thế cỡ này, thường nhân bị chấn động căn bản không thể tả thành lời.

Trong thiên địa, dị tượng sinh ra, vô số kể…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status