Vợ boss là công chúa

Chương 684

Ngô Tú Quyên ở bên cạnh bật cười: “Y Nhân, không sao đâu. Vì con sắp sinh nên mới vậy, lát nữa mẹ sẽ lấy thuốc đông y cho con về ngâm chân, thúc đẩy tuần hoàn máu, chân sẽ đỡ hơn rất nhiều.” “Nghe mẹ nói này, bây giờ còn khoảng một tháng nữa thôi là sinh rồi, trong khoảng thời gian này, bụng con sẽ phình to lên...”

Nói đến sinh con, Ngô Tú Quyên lại thao thao bất tuyệt không dừng lại được, đang từ Cảnh Y Nhân lại nói đến mình năm đó, nếu không phải quốc gia không cho phép thì chắc chắn bà sẽ sinh cho Lục Minh một đứa em gái...

Đúng lúc này, quản gia đi đến cung kính nói với Ngô Tú Quyên: “Phu nhân, có một vị khách lạ dẫn theo một đứa bé đến nhà, nói là đến thăm hỏi bà.”

Ngô Tú Quyên ngỡ ngàng: “Người đó có giới thiệu mình là ai không?” Quản gia lấy một quyển hộ chiếu có bìa cứng ra đưa tới trước mặt Ngô Tú Quyên. “Anh ta bảo tôi đưa thứ này cho bà xem là bà sẽ biết.”

Ngô Tú Quyên mở hộ chiếu ra xem, người đàn ông trên hộ chiếu tuần dật phi phàm, bên cạnh là những dòng chữ viết bằng ngôn ngữ nước F, Ngô Tú Quyên nhận ra rõ ràng đó là ai. Bà vội vã đứng lên, đưa hộ chiếu cho quản gia.

“Mau mời vào!” “..” Mọi người ngỡ ngàng, là nhân vật lớn nào khiến Ngô Tú Quyên nghiêm túc như vậy? Chỉ một lát sau, mọi người nhìn thấy một người xuất hiện ở cửa, ngoài Ngô Tú Quyên ra, ai cũng sầm mặt lại. Hắc Long mặc quốc phục của nước F, đeo nơ cà vạt, cài khuy măng-sét, trang phục điển hình của hoàng gia, quý tộc, anh ta ngẩng cao đầu, mang khí chất ngạo nghễ. Sau lưng anh ta là Cầu Cầu cũng mặc trang phục giống anh ta.

Còn có hai người đi theo bọn họ, thuận lợi đi vào phủ tổng thống. Vào trong phòng, Ngô Tú Quyên cực kỳ khách khí với anh ta. Nhìn thấy Nhạc Nhu trong phòng, Hắc Long nhếch khóe miệng lên.

Hắc Long là tay mơ, hoàn toàn không biết chơi. Anh ta đến đây không phải là để chơi mạt chược mà để đùa giỡn với Nhạc Nhu. Hai chân anh ta thỉnh thoảng lại đụng chạm vào Nhạc Nhu ở dưới bàn. Nhạc Nhu tức giận đến mức hung hăng đạp anh ta, nhưng đạp mấy lần cũng không trúng. Cảnh Y Nhân và Lục Minh đã sớm nhận ra ý2định thực sự của Hắc Long hôm nay.

Anh ta tới đây là vì Nhạc Nhu.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Cảnh Y Nhân khẽ nhếch lên, đôi mắt sáng ngời, cô mở miệng nói với Hắc Long: “Người ngồi chơi trên bàn này đều là người giàu có, nếu chơi quá tay thì chẳng khác gì tụ tập đánh bạc, vi phạm pháp luật. Chơi nhỏ thì chẳng bõ, cược tiền cũng vô6nghĩa. Chi bằng chúng ta đổi mới cách chơi cho hấp dẫn đi?”

Hắc Long sầm mặt lại, có dự cảm không lành.

“Cô muốn chơi thể nào mới đủ hấp dẫn?”

“Người thua sẽ bị người thắng trừng phạt một lần, nếu thắng lớn thì có thể trừng phạt hai lần, thế nào?” Cảnh Y Nhân đắc ý nói.

“Trừng phạt?” Hắc Long chậm rãi lặp lại lời nói của Cảnh Y Nhân. Nhạc Nhu7ngồi đối diện toát mồ hôi, khóe miệng không nhịn được run rẩy. Trong từ điển của Hắc Long, “trừng phạt” và lên giường không có gì khác nhau.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 1377 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status