Vô tận đan điền

Chương 2882: Ta là Hoàng cảnh? (thượng)

Cho nên, cho dù làm dáng vẻ, cũng phải làm cho bọn hắn nhìn, nghiêm khắc điều tra kỹ chuyện này, để cho hung thủ không thể trốn thoát!

Mấy người đối thoại, Nhiếp Vân không biết, cũng không quan tâm. Lúc này hắn đang đứng ở bên cạnh hai người Bích Lạc tiên tử.

- Tiên tử, ta còn có chuyện muốn cầu ngươi giúp một tay!

Rời đi phạm vi đội chấp pháp, Nhiếp Vân thu liễm lực lượng toàn thân, bất kỳ người nào cũng không nhìn ra hắn vừa mới trải qua một trận giết chóc, mấy tức liền chém giết ba Vương cảnh viên mãn.

- Nói đi, có thể làm được, sẽ không từ chối!

Bích Lạc tiên tử gật đầu.

- Thật ra thì rất đơn giản, ta muốn vào Tàng Thư khố của Hỏa Thần tông đọc sách một chút!

Nhiếp Vân nói.

Đi tới thế giới này, hết thảy quy củ đều là từ trong miệng đám người Phí Đồng biết, rất nhiều chuyện kiến thức nửa vời, nếu như có thể tiến vào Tàng Thư khố của Hỏa Thần tông đọc mấy ngày, sẽ hiểu Hoàn Vũ Thần giới nhiều hơn!

- Đọc sách?

Vốn tưởng rằng sẽ nói yêu cầu khó có thể hoàn thành gì, nghe được chẳng qua là đọc sách, Bích Lạc tiên tử cùng Bích Nhi liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được lắc đầu.

Tàng Thư khố của Hỏa Thần tông, chỉ dành cho đệ tử của Hỏa Thần tông, mặc dù nghe có chút cao xa, khó có thể tiến vào. Trên thực tế đối với nàng mà nói, không có bất cứ vấn đề gì.

- Chuyện này dễ làm, đây là Hỏa Thần lệnh, cầm nó có thể tiến vào Tàng Thư khố, muốn nhìn bao lâu cũng không có vấn đề gì!

Ngọc chưởng đưa tới, một lệnh bài xuất hiện ở lòng bàn tay.

- Đa tạ!

Không nghĩ tới chuyện này đơn giản như vậy, ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.

Hiện tại mặc dù hắn biết Hoàng cảnh, Đế cảnh, lại chỉ biết tên, cái gì khác cũng không biết, thậm chí ngay cả giới vực cũng là kiến thức nửa vời, cho nên đối với người khác mà nói, đi Tàng Thư khố đọc sách không có chuyện gì, nhưng đối với hắn mà nói, lại có ý nghĩa không giống bình thường.

Chỉ có hiểu thế giới này, mới có thể tăng thực lực lên, sống khá giả.

Thương nghị hoàn tất, Bích Lạc tiên tử muốn nhanh một chút thí nghiệm công hiệu của Ngọc Trản Lưu Ly Tử, nên không muốn dừng lại quá nhiều, ném Chức Nữ toa ra, ba người bay về phía Hỏa Thần tông.

Lúc này Hỏa Thần thành đã giới nghiêm, bất quá có lệnh bài trưởng lão của Bích Lạc tiên tử, đừng nói một thành chủ, cho dù địa vị cao hơn nữa cũng không dám ngăn trở, cũng sẽ không hoài nghi, không có trở ngại gì, rất nhanh liền đến sơn môn.

Trở lại chỗ ở, Bích Nhi tiểu thư đi tới chỗ Chí Hào tướng quân an bài, Nhiếp Vân cũng không ngừng nghỉ, hỏi rõ vị trí của Tàng Thư khố, liền đi tới.

Tàng Thư khố cách chỗ ở của Bích Lạc tiên tử không xa, cầm lệnh bài trưởng lão một đường thông suốt, rất nhanh liền tới.

- Đến xem sách?

Vốn tưởng rằng Tàng Thư khố của tông môn sẽ người ta tấp nập, khắp nơi đều là cường giả, ai ngờ đi tới bên cạnh, nửa bóng người cũng không thấy, chỉ có một người giữ cửa lười biếng, dựa vào ghế, thấy hắn đến, người cũng không động, chỉ giương mắt nhìn.

- Không có ai sao?

Nhiếp Vân kỳ quái, không nhịn được hỏi.

Ban đầu ở Linh giới, vì vào Tàng Thư khố, hao tốn cái giá không nhỏ, đệ tử muốn đi qua chen phá đầu, thế nào đến nơi này, lại vắng như bãi tha ma?

- Người? Tất cả mọi người vội vàng tu luyện, tới nơi này làm gì?

Đệ tử kia giống như nhìn quái vật nhìn về phía Nhiếp Vân:

- Lấy lệnh bài ra, tự mình qua xem, không có chuyện gì không nên quấy rầy ta nghỉ ngơi...

- Ách...

Nhìn bộ dáng của đối phương, Nhiếp Vân cũng lười nói nhiều, tiện tay đưa tới lệnh bài của Bích Lạc tiên tử.

Đệ tử giữ cửa nhận lấy lệnh bài, mới đầu mặt không quan tâm, chỉ nhìn một cái, đột nhiên giật mình, vội vàng xoa xoa con mắt, lần nữa nhìn một cái, Ba! từ trên ghế băng nhảy cỡn lên, nhìn về phía Nhiếp Vân, mặt cười khổ.

- Vị sư huynh này, ngươi... nếu có trưởng lão lệnh, cần gì trêu đệ tử giữ cửa như ta...

- Trêu ngươi? Không có a!

- Tàng Thư khố này, mặc dù có không ít sách, trên thực tế đối với tu luyện không có trợ giúp gì, tay ngươi cầm trưởng lão lệnh, ít nhất là đệ tử của trưởng lão, tới nơi này... không phải trêu ta thì là làm gì?

Đệ tử giữ cửa tràn đầy lúng túng.

Người trước mắt này, ít nhất là đệ tử của trưởng lão, địa vị chỉ dưới đệ tử hạch tâm, người như vậy địa vị cực cao, muốn biết cái gì, trưởng lão sẽ tự mình truyền thụ, chạy tới đọc sách... Không phải khôi hài sao?

Mặc dù Tàng Thư khố này có vô số sách, trên thực tế chẳng qua là một ít tạp thư, nhiều nhất giúp người gia tăng kiến thức, đối với tu luyện trợ giúp không lớn.

Đường đường đệ tử của trưởng lão, chạy tới nhìn những tạp thư này? Làm sao có thể!

- Ân, ta tùy tiện nhìn một chút, nếu như ngươi thuận tiện, có thể dẫn đường hay không, ta muốn nhìn một ít sách liên quan tới lịch sử, địa lý, nhân văn của Hoàn Vũ Thần giới!

Không biết đối phương nghĩ cái gì, nhưng từ cử chỉ cùng giọng nói của hắn vẫn có thể suy đoán ra, Nhiếp Vân cười một tiếng nói.

- Nhìn lịch sử, nhân văn của Thần giới?

Đệ tử giữ cửa sửng sốt một chút, mặt cổ quái nhìn về phía thiếu niên.

Không lo tu luyện đi nhìn những thứ này... đệ tử của trưởng lão này không có vấn đề gì chứ!

Những thứ này... người người đều biết có được hay không!

- Dẫn đường đi!

Thấy ánh mắt đối phương quái dị, Nhiếp Vân sao đoán không ra, cũng không giải thích.

- Vâng!

Mặc dù trong lòng đệ tử giữ cửa nghi hoặc, lại không dám cự tuyệt, ở trước mặt dẫn đường.

Sách trong Tàng Thư khố xác thực rất nhiều, từng tầng một chất lên như dãy núi, đi một hồi, đi tới trước mặt một kệ sách.

- Sư huynh, những thứ này đều là...

Đệ tử giữ cửa chỉ về phía trước, thuận tay hắn chỉ nhìn, quả nhiên vô số sách chất đống ở trước mắt.

Cái gì Hoàn Vũ Thần giới địa lý đồ, Thần giới tứ đại bí cảnh sử văn, Cửu đại thế lực biến thiên, Thập Địa hoàn cảnh địa lý cùng ảnh hưởng đối với Thần giới... Một quyển tiếp một quyển, song song đứng ở trên giá sách, nhìn dáng dấp không biết thời gian bao lâu không ai chạm qua, bất quá bởi vì thường quét dọn, nên không có bụi bặm gì.

- Ngươi đi về trước đi, có chuyện ta sẽ tìm ngươi!

Biết sách muốn tìm ở nơi này, Nhiếp Vân cười một tiếng.

- Vâng!

Đồng dạng là đệ tử, người trước mắt có thể tiện tay lấy ra trưởng lão lệnh, địa vị so với hắn không biết cao hơn bao nhiêu, đệ tử giữ cửa không dám nói nhảm, xoay người rời đi.

Thấy hắn đi xa, lúc này Nhiếp Vân mới tập trung vào sách vở.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.6 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status