Vô tận đan điền

Chương 3518: Bát Phương Quán (thượng)

Hai người Nhiếp Vân cũng không sốt ruột, ở trong đại sảnh ngồi xuống.

Trong một gian phòng cách đại sảnh không xa ngồi mấy người, một người trong đó là trung niên nữ tử, tu vi đạt đến Hoàng cảnh viên mãn, lông mi mang theo uy nghiêm, hẳn là quán chủ gì đó.

Thần Nữ phong toàn bộ đều là nữ tử, vô luận có địa vị hay không có địa vị, cơ hồ đều là đàn bà.

Cách trung niên nữ tử không xa ngồi hai thanh niên, tựa hồ đang thương nghị thứ gì.

- Quán chủ đại nhân, chuôi ngọc như ý này, chẳng những đẹp mắt, hơn nữa do Thiên Ngoại vẫn tinh luyện chế, phía trên gia trì lực lượng của cường giả Đại Đế, gặp được nguy hiểm có thể tự động ngăn cản công kích. Ít nhất có thể ngăn trở một kích của cường giả Đại Đế!

Thanh niên phía trước xoay nắp ly trà, vừa uống trà vừa cười nói.

- Cái này...

Trên mặt trung niên nữ tử bình thường, nhưng trong lòng có chút hoảng sợ.

Lực lượng cường giả Đại Đế, không thể tưởng tượng, vật phẩm bình thường dù là trên Thiên Đạo Thần Binh cũng không thể gia trì, ngọc như ý này chẳng những gia trì, còn có thể ngăn trở một kích của cường giả Đại Đế... Không khỏi thật đáng sợ, quá trân quý!

Có thứ này, há không biểu thị chỉ cần dưới Đế Cảnh, không ai có thể tổn thương được bản thân mảy may?

- Cái này quá trân quý, ta vô công bất thụ lộc...

Trong lòng hận không thể lập tức thu vào trong ngực, nhưng ngoài miệng lại cắn răng nói.

- Quán chủ khách khí, một vật trang sức mà thôi, tối đa chỉ có thể phòng ngự một lần, không tính trân quý, nếu như không phải sợ mạo muội, ta cũng muốn đưa quán chủ một kiện Thiên Đạo Thần Binh!

Thanh niên cười nói.

Ngọc như ý gia trì lực lượng cường giả Đại Đế, có thể ngăn trở cường giả Đại Đế công kích. Bất quá chỉ là vật dụng duy nhất một lần, một khi sử dụng, liền sẽ phá toái, không còn tác dụng gì khác, Thiên Đạo Thần Binh thoạt nhìn ngăn không được cường giả Đại Đế công kích, lại có thể lặp đi lặp lại sử dụng.

Cẩn thận nói đến, vẫn là Thiên Đạo Thần Binh càng thêm trân quý.

- Cái này... Vậy liền cung kính không bằng tuân mệnh!

Bản thân quán chủ vốn không muốn chối từ, thuận thế thu xuống, lòng tràn đầy vui sướng.

Ngọc như ý này không những có năng lực bảo vệ tính mạng, mấu chốt còn xinh đẹp, viễn siêu tất cả ngọc khí trân quý nhất, để cho nàng yêu thích không nỡ rời tay.

- Vậy sự kiện kia liền phiền phức quán chủ...

Thấy đối phương tiếp ngọc như ý, thanh niên lần nữa cười nói.

- Cái này đơn giản, yên tâm đi, đồ vật của ngươi, ta sẽ tự mình giao cho thiếu phong chủ, cam đoan nàng sẽ nhận!

Quán chủ vội vàng gật đầu.

Đối phương thân là người thừa kế của thế lực lớn nhất, lại có thực lực trên Đế Cảnh tiềm lực bảng, cam tâm đưa nàng một vật phẩm trân quý, tự nhiên là có sự tình muốn nhờ.

- Vậy liền xin nhờ quán chủ...

Thanh niên nhẹ nhàng cười một tiếng, đang muốn tiếp tục nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.

- Hồi bẩm quán chủ, sứ giả của Phổ Thiên Hoàng triều tới, đang ở đại sảnh chờ!

Chính là tên hộ vệ kia.

- Người Phổ Thiên hoàng triều đến?

Quán chủ sững sờ.

- Lúc này mới đến, rất rõ ràng không để Thần Nữ phong vào mắt... Đã như vậy, quán chủ không bằng trước phơi hắn một hồi, thái độ hảo mà nói, lại an bài chỗ ở, không tốt mà nói, trực tiếp lấy tội danh xem thường Thần Nữ phong đuổi ra là được!

Nghe được người Phổ Thiên Hoàng triều đến, ánh mắt thanh niên lóe lên, nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Sứ giả thế lực lớn nhất, nếu như đi tới Thần Nữ phong ngay cả Bát Phương Quán cũng ở không vào, đoán chừng... Sẽ bị người chết cười!

- Không sai, lúc này mới đến, thực sự quá không ra gì! Các loại tỷ thí, phong chủ đại nhân sớm đã định ra đồng thời bắt đầu tiến hành, coi như đến, cũng không tham gia được, trước để ở một bên lạnh nhạt thờ ơ lại nói!

Quán chủ cũng nhẹ gật đầu.

Từ khi phong chủ phát ra tin tức chiêu tế đến bây giờ, đã nửa năm trôi qua, công tử thế lực khác ở ba tháng trước liền đến nơi này, dùng hết thủ đoạn, nịnh bợ thiếu phong chủ.

Mà Phổ Thiên Hoàng triều một mực không phái người đến, coi như Hoàng đế các ngươi xảy ra vấn đề, chẳng lẽ không có những người khác sao?

Phổ Thiên Đại Đế còn có mấy vị đệ tử chân truyền, có vẻ như cũng tiến vào Đế Cảnh tiềm lực bảng a!

Nhất là Lãnh Vũ kia, hình như chính là một trong Thần giới thập đại tài tuấn!

Lâu như vậy không phái người, rất rõ ràng không để Thần Nữ phong các nàng vào mắt!

Đã như vậy, ta vì sao để các ngươi vào mắt?

Nghĩ tới những thứ này, quán chủ nghe được thanh niên nói, lập tức biểu thị đồng ý.

- Ha ha!

Thấy quán chủ đáp ứng, thanh niên nở nụ cười, không tiếp tục cái đề tài này nữa, cười hỏi:

- Đế Huyền Đại Đế định ra ba trận tỷ thí, thông qua tỷ thí, ở trong chúng ta tuyển bạt người ưu tú, cùng Lăng Nguyệt cô nương thành thân! Trận đầu là muốn chúng ta vũ lực chiến đấu! Có Hiên Thần công tử, sáu người chúng ta muốn thu hoạch được vô địch khả năng không cao, không có ưu thế gì, không biết trận thứ hai là cái gì, quán chủ có thể sớm cáo tri không? Cũng tốt để cho ta sớm chuẩn bị, thu hoạch được tiên cơ!

- Nếu ngươi hỏi người khác, trận thứ hai khảo hạch này là cái gì, khẳng định trả lời không ra, hỏi ta, ta lại có thể nói cho ngươi!

Quán chủ nở nụ cười.

- Ồ?

Thanh niên nhãn tình sáng lên.

Trận đầu hắn khẳng định không cách nào thắng, nếu như trận thứ hai có thể sớm biết, đồng dạng có thể trổ hết tài năng, khiến mỹ nhân chú ý.

- Kỳ thật trận thứ hai sớm đang trong quá trình tiến hành, cái kia chính là... trong bảy người các ngươi, ai có thể tiến vào tiểu viện của thiếu phong chủ trước! Ai có thể đi tới trước, người đó là quán quân!

Quán chủ nói ra nội dung trận khảo hạch thứ hai.

- Tiến vào tiểu viện thiếu phong chủ? Đơn giản như vậy?

Đôi mắt quán chủ sáng ngời.

- Đúng thế!

Quán chủ biết rõ hắn suy nghĩ cái gì, nói tiếp:

- Đừng tưởng rằng đơn giản! Kỳ thật không dễ dàng như vậy, cái gọi là tiến vào thiếu phong chủ cũng không phải xông vào, mà là được thiếu chủ đồng ý.

- Từ diểm này còn hơn cả ngươi tới ngoài ba tháng mà không được vào.

- Như thế...

Thanh niên cười khổ.

Đi vào Thần Nữ phong đã ba tháng, vốn tưởng rằng chỉ cần thi triển mị lực rất dễ dàng đạt được tâm hồn thiếu nữ của mỹ nhân, kết quả... Ba tháng qua mỗi ngày đều tới... Hình như người ta không thèm gặp.

Nói ra cũng thật mất mặt!

Thế lực của hắn đừng nói gặp một người, cho dù hắn mỉm cười với cô gái một cái thì người ta có thể đi chết ngay lập tức cũng không tiếc, hiện tại chạy tới cửa ba tháng nhưng không thèm gặp mặt, không phải tự mình trải qua đúng là không tin được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.6 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status