Võ thần nghịch thiên: Ma phi chí tôn

Quyển 1 - Chương 20: Tỷ thí kết thúc


Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

“Nha đầu thối, đi tìm chết đi!”

Ầm!

Khí thế cường đại như gió bão nghiền áp xông đến, chứa ngập trời tức giận, thấy bóng dáng của ông đến phía sau Quân Thanh Vũ, sợ Quân béo đến mức sắc mặt thoáng chốc tái nhợt, lo lắng hét: “Quân Thanh Vũ, mau tránh ra!”

Mẹ nó, nhóm người hỗn đản vô sỉ Quân gia này, có còn xấu hổ hay không? Loại chuyện này cũng có thể làm được? Xem ra trong gia tộc này không chuyện gì là không làm được.

“Dừng tay!”

Đột nhiên, một tiếng hét lớn nổ vang ở bên tai, Quân nhị gia lập tức cảm thấy màng tai sinh đau, đầu hơi choáng váng, hình như có một dòng khí hung hăng đánh vào ngực của ông ta, khiến bước chân của ông ta nhịn không được lùi về phía sau.

Cũng chỉ trong chớp mắt, nắm đấm của Quân Thanh Vũ đã đánh vào trên ngực Quân Nhất Phàm……

Ầm!

Ngọn lửa mãnh liệt mù mịt, bao lấy một cổ khí thế chui vào trong ngực của hắn, như có một cái tay vô hình bắt được đan điền đại biểu cho cả đời võ giả kia, dùng sức bóp nát.

“Phụt!”

Quân Nhất Phàm phun ra một ngụm máu tươi, rồi ngất đi.

Nhìn thiếu niên thanh y ngã vào trong hố sâu kia, khuôn mặt của Quân nhị gia vặn vẹo, ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn đôi mắt không hề gợn song của Quân Thanh Vũ.

Giờ phút này, trong lòng ông kích ra lửa giận vô tận, gầm nhẹ nói: “Ngươi có biết ngươi làm cái gì hay không?”

Trên đại lục này võ đạo vi tôn, Quân gia cũng như thế, bây giờ bị phế đi đan điền cuộc đời này Quân Nhất Phàm đều không thể tu luyện, sao không khiến Quân nhị gia tức giận?

Phải biết rằng, nhi tử này là hy vọng cả đời của ông.

“Phế đi một phế vật mà thôi.” Nhướng mày nhìn về phía nhị gia, giọng của Quân Thanh Vũ lạnh lùng nói.

“Ngươi……” Quân nhị gia tức giận đến sắc mặt xanh mét, hung hăng cắn chặt răng: “Ngươi đã có lá gan phế nhi tử của ta, thì nên tiếp nhận quyết định trừng phạt, ta lấy danh gia chủ tạm thời của Quân gia đưa ngươi ra công lý! Phán xử tử hình!”

Xôn xao!

Quân nhị gia lại nâng kiếm lên lần nữa, từng tia kiếm khí xoay quanh ở bốn phía, nhưng mà lần này còn không đợi ông ta ra tay, một bàn tay thật lớn từ bên cạnh đánh qua, lập tức đánh bay ông ta ra ngoài.

Ầm một tiếng, thân thể khỏe mạnh đập vào cột cờ dựng ở giữa sân tỷ võ rồi rơi xuống dưới, đập ở trên người ông ta, ông ta nhổ máu tươi ra, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lão giả đón gió mà đứng kia.

Sắc mặt của Triệu lão xanh mét, trong hai mắt hiện ra tia tức giận, khi ông nhìn thấy ánh mắt của Quân nhị gia nhìn đến, trong cổ họng phát ra một tiếng hừ lạnh: “Quân nhị gia, có phải ngươi nên cho ta một giải thích hay không? Đây là cái gọi quyết chiến sinh tử của Quân gia sao? Lúc nhi tử của ngươi muốn giết nha đầu Thanh Vũ sao ngươi không ngăn cản, ngược lại khi nha đầu Thanh Vũ huỷ Quân Một Phàm thì lại ra tay? Hôm nay thật đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt, thì ra đây gọi là Quân gia, gia tộc đệ nhất Quận Thành!”

Giọng nói chứa đầy châm chọc của lão giả khiến sắc mặt của Quân nhị gia đỏ lên, đến lúc này rồi ông tự nhiên không thể nói lời nói ngu xuẩn nhi tử của ta giết nàng là đúng này, do dự nửa ngày, mới lẩm bẩm mở miệng: “Chỉ là dù sao Phàm nhi cũng là đường huynh của nàng, đều là đệ tử của một gia tộc, cần gì phải làm đến kiên quyết như thế?”

“Ha ha.” Triệu lão nhếch môi, trào phúng cười: “Bây giờ ngươi nhớ rõ nàng là người của Quân gia sao? Nhưng ở trong điều tra của ta, hiển nhiên không phải như thế, mà vừa rồi nói rõ người đều thấy được, là Quân Nhất Phàm muốn giết nàng! Chỉ là cuối cùng, nàng còn tốt bụng buông tha cho hắn một cái mạng.”

Tốt bụng? Quân nhị gia cười lạnh, tiện nhân này phế đi Phàm Nhi, lại vẫn là tốt bụng? Nàng chỉ muốn khiến hắn trở thành phế vật, nếm thử tư vị lúc trước nàng bị nhục nhã.

“Triệu lão, đây là việc riêng của Quân gia ta, ngươi là một người ngoài cũng quản không được tốt lắm đi?”

Sắc mặt của nhị gia rất không tốt, Triệu lão xác thật rất mạnh, hậu trường của Cảnh Nhân cũng rất mạnh, nhưng vậy thì sao? Chẳng lẽ việc riêng của Quân gia ta ngươi đều phải quản sao?

“Ha ha.” Triệu lão lạnh nhạt cười, nói: “Hình như Quân gia không đến lượt nhị phòng các ngươi làm chủ đi? Ta ngược lại đợi gia chủ Quân gia trở về hỏi ông ta chuyện này một chút, xem ông ta sẽ đưa ra quyết định gì.”

Ngay lập tức, khuôn mặt của Quân nhị gia biến sắc.

Tính tình đại ca kia của mình ông cũng không hiểu lắm, lúc trước có thể lấy được gia chủ Quân gia, cũng vì ông ta tàn nhẫn độc ác, lục thân không nhận.

Ông ta đã từng nói qua, ngươi là thiên tài, Quân gia ta sẽ không thể không bồi dưỡng ngươi, nhưng nếu ngươi một phế vật, đó chính là đang lãng phí lương thực, một phế vật sống trên đời thì có ích lợi gì?

Bởi vì trước kia Quân Thanh Vũ là phế vật, cho nên bị đại ca đuổi đến sau núi thấp hèn, bây giờ tình thế nghịch chuyển, Phàm Nhi trở thành một phế vật, đại ca sẽ vì Phàm Nhi mà trừng phạt nàng sao?

Hiển nhiên không có khả năng!

“Mấy ngày nữa gia chủ giống Quân gia sẽ trở về, đến lúc đó ta sẽ nói với ông ta một chút, mặt khác……” Triệu lão ngừng một chút, lạnh nhạt cười: “Nếu trong khoảng thời gian này nha đầu Thanh Vũ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cho rằng là ngươi làm, đương nhiên, ta tin tưởng ngươi sẽ không làm như vậy, nhưng người khác tin hay không ta cũng không biết.”

Gia chủ Quân gia khác với Quân nhị gia tham tài háo sắc này, nếu ông ta biết thiên phú của Quân Thanh Vũ, tất nhiên sẽ bồi dưỡng nàng thật tốt, nhưng Quân gia chủ này quá ích kỷ, tàn khốc lạnh nhạt, nếu để ông biết chuyện Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, có lẽ sẽ khiến cả đời nàng không thể thoát khỏi giam cầm.

Nhưng nhìn dáng vẻ nàng không phải tiểu nha đầu thuộc kiểu không có tâm kế này, hẳn là sẽ hiểu nên làm như thế nào……

“Nha đầu.” Triệu lão khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Quân Thanh Vũ, nói: “Có chuyện gì thì đi Cảnh Nhân tìm ta, có ta ở đây, dù là Quân gia cũng không được gây tổn thương cho ngươi.”

Khi nói chuyện hình như ông còn vô tình nhìn Quân nhị gia.

“Được.” Quân Thanh Vũ gật đầu, lạnh nhạt cười: “Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi tìm ngươi, là về chuyện lần trước.”

Lần trước?

Ánh mắt Triệu lão sáng lên, lần trước nàng đi tìm ông là vì bán đấu giá Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, chẳng lẽ lần này lại có trận pháp gì có thể bán đấu giá?

Nghĩ đến đây, hô hấp của Triệu lão căng thẳng, cười nói: “Ta đây ở trong Cảnh Nhân chờ ngươi.”

Nói xong câu đó, ông cũng không ở lại lâu, đi ra ngoài cửa, chẳng qua dù là ai cũng đều có thể đủ nhìn ra hôm nay tâm tình của Triệu lão thật sự không tồi……

“Quân Thanh Vũ, ngươi đừng tưởng có Triệu lão che chở cho ngươi là có thể muốn làm gì thì làm, rồi sẽ có một ngày, ngươi sẽ vì hành vi hôm nay của ngươi mà trả giá đại giới!”

Quân nhị gia nắm chặt nắm đấm, sắc mặt dữ tợn nhìn Quân Thanh Vũ, rồi sau đó phất tay, nói: “Người đâu, nâng Phàm Nhi trở về phòng cho ta, lại mời y sư tốt nhất Quận Thành đến.”

Chuyện hôm nay ông nhớ kỹ, chỉ cần để ông bắt được cơ hội, ắt khiến nàng chết không có chỗ chôn.

“Quân Thanh Vũ, ngươi con mẹ nó khi nào thì trở nên lợi hại như vậy? Còn biết người của Cảnh Nhân?” Lúc những người khác ồn ào rời đi, mập mạp chạy nhanh đến bên cạnh Quân Thanh Vũ, bàn tay to vỗ bả vai của nàng: “Nhưng vừa rồi thật sự thiếu chút nữa hù chết lão tử, loại chuyện này nếu lại đến vài lần chỉ sợ trái tim của lão tử đều không chịu nổi.”

Nghĩ đến một màn vừa rồi, Quân béo vẫn kinh hồn chưa ổn định, bây giờ hắn đều cảm giác được hai chân có chút run rẩy.

Nhưng rất hiển nhiên, trải qua trận chiến đấu này, tất cả mọi người Quân gia sẽ biết, Quân Thanh Vũ nàng không phải là phế vật……
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status