Vô thượng sát thần

Chương 1465: Mắt Chó Khinh Thường Người Khác


Ầm!

Sau một lát, vị trí cửa thành Cổ Thành, một tiếng vang thật lớn truyền ra, một đám người bay ra, tiếng kêu thảm thiết kéo dài không dứt.

Trên mặt đất, mấy thân ảnh đang nằm, chính là đám người của Độ Trưởng tuần tra vừa mới bắt chẹt bọn Tiêu Phàm.

Tiếng vang cực lớn trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của không ít người, tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa thành, lại nhìn thấy mấy thân ảnh đang từ từ đi vào cửa thành.

Người cầm đầu, chính là Tiêu Phàm, Tiểu Kim theo sát bên người Tiêu Phàm, Thạch Thánh, Sở Phiền, Mộ Dung Tuyết cùng Diệp Trường Sinh lần lượt đứng ở hai bên Tiêu Phàm.

- Bọn họ là ai, cũng dám động thủ với đội ngũ tuần tra, không muốn sống sao?

Có người lên tiếng.

Đám người kinh hãi nhìn đám Tiêu Phàm, bình thường đánh nhau ở Cổ Thành không ít, bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy ai dám đánh đội ngũ tuần tra.

Phải biết, đội ngũ tuần tra chính là đại diện cho sức mạnh của Mộ Dung Cổ Thành, đây là đang khiêu khích Mộ Dung Cổ Thành, dù là những tu sĩ dòng thứ của Mộ Dung gia tộc cũng không dám làm như vậy.

- Các ngươi dám động thủ với chúng ta?

Đội Trưởng đội tuần tra gian nan đứng dậy, hung dữ nhìn đám Tiêu Phàm nói:

- Các ngươi đang khiêu khích Mộ Dung Cổ Thành đấy, ta cho các ngươi biết, các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.

Ầm một tiếng, một vệt sáng xẹt qua, chỉ thấy Thạch Thánh một cước giẫm trên l-ng ngực của Đội Trưởng kia, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, trong thân thể truyền đến tiếng xương đứt gãy.

- Là các ngươi động thủ trước, nếu như không phải Tiêu lão đại không cho ta đại khai sát giới, các ngươi căn bản không sống tới bây giờ.

Thạch Thánh hung dữ nhìn Đội Trưởng đội tuần tra nói.

- Đưa chúng ta đi gặp dòng chính Mộ Dung gia tộc, chúng ta chỉ là đến đòi nợ, lấy xong nợ, lập tức sẽ rời đi.

Tiêu Phàm cực kì bình thản nói.

- Đòi nợ?

Đám người nghe vậy, không khỏi hít một hơi lạnh, trong lòng rung động kịch liệt.

Dám đến Mộ Dung Cổ Tộc đòi nợ, đây tuyệt đối là người đầu tiên, rất nhiều người nhìn Tiêu Phàm như nhìn kẻ ngu, lời như vậy cũng dám nói ra.

Nếu như Mộ Dung Cổ Tộc dòng chính nhìn thấy, không biết sẽ nghĩ gì, đoán chừng đều bị tức điên rồi.

- Đi!

Thạch Thánh một cước đá vào ngực Đội Trưởng đội tuần tra, Đội Trưởng đội tuần tra toàn thân đau đớn muốn nứt, phẫn nộ nhìn Tiểu Kim, nhưng lại không dám cãi lại.

Hắn ôm ngực, chậm rãi đứng dậy, nâng bước chân trầm trọng đi vào bên trong Cổ Thành.

Tu sĩ bốn phía thấy thế, không ít người lộ ra vẻ phẫn nộ, những người này đoán chừng đều là người Mộ Dung gia tộc, thiếu chút nữa thì nhịn không được xuất thủ.

- Các hạ cũng quá phách lối đi, dám đến Mộ Dung Cổ Tộc ta quấy rối, ngươi có biết hậu quả là gì không?

Rốt cục có một nam tử đi ra, hung dữ nhìn về phía Tiêu Phàm.

- Ba!

Đáp lại hắn chỉ có một bàn tay, Mộ Dung Tuyết đem người mở miệng nói chuyện trực tiếp đánh bay, việc đã đến nước này, Mộ Dung Tuyết cũng không thèm đếm xỉa.

Tát xong một cái tát này, sự khẩn trương trong lòng Mộ Dung Tuyết cũng biến mất không thấy gì nữa.

Những người khác chuẩn bị mở miệng nhìn thấy một màn này, lập tức ngừng lại, bọn hắn không muốn trước mặt nhiều người như vậy bị tát bay.

- Ta rất gấp.

Tiêu Phàm thản nhiên nói, thời gian đối với hắn quả thực rất quý giá, đến nơi này, hắn cũng chỉ là thuận tiện giải quyết việc mà thôi.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, đội trưởng đội tuần tra vốn còn ôm một tia may mắn, nhưng mà một cái tát của Mộ Dung Tuyết trực tiếp đánh nát sự may mắn của hắn.

Hắn và một vài tu sĩ khác rốt cuộc hiểu rõ, đối phương vì sao dám trắng trợn đến Mộ Dung Cổ Thành quấy rối như thế, nhất định là có chỗ dựa.

Đám người bọn họ sao có thể là đối thủ của hắn?

Hiện tại có thể làm, chỉ có chờ cường giả của Mộ Dung gia tộc chạy đến trấn áp bọn chúng, bọn hắn tin tưởng, tin tức ở nơi này chẳng mấy chốc sẽ truyền đến tai Mộ Dung dòng chính.

Đội trưởng đội tuần tra hít sâu một cái, ôm ngực, dọc theo đường đi bước nhanh lên.

- Mang theo hắn, để hắn chỉ đường cho chúng ta.

Tiêu Phàm lười để ý tới ánh mắt của đám người, lách mình vọt về hướng chân trời, Mộ Dung Tuyết kéo Đội Trưởng đội tuần tra lên, vội vàng đi theo.

- Bọn họ sẽ không thực sự xâm nhập bản gia đi?

- Tam Ca, anh vợ của huynh không phải là hộ vệ của Sở gia bản gia sao, đợi tý nữa hỏi một chút chẳng phải biết sao?

- Những người này rốt cuộc là ai, những cái khác không nói, lá gan quả thực không phải nhỏ, mấy người liền dám xông vào Cổ Thành.

Đám người nhìn qua hướng đám Tiêu Phàm rời đi, ánh mắt lấp loé không yên, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.

Tốc độ của bọn Tiêu Phàm rất nhanh, đại khái khoảng nửa canh giờ sau, dưới sự hướng dẫn của đội trưởng đội tuần tra, mấy người đã đến trước một tòa phủ đệ.

- Nơi này chính là bản gia Mộ Dung gia tộc?

Tiêu Phàm nhìn đội trưởng đội tuần tra sắc mặt ảm đạm nói.

Đội Trưởng gật đầu, Mộ Dung Tuyết chỉ bảng hiệu nói:

- Công tử, hắn hẳn là không nói dối, Mộ Dung gia tộc bởi vì phân nhánh quá nhiều, mặc dù có rất nhiều Mộ Dung phủ, nhưng phía dưới góc bên phải của bảng hiệu, đều sẽ viết "Chi mạch" hai chữ.

Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn lên, cái bảng hiệu kia quả nhiên không có hai chữ chi mạch, gật đầu nói:

- Ngươi có thể đi, đa tạ ngươi dẫn đường, Mộ Dung gia tộc sẽ không tìm ngươi gây phiền phức.

Đội trưởng nào sẽ tin tưởng lời nói của Tiêu Phàm, hành động này của hắn đã bán đứng Mộ Dung gia tộc, không tìm hắn phiền toái mới là lạ, nhưng mà hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể ôm ngực rời đi.

- Mộ Dung Tuyết, đưa bái thiếp.

Tiêu Phàm thản nhiên nói, mặc dù hắn đến đòi nợ, nhưng có lễ nghi vẫn phải tuân thủ, dù sao bây giờ Mộ Dung gia tộc, thế nhưng cũng có mười mấy cường giả Chiến Thần cảnh.

Mộ Dung Tuyết gật đầu, đem bái thiếp đã chuẩn bị kĩ càng ở Cửu Tiêu Thánh Thành lấy ra, đi về phía phủ đệ, mấy hộ vệ canh giữ ở cửa ra vào đã sớm chú ý tới đám Tiêu Phàm.

Nhìn thấy Mộ Dung Tuyết xuất ra bái thiếp, trong mắt hộ vệ đều là vẻ khinh thường, không đợi Mộ Dung Tuyết mở miệng, một hộ vệ trong đó mở miệng trước nói:

- Lại đến bái kiến gia chủ? Ta khuyên ngươi từ bỏ cái ý định này đi, gia chủ đã sớm nói ai cũng không gặp.

- Điện Chủ Tu La Điện, bái kiến Mộ Dung Gia Chủ.

Mộ Dung Tuyết không để ý tới bọn hắn nói, vẫn cực kỳ trịnh trọng nói.

- Tu La Điện Chủ?

Nghe được mấy chữ này, hộ vệ quả thật đúng là bị dọa cho phát sợ, bất quá khi hắn tiếp nhận bái thiếp, lại liếc nhìn Tiêu Phàm mấy cái.

Thần sắc rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, châm chọc nói:

- Tu La Điện Chủ trẻ như vậy? Ta còn là Chiến Thần Điện Điện Chủ đấy? Muốn bái kiến Gia Chủ, cũng phải tìm cái cớ hay một chút.

- Chính là, nếu ngươi là Tu La Điện Chủ, ta chính là cha của Tu La Điện Chủ!

- Ta là thúc của Tu La Điện Chủ hắn!

Nghe vậy, mấy hộ vệ khác cũng hí mắt nhìn Tiêu Phàm mấy cái, bắt đầu la ầm lên, hiển nhiên không tin Tiêu Phàm là cái gì Tu La Điện Chủ.

- Mắt chó coi thường người khác.

Mộ Dung Tuyết ánh mắt lạnh lẽo, vũ nhục hắn có thể, nhưng vũ nhục Tiêu Phàm lại không được!

Lúc hắn chuẩn bị xuất thủ, một thân ảnh khác càng nhanh hơn, từng đạo từng đạo trảo cương xuất hiện trong không trung, mấy hộ vệ kia trực tiếp bị đánh bay, máu tươi bắn ra, lục phủ ngũ tạng gần như nổ tung.

Rất hiển nhiên, là Tiểu Kim xuất thủ, dám vũ nhục Tiêu Phàm, Tiểu Kim trực tiếp nổi giận.

Rầm rầm! Lực đập của mấy người trực tiếp đem đại môn phủ đệ đánh mở ra, một cỗ sát ý đáng sợ trong nháy mắt quét sạch toàn bộ Mộ Dung Phủ Đệ.

Sau một khắc, Mộ Dung Phủ Đệ bỗng nhiên đại loạn, giống như kiến bò trên chảo vậy.

Lục Đạo
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 51 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status