Vô thượng sát thần

Chương 1519: Chiến Thần Cũng Giết Không Tha


So với các ngươi, ta đương nhiên tin huynh đệ ta!

Huynh đệ?

Thanh âm bạch bào thanh niên không lớn, lại làm cho người ở đây nghe được nhất thanh nhị sở, kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm và bạch bào thanh niên.

Rất nhiều người âm thầm suy đoán, chẳng lẽ người trẻ tuổi này cũng là một vị tiền bối?

Thế nhưng hắn rõ ràng chỉ là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi, liền Chiến Thần cảnh đều không phải.

- Lão Đại, hoan nghênh trở về!

Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, một quyền nện lên l-ng ngực bạch bào thanh niên.

Bạch bào thanh niên không phải người khác mà chính là Lăng Phong đã biến mất nhiều năm, nhưng Tiêu Phàm nghi hoặc là, Bắc Lão làm sao có thể đưa Lăng Phong đến nơi đây.

Hơn nữa, còn để Lăng Phong lấy được đại tạo hóa, khí tức trên người hắn phát ra đều làm Tiêu Phàm vô cùng kiêng kỵ, rất hiển nhiên, Lăng Phong đã đột phá Chiến Thần cảnh.

- Ha ha, Lão Tam, ta hiện tại rốt cục mạnh hơn ngươi.

Lăng Phong cười ha ha một tiếng, hắn tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra tu vi Tiêu Phàm, chỉ là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi.

Hắn hiện tại đã đột phá đến Chiến Thần cảnh, hơn nữa được Huyết Ngục Thiên Phượng truyền thừa, tự tin mạnh hơn Tiêu Phàm.

- Đúng vậy, ta phải ngưỡng mộ ngươi mới được.

Tiêu Phàm cười cười.

Bất quá một bên Trọc Thiên Hồng lại bĩu môi, trong lòng buồn bực nói:

- Dù ta đều không phải là đối thủ của Công Tử, ngươi vừa mới đột phá Chiến Thần cảnh cũng dám phát ngôn bừa bãi?

Nếu như không phải Tiêu Phàm cùng Lăng Phong quan hệ bất phàm, Trọc Thiên Hồng tuyệt đối tìm Lăng Phong khiêu chiến, thử xem ranh giới cuối cùng của hắn.

- Nguyên lai ngươi không phải Thiên Phượng tiền bối, chỉ là một người trẻ tuổi trùng hợp được Thiên Phượng Truyền Thừa, đem Thiên Phượng Truyền Thừa giao ra, hoặc là theo chúng ta về Chiến Thần Điện, bằng không...

Một lão già Chiến Thần Điện nhìn ra vấn đề của Lăng Phong, liền lập tức cười lạnh.

Những người khác cũng cười tà nhìn Lăng Phong, vẻ kính sợ trước đó đều biến mất không thấy đâu, thay vào đó là sát ý.

- Bằng không thì như thế nào?

Lăng Phong không những không giận mà còn cười nhìn những người này nói.

Tiêu Phàm híp hai mắt, đảo qua tu sĩ Chiến Thần Điện cùng Cửu Vực Liên Minh, hắn phát hiện, bản thân vẫn là quá đề cao bọn người này.

Khó trách Chiến Hồn Đại Lục không bằng Dị Tộc, Dị Tộc đều đồng lòng hợp sức, mà tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục lại muốn tự giết lẫn nhau.

Chẳng biết tại sao, Tiêu Phàm lần thứ nhất phát hiện, làm một tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục là sự tình đáng buốn đến cỡ nào.

- Ha ha, vị huynh đệ kia, chúng ta không cần tiếp tụ chiến đi.

Thanh niên áo bào đỏ Dị Tộc cười lớn một tiếng, một quyền đẩy lui Nam Cung Tiêu Tiêu.

Nam Cung Tiêu Tiêu ngừng thân hình, không có tiếp tục xông lên, ngược lại phẫn nộ nhìn tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục.

- Chỉ cần mấy vị gia nhập Huyết Ma Bộ Lạc, Minh La ta cam đoan chúng ta sẽ không xuất thủ, thậm chí còn có thể cung cấp tài nguyên tu luyện cho các ngươi, yêu cầu duy nhất là mấy vị phải trung thành với Huyết Ma Bộ Lạc.

Thanh niên áo bào đỏ cười ha ha một tiếng nói, bộ dáng như đang xem kịch vui.

- Không cần, bọn hắn mặc dù đáng giận, nhưng các ngươi càng đáng giận hơn.

Lăng Phong gọn gàng mở miệng nói:

- Hiện tại cút, ta có thể coi như cái gì cũng không thấy, bằng không tự gánh lấy hậu quả!

Sắc mặt Minh La cứng đờ, sau đó nhún nhún vai, tà tà cười nói:

- Yên tâm, hôm nay chúng ta chỉ xem kịch vui, chuyện khác mặc kệ.

- Cút!

Lăng Phong lạnh lùng quát, trong mắt hắn, vô luận tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục đối với hắn như thế nào, nhưng đây tối đa chỉ xem như gia sự.

Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, vấn đề Chiến Hồn Đại Lục phải tự mình giải quyết, tuyệt đối không thể để cho ngoại nhân tham dự.

Chỗ sâu đáy mắt Minh La lóe qua một tia nham hiểm, chần chờ một lúc vẫn nói ra:

- Chúng ta đi!

Hắn từ trong mắt Lăng Phong, cảm nhận được một cỗ sát ý nồng đậm, mặc dù hắn không tin Lăng Phong có thể giết hắn, nhưng nếu như tất cả mọi người Chiến Hồn Đại Lục một mực đối ngoại, bọn hắn quả thật có khả năng lưu lại nơi này.

Nhìn thấy Minh La bị Lăng Phong bức đi, tất cả tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục đều lộ ra vẻ kinh hãi, đây chính là Minh La đó, Thần Tử Huyết Ma Bộ Lạc bị hắn dăm ba câu ép đi.

Lăng Phong không có quan tâm ánh mắt đám người, ngược lại lạnh lùng nhìn tu sĩ bốn phía nói:

- Ai muốn truyền thừa, hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội, đứng ra!

Nhìn thấy một màn này, Tiêu Phàm hơi gật đầu, Lăng Phong làm như thế cũng hợp với suy nghĩ của hắn.

Vô luận như thế nào, địch nhân chân chính của Chiến Hồn Đại Lục không phải là tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục mà là Dị Tộc, dù tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục Tu Sĩ có mâu thuẫn sinh tử nhưng cũng không nên để Minh La tham dự.

Đương nhiên, nếu như có thể, Tiêu Phàm không ngại lưu Minh La lại, nhưng hiển nhiên chuyện này không có khả năng, Minh La vừa rồi cùng Nam Cung Tiêu Tiêu giao thủ, căn bản không phải thực lực chân chính của hắn.

Bởi vì hắn cũng không dám ngay trước Chiến Hồn Đại Lục Tu Sĩ mặt giết người, sợ gây nên nhiều người tức giận.

Hô hô!

Bỗng nhiên, mấy đạo thân ảnh thoáng hiện, xuất hiện ở gần Lăng Phong, thần sắc đạm mạc nhìn Lăng Phong, trong mắt lóe lên quang mang nóng rực.

- Là ngươi tự mình đem Thiên Phượng Truyền Thừa giao ra, hay là chúng ta tự mình tới cầm.

Trong đó một người lạnh như băng nhìn Lăng Phong nói.

- Hôm nay ta rất muốn giết người.

Không đợi Lăng Phong mở miệng, Tiêu Phàm đột nhiên từng bước một tiến lên, Lăng Phong nguyên bản còn muốn ngăn cản, nhưng cảm nhận được sát khí trên người Tiêu Phàm, hắn quả thực ngừng lại.

- Giết người, một tên Chiến Thánh cảnh mà thôi, có thể giết được ai?

Một lão giả khô gầy khinh thường nói, bọn họ đều là cường giả Chiến Thần cảnh sơ kỳ, tự nhiên không sợ một tên Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.

- Phốc phốc!

Đột nhiên, một tiếng vang nhỏ, chỉ thấy một vệt sáng xẹt qua chân trời, một cánh tay của lão giả khô gầy đột nhiên bị chém xuống, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.

- Hítttt ~

Đám người không khỏi hít một hơi lạnh, ánh mắt toàn bộ đều đặt ở trên người Tiêu Phàm, chỉ thấy trong tay hắn nắm lấy một thanh kiếm, nhỏ xuống tiên huyết.

Đây chính là Chiến Thần cảnh đó, lại bị một tên Chiến Thánh cảnh đỉnh phong chém đứt cánh tay, ngay cả cơ hội né tránh đều không có?

Lăng Phong cũng kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, nguyên bản hắn tưởng là bản thân đã mạnh hơn Tiêu Phàm nhiều, thẳng đến hiện tại, hắn phát hiện bản thân vẫn quá khinh thường Tiêu Phàm.

Hắn mặc dù cũng có thể làm được việc mà Tiêu Phàm vừa mới làm, nhưng hắn là Chiến Thần cảnh, hơn Tiêu Phàm không chỉ có một tiểu cảnh giới như vậy.

- Ranh con, ta muốn giết ngươi!

Lão giả khô gầy phẫn nộ tới cực điểm, bản thân đường đường là Chiến Thần cảnh, làm sao có thể bị một tên Chiến Thánh cảnh trẻ tuổi khi nhục?

- Vừa rồi chỉ là cho ngươi một chút giáo huấn, đường đường Chiến Thần cảnh, chỉ biết khi nhục tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục, lại không dám ứng phó Dị Tộc, nên giết!

Ngữ khí Tiêu Phàm càng ngày càng lạnh, huyết quang đáng sợ từ trên người hắn bạo phát.

- Ô ô ~

Tiếng gầm thét vang lên, sương mù màu máu đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm tràn ngập khắp nơi, sát khí băng lãnh đông kết thành huyết sắc hàn băng.

Đám người tựa như nhìn thấy vô tận Quỷ Vụ đang gào rít giận dữ, bọn họ lập tức sợ hãi, huyết tinh, khắc nghiệt, băng lãnh, sợ hãi, đủ loại tâm tình phức tạp quanh quẩn trong lòng đám người.

Dù là Chiến Thần cảnh cũng cảm giác được một cỗ khí tức tử vong đang tràn ngập, không khỏi đánh run run.

Lão giả khô gầy kia chỉ cảm thấy lạnh cả người, thân thể có chút không nghe sai khiến, vậy mà không bước ra được một bước.

Chỉ thấy Tiêu Phàm từng bước một đi tới, thần sắc băng lãnh nhìn hắn, sát cơ vô hạn.

- Ta là Chiến Thần cảnh, là công thần Chiến Hồn Đại Lục, ngươi không thể giết ta!

Lão giả khô gầy rốt cục sợ hãi, đối phương rõ ràng chỉ là Chiến Thánh cảnh, nhưng lại khiến hắn phát ra sự sợ hãi từ trong nội tâm.

- Công thần? Công thần Chiến Hồn Đại Lục có thể ngang nhiên giết người mình được sao?

Ngữ khí Tiêu Phàm băng lãnh, căn bản không có ý bỏ qua cho hắn.

Một tên tự xưng là công thần Chiến Hồn Đại Lục, lại có thể tùy ý xâm lược tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục, Tiêu Phàm làm sao có thể tán đồng dạng này công thần đây?

Cười lạnh, Tiêu Phàm nói:

- Hôm nay, Chiến Thần cũng giết không tha!

Lục Đạo
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 51 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status