Vô thượng sát thần

Chương 1693: Tu La Điện Lột Xác (Hạ)


Trên người Dị Bằng phát ra sát khí lạnh như băng, hồi lâu sau mới hít một hơi thật sâu, sau khi khôi phục lại cảm xúc một lát mới tỉ mỉ nói ra cái chết của hơn hai trăm người kia.

Nửa năm trước, Dị Bằng vẫn luôn dựa theo yêu cầu của Tiêu Phàm để huấn luyện tu sĩ của Đệ Nhất lâu, tu luyện kỹ năng chiến đấu tốt nhất, dùng đan dược tốt nhất.

Tất cả đều đang được tiến hành đâu vào đấy, thường xuyên có người đột phá cảnh giới cao hơn.

Lúc đó Dị Bằng cảm thấy ngoại trừ cấp bậc Chiến Hồn thì không ai có thể ngăn cản bọn bước chân đột phá của bọn họ.

Nhưng Dị Bằng cho rằng đây không phải vấn đề, tu sĩ Đệ Nhất Lâu cũng không vì trói buộc cấp bậc Chiến Hồn mà lo lắng, bọn họ tin tưởng chỉ cần Tiêu Phàm trở về thì bọn họ liền có thể vượt qua cảnh giới càng cao hơn nữa.

Bởi vậy nên dù đám người đã gặp phải bình cảnh thì cũng vẫn sẽ ngày đêm tu luyện, mệt mỏi thì đi vào trong không gian bí cảnh Vạn Thánh Dược các nghỉ ngơi, tốt lên liền tiếp tục đi ra tu luyện.

Cứ như thế trôi qua thời gian nửa năm, thành tích của đám người Đệ Nhất lâu cực kỳ xuất sắc.

Đến tận nửa năm trước, lúc đó tu sĩ bị thương tương đối nhiều, tất cả đều chờ ở bên trong không gian bí cảnh, vốn Dị Bằng vô cùng yên tâm đối với không gian bí cảnh.

Thế nhưng điều khiến hắn không hề nghĩ tới chính là vấn đề lại xảy ra bên trong không gian bí cảnh, bởi vì có người xông vào không gian bí cảnh.

“Khi ta đi vào trong không gian bí cảnh thì tất cả hai trăm bảy mươi sáu huynh đệ đều đã mất mạng.” Dị Bằng nghĩ lại nói, câu chữ đã hơi nghẹn ngào, sát ý trên người hắn ta càng ngày càng dày đặc.

“Là ai?” Tiêu Phàm nghiến răng nghiến lợi nói, đây chính là hơn hai trăm sinh mệnh còn đang sống sờ sờ, vậy mà lại có thể gặp phải tai bay vạ gió!

Trong lòng hắn lập tức khẽ run lên, hắn nhớ rõ nửa năm trước đột nhiên cảm ứng được không gian bí cảnh thay đổi, chỉ vì thân đang ở Chúng Thần Mộ Địa nên hắn căn bản không thể mở ra lối vào không gian bí cảnh.

Giây phút nói ra lời này, trong đầu Tiêu Phàm nhớ tới một bóng dáng, chỉ là hắn vẫn có chút không dám chắc.

“Là người đã từng làm Đại trưởng lão Sở gia!” Dị Bằng nghiến răng nói.

“Quả nhiên là hắn!” Tiêu Phàm nắm chặt nắm tay, móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay, gần như sắp nắm ra máu.

Ngoại trừ số ít vài người hắn cực kỳ tin tưởng nên đã giao cho bọn họ cửa ra vào của không gian bí cảnh Vạn Thánh Dược các thì những người khác đều không thể mở ra được.

Chỉ có một ngoại lệ, đó chính là Đại tsrưởng lão Sở gia, bởi vì Đại trưởng lão Sở gia đã cướp đi Vạn Thánh Dược các, nếu như luyện hóa nó thì có thể đi vào không gian bí cảnh.

Chỉ là Tiêu Phàm vẫn luôn cho rằng cho dù Đại trưởng lão đã luyện hóa được Vạn Thánh Dược các thì hắn cũng có thể dễ dàng giết chết hắn, cho nên cũng không để việc này ở trong lòng.

Điều hắn không ngờ tới chính là Đại trưởng lão Sở gia vậy mà lại trùng hợp đi vào bên trong không gian bí cảnh Vạn Thánh Dược các khi hắn tiến vào Chúng Thần Mộ Địa, hơn nữa còn đúng lúc gặp được hơn hai trăm người của Đệ Nhất Lâu.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Phàm vô cùng ân hận, trong con ngươi bắn ra hai tia sáng mang sát ý màu máu, trầm giọng nói: “Việc nay không liên quan gì đến các ngươi, là lỗi của ta! Nếu lúc trước ta cướp lấy Vạn Thánh Dược các thì có lẽ sẽ chuyện hôm nay sẽ không xảy ra.”

Tuy rằng nói như vậy nhưng Tiêu Phàm cũng biết, lúc trước vì bảo vệ Tiêu Linh Nhi nên hắn cũng không thể không từ bỏ Vạn Thánh Dược các.

“Bây giờ hắn ta ở đâu?” Tiêu Phàm hít sâu một hơi, ép bản thân bình tĩnh lại.

“Hẳn ở bên trong không gian bí cảnh.” Dị Bằng hung ác nói, hắn ta hận không thể lập tức giết chết Đại trưởng lão Sở gia, trả thù thay cho hơn hai trăm huynh đệ đã chết kia.

“Công tử, chúng tôi cũng từng đi vào trong đó, thế nhưng lão già kia có thể điều khiển sức mạnh của không gian bí cảnh áp chế chúng tôi, hơn nữa chúng tôi lại sợ phá hỏng không gian bí cảnh nên không dám ra tay hết sức.” Kim Giáp thấp giọng nói.

“Chỉ là một cái không gian bí cảnh mà thôi, chẳng lẽ còn quan trọng hơn mạng sống của các huynh đệ Tu La điện sao?” Ánh mắt giận dữ của Tiêu Phàm quét ngang, sát khí lạnh lẽo bao phủ xunh quanh.

Cả người Kim Giáp run lên một cái, lập tức không dám nói thêm gì nữa, lúc này hắn ta mới ý thức được hơi thở phát ra trên người Tiêu Phàm còn khủng bố hơn Trọc Thiên Hồng nhiều.

Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng, thu sát tâm lại, trầm giọng nói: “Gọi hết các huynh đệ khác ra đây.”

Vốn Dị Bằng còn cho rằng Tiêu Phàm chuẩn bị vào không gian bí cảnh trả thù nhưng không ngờ không phải như vậy, hắn không hề do dự lấy ngọc phù truyền âm ra nói mấy câu.

Trong nháy mắt từng bóng người xông ra từ trong rừng, đứng ngay ngắn thành một đội ngũ hình vuông.

Khi nhìn thấy Tiêu Phàm thì ánh mắt tất cả mọi người đều nóng rực lên, cung kính hành lễ nói: “Bái kiến Điện chủ.”

Tuy bọn họ rèn luyện ở đây nhưng cũng đã nghe nói không ít chuyện liên quan đến Tiêu Phàm ở bên ngoài, Tiêu Phàm đã trở thành thần tượng mà mọi người sùng bái nhất trong lòng.

“Các huynh đệ, là Điện chủ, ta rất vui mừng vì sự tiến bộ của các ngươi, là huynh đệ, chưa thể bảo vệ những huynh đệ đã mất thật tốt là sai lầm của ta, mọi người yên tâm, mối thù của các huynh đệ đã mất, Tiêu mỗ nhất định sẽ báo.” Tiêu Phàm nhìn xung quanh mà mạnh mẽ nói ra.

Ý niệm của Tiêu Phàm vừa động thì đột nhiên mấy bóng người chợt xuất hiện, mọi người không khỏi trợn to hai mắt, mấy bóng người kia giống Tiêu Phàm như đúc.

Tiêu Phàm không để ý đến ánh mắt của mọi người, tiếp tục nói: “Thứ mà Tiêu mỗ đã từng hứa với các ngươi thì bây giờ đều là nói được làm được, cửu phẩm Chiến Hồn mới chỉ là bắt đầu, ta tin nhất định sẽ có một ngày mọi người đều có thể tiến tới cảnh giới cao hơn!”

Giọng nói hạ xuống, Tiêu Phàm và tám phân thân linh hồn cùng lúc cử động, tay của mấy người cùng lúc vỗ về phía trán của chín người khác, một cỗ thần lực dồi dào mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể mọi người.

Ngay sau đó thì chuyện khiến cho tất cả mọi người chấn động đã xảy ra, chỉ thấy trán chín người được Tiêu Phàm chọn trúng kia đột nhiên hiện lên từng chiếc cửu phẩm Chiến Hồn, hơn nữa còn là tuyệt phẩm Chiến Hồn.

Cho dù đám người Tu La điện đã từng thấy thủ đoạn của Tiêu Phàm nhưng nội tâm giờ đây cũng không thể bình tĩnh nổi, thuận tay liền tạo ra cửu phẩm Chiến Hồn, thủ đoạn này thật sự là quá đáng sợ.

Bọn Long Thần và Kiếm La cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy thủ đoạn như vậy.

Thế nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, Tiêu Phàm và tám phân thân linh hồn xuyên qua bên trong hơn sáu trăm tu sĩ của Đệ Nhất lâu, thay đổi Chiến Hồn của từng người, thời gian chỉ tốn vẻn vẹn chưa tới mười giây mà thôi.

Tốc độ như vậy càng khiến cho tất cả mọi người không còn gì để nói, mấy người Nam Cung Tiêu Tiêu nghĩ tới lúc trước người khác thức tỉnh Chiến Hồn đều vô cùng khó khắn thì trong lòng liền cạn lời.

Không nghi ngờ gì là những người Tu La điện này đều rất may mắn, mỗi người bọn họ đều có thể có được cửu phẩm Chiến Hồn.

Đồng thời bọn họ cũng rất bất hạnh, còn chưa trưởng thành nhưng có thể đã phải đối mặt với sự xâm lược của dị tộc.

Mấy người Lăng Phong cũng vô cùng mong đợi, nếu như cho bọn hắn đủ thời gian, những người của Tu La điện này trưởng thành lên thì có thể đạt tới trình độ như thế nào.

Thời gian chậm rãi trôi đi, sau một canh giờ, toàn bộ hơn sáu trăm người đều có được cửu phẩm Chiến Hồn, sắc mặt Tiêu Phàm hơi trắng bệch.

Thậm chí ngay cả ánh sáng màu trắng của tảng đá bên trong Thần cung cũng ảm đạm đi, hơn sáu trăm cửu phẩm Chiến Hồn trở lên, năng lượng màu trắng của tảng đá cũng đã tiêu hao không ít, thế nhưng hắn lại cảm thấy tất cả những điều này đều cực kỳ đáng giá.

Trong quá trình này, rất nhiều người thi nhau đột phá, tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, đám người Lăng Phong vội vàng tách những tu sĩ đang đột phá kia ra.

Có vài người chỉ vì hạn chế đẳng cấp của Chiến Hồn mà không thể tiếp tục đột phá, giờ đây có được cửu phẩm Chiến Hồn thì gông cùm xiềng xích đó tất nhiên cũng được phá vỡ, đột phá chỉ là chuyện đương nhiên.

Nhìn thấy tất cả những điều này, Tiêu Phàm hài lòng mỉm cười, giữa lúc ý niệm chuyển động thì tám phân thân linh hồn cũng biến mất.

“Đa tạ Điện chủ!” Tu sĩ của Đệ Nhất Lâu lập tức cung kính hành lễ nói.

“Không cần cảm ơn ta, đây là thứ mà các ngươi nên có được, Tu La điện trong tương lai còn phải dựa vào cố gắng của mọi người.” Tiêu Phàm lắc đầu.

Sau đó trong mắt hiện lên sự sắc bén, lạnh giọng nói: “Giết huynh đệ của Tu La điện ta thì phải trả một cái giá xứng đáng, bây giờ mọi người cùng ta đi trả thù cho hai trăm bảy mươi sáu huynh đệ đã mất!”

Lấy tay thăm dò, Tiêu Phàm vạch ra một lỗ hổng trong không trung, một hơi thở quen thuộc đập vào mặt, Tiêu Phàm đằng đằng sát khí bước vào.

Mọi người biết, đó là thông đạo truyền tống nối liền với Vạn Thánh Dược các, tất cả mọi người giờ phút này đều không hề do dự mà bước vào trong đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 51 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status